Môi càng ngày càng sát lại gần. Toàn bộ cơ thể của Thổ Cẩu A đã rời khỏi ghế tựa của mình, đảo khách thành chủ mà giam cầm Tinh Anh O ở trên ghế dựa.
Chóp mũi hai người khẽ chạm vào nhau, khi nhìn vào ánh mắt của đối phương đều có thể thấy vẻ ngượng ngùng của những người chưa từng kinh qua sự đời.
Trong mắt Tinh Anh O đã phủ kín một tầng sương mờ. Cậu cầm lòng không đặng mà ngữa đầu dán sát tới.
Nụ hôn này cực kỳ dịu dàng. Hai người chỉ mới tương thân tương ái đã vội vàng tách ra, từng chút từng chút mà thăm dò, khıêυ khí©h đối phương.
Thổ Cẩu A nhẹ nhàng tháo cái mắt kính bằng vàng trên mắt Tinh Anh O xuống. Lúc này trước mặt hai người không có bất kỳ ngăn cản gì, chỉ cần vừa chạm vào là lập tức bùng nổ.
“Ưm!”
Tinh Anh O đầu bị ủng ở trong ngực, dày rộng đầu lưỡi tùy ý chui vào hắn khoang miệng, không có kỹ xảo quấn lấy đầu lưỡi của hắn.
Nụ hôn này thật sự quá mức vội vàng, Tinh Anh O bị nước miếng sặc chỉ có thể tại đây người trong lòng ngực không ngừng nức nở.
“Ưm!”
Dáng vẻ của Thổ Cẩu A giống như muốn ăn tươi nuốt sống cậu vậy. Cả người của anh đều chen vào trong cái ghế dựa nhỏ của cậu.
Eo bị người này siết chặt lấy, trên bụng nhỏ giống như được đặt một cục đá lạnh vậy. Tinh Anh O sửng sốt một chút sau đó lập tức đỏ mặt giãy dụa muốn trốn thoát.
“Anh!” Vệt hồng bên tai đã lan xuống xương quai xanh. Tinh Anh O cúi đầu không ngừng đẩy cái người đang quỳ gối ở trên người cậu xuống.
“Tiên sinh...” Trong mắt Thổ Cẩu A đều là dáng vẻ dục cầu bất mãn. Giọng nói anh khàn khàn còn mang theo chút rầu rĩ.
“Hôm nay… Hôm nay tới đây thôi.” Tinh Anh O đỏ mặt, ngập ngừng một tiếng: “Cái này là máy tính cùng với điện thoại di động mà em đã chuẩn bị cho anh. Anh thử nghiệm những điều mà hôm nay em nói thử xem.”
Nói xong, hai tay Tinh Anh O nắm lấy cánh tay của cái người đang ôm eo cậu kia tách ra một cái khe hở rồi chui ra từ bên trong khẽ trống đó.
Sau đó lập tức chạy vèo vèo như bị ma đuổi về giường. Cả người đều vùi vào trong chăn, nhỏ giọng rầu rĩ trách móc: “Em muốn đi ngủ.”
Thổ Cẩu A còn chống ở ghế trên, đáy mắt giấu không được ý cười. Anh tiếp theo chậm rãi đi đến mép giường vươn tay kéo tấm chăn đang trùm trên đầu của cậu xuống. Rồi lại đặt một nụ hôn lên trên mái tóc mềm mại của cậu.
“Ngủ ngon, tiên sinh!”
“Lý Trang...”
“Lý Trang...”
Thổ Cẩu A đột nhiên ngồi dậy há miệng thở hổn hển, tim đập nhanh như sấm. Vừa nãy anh mơ một giấc mơ, trong mơ tiên sinh không ngừng nói mớ, không ngừng gọi tên anh.
“Tiên sinh...” Thổ Cẩu A lẩm bẩm trong miệng, trong lòng vẫn bất an như cũ. Nghĩ một chút cuối cùng vẫn không nhịn được mà bước lên lầu xem thử một chút.
“Tiên sinh?”
Trong phòng không có ai đáp lại.
Thổ Cẩu A tức khắc hoảng sợ, anh dùng sức nắm lấy tay cầm cửa phòng mở cửa bước vào.
Người nằm trên giường giống như đang ngủ vậy, cực kỳ an yên. Nhưng Thổ Cẩu A lại giống như điên mà bò lại mép giường, nhẹ nhàng mái tóc phía sau cổ Tinh Anh O ra.
Tuyến thể đã đỏ đến phát tím.
Điều này chứng minh người đang nằm trên giường rơi vào tình trạng hôn mê sâu.
Cực kỳ nguy hiểm.
Hai mắt của Thổ Cẩu A đỏ lên, ôm lấy người đang nằm trên giường đến phòng của chính mình.
Trong bầu không khí tràn ngập hương cỏ cây ở phòng anh thoáng có thể giảm bớt một ít đau đớn khi tuyết thể của Tinh Anh O phát bệnh.
Thổ Cẩu A nhanh chóng lấy kim tiêm trong ngăn tủ ra không chút do dự mà đâm vào tuyến thể sau cổ mình, rút ra nguyên một ống tin tức tố đầy ắp.
Chỉ riêng một ống này đã khiến bản thân anh muốn bước nữa chân xuống Hoàng Hà rồi. Thổ Cẩu A quơ quơ cái đầu đã choáng váng muốn ngất của mình, chống người ngồi dậy ôm lấy Tinh Anh O vào trong l*иg ngực mình. Sau đó anh nhẹ nhàng sờ lên tuyến thể của Tinh Anh O, tiêm hết toàn bộ tin tức tố vừa rút ra vào trong ngay cả một giọt cũng không chừa lại.
Mãi đến tận khi nhìn thấy tuyến thể của Tinh Anh O đã không phục lại màu sắc bình thường thì lúc này trên vẻ mặt đang tái nhợt không có chút huyết sắc nào của Thổ Cẩu A mới nở một nụ cười nhẹ nhõm.
“Tiên sinh...” Thổ Cẩu A tay sờ lên người này hơi hơi hồng nhuận mặt, chậm rãi ngã xuống.
Khi Tinh Anh O tỉnh lại chỉ cảm thấy toàn thân sảng khoái. Tối qua cậu có cảm giác bản thân ngủ rất sâu, mơ mơ màng màng lâm vào một mảnh hắc ám. Hiện tại khi tỉnh lại cậu có cảm giác như ánh mặt trời tắm gội cả cơ thể.
Tinh Anh O nức nở một tiếng, cánh tay trắng nõn chắn lại tầm nhìn của ánh mắt sau đó cầm lấy di động xem thời gian.
10 giờ, đã từ rất lâu rồi cậu chưa từng ngủ sâu như vậy.
Dù tính cả những lần hôn mê trước kia, khi tỉnh dậy cũng chỉ cảm thấy ghê tởm chứ chưa bao giờ cảm thấy thoải mái thích thú như hiện tại.