Chương 09

Chương 09

Thẩm Văn Quân tiện đường chạy ngang cục cảnh sát, vì Tạ Hàm còn đang ngủ nên anh gửi túi đồ cho đồng nghiệp.

Sau khi Tạ Hàm tỉnh lại mới biết Thẩm Văn Quân gửi đồ cho mình, lúc đó vẫn buồn ngủ díp mắt nên đầu óc không minh mẫn, khi tỉnh táo lại hắn mới kịp phản ứng ——

Khoan đã, Thẩm Văn Quân đã mở tủ quần áo của mình ư?

Tạ Hàm nhanh chóng lật mấy bộ quần áo lên xem, không thấy cái áo mình đã cất hộp nhẫn, hắn đã treo nó khuất vào trong, Thẩm Văn Quân nhất định không phát hiện ra đâu. . . .

Nếu có phát hiện, chắc cũng sẽ hỏi hắn thôi nhỉ?

Nhưng bây giờ hắn không thể về nhà.

Tạ Hàm muốn hỏi Thẩm Văn Quân, hắn lấy điện thoại ra, gõ một tin nhắn nhưng mãi không ấn gửi đi.

Đồng nghiệp lại tới gọi hắn, bây giờ đành phải gác lại chuyện riêng đi làm việc.

Điều tra vụ án là một quá trình khó khăn, cần rất nhiều thời gian và sự nhẫn nại. Đó cũng là một công việc tẻ nhạt.

Nó không hề đơn giản như trong mấy bộ phim thường chiếu.

Ba ngày trôi qua, Tạ Hàm mới có thời gian về nhà ngủ một giấc.

Tiện thể cũng nhìn qua tủ đồ của mình một chút, hắn ngồi xổm xuống, quan sát bên trong tủ.

Tạ Hàm lấy áo khoác treo ở phía trong cùng ra, hmm, đã bị thay đổi móc áo rồi.

Tạ Hàm vươn tay lấy hộp nhẫn trong túi, hắn mở ra xem.

Vẫn còn nguyên.

Thẩm Văn Quân đã phát hiện nhẫn hộp rồi sao? Hay vẫn chưa phát hiện? Đã mở ra xem rồi? Hay vẫn chưa?

Nhưng mấy hôm nay, Thẩm Văn Quân không nói gì với hắn hết.

Không được rồi, hắn đã nhiều ngày chưa được nghỉ ngơi, bây giờ đầu như muốn nứt ra, không nghĩ được gì.

Không suy nghĩ được.

Tạ Hàm cất hộp nhẫn vào trong ngăn tủ, hắn nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ rồi đi ngủ.

Thân thể quá uể oải, đầu vừa chạm vào gối liền ngủ thϊếp đi.

Tạ Hàm mơ về thời trung học của hai người.

Đó là ngày họ nhận được thư giám định phân hóa.

Hắn mở thư ra.

Trên đó viết: Beta.

Tạ Hàm cũng không cảm thấy bất ngờ, có vài bạn trong lớp khi vào thời kỳ trưởng thành, các tuyến tin tức tố bắt đầu phát triển, có rất nhiều người đã biết mình là alpha trước khi nhận được thư giám định.

Nhưng hắn trước giờ chưa từng ngửi thấy mùi tin tức tố như các bạn khác.

Tạ Hàm nghĩ, có lẽ mình là beta rồi. Quả nhiên là như thế, hắn chỉ cảm thấy hơi mất mát một chút, mấy thằng bạn chơi cùng là alpha, chỉ có hắn là beta. . . . .

Xét cho cùng, ở thời xưa, alpha là người thống trị, còn beta chỉ là thường dân. Dù là thời hiện đại, nhưng cũng khó tránh khỏi sự phân chia giai cấp.

Tạ Hàm quay đầu nhìn Thẩm Văn Quân, thấy anh đang nhìn chằm chằm tờ giấy, đột nhiên trong lòng lại hồi hộp.

Thẩm Văn Quân cũng không che giấu nên hắn đưa mắt nhìn qua, thấy trên tờ giấy ghi omega.

Hả? Omega?

Nam omega sao? ? ?

Tạ Hàm giật mình, tuy rằng mẹ của Thẩm Văn Quân là omega, chuyện này hắn đã biết, nhưng mấy người anh của Thẩm Văn Quân đều là alpha, hắn còn tưởng anh chắc chắn là alpha nữa.

Nhớ đến giờ học sinh lý trước đây, giáo viên từng nói nam alpha kết hợp cùng nữ omega, khả năng sinh ra nam omega rất thấp. . . .

Lúc này, các bạn trong lớp ùa tới hỏi: “Thẩm Văn Quân, giới tính thứ hai của cậu là gì? Sao sắc mặt xấu vậy, không phải là omega chứ?”

Thẩm Văn Quân che đi kết quả giám định, anh chẳng xấu hổ nói thẳng: “Đúng vậy, là omega đó. Có chuyện gì sao?”

Một đám nam sinh không tin, ồn ào hồi lâu. Kết quả phát hiện ra Thẩm Văn Quân nói thật, cả đám xấu hổ vô cùng.

Trong lớp họ, hai phần ba số học sinh là alpha.

Trong đó, hết một nửa đã bày tỏ với Thẩm Văn Quân, trực tiếp có mà viết thư tình cũng có. Nhưng tất cả đều bị anh từ chối.

Có rất nhiều bạn nam từng chơi chung với anh, qua chuyện kia cũng không thể làm bạn tiếp. Tính cách của Thẩm Văn Quân đã rất trầm nay lại càng tệ hơn.

Lúc này, Tạ Hàm cảm thấy rất vui mừng, may mắn hắn là beta, Thẩm Văn Quân không sợ hắn nên đối với hắn không chút e dè.

Tạ Hàm lại nhớ tới một câu chuyện nhỏ giữa cả hai.

Đó là buổi chiều sau khi tan học, cả hai đang cùng về nhà, Thẩm Văn Quân oán giận nói với hắn: “Cậu nói xem, tại sao alpha lại ghê tởm như vậy? Trong đầu bọn họ chỉ có abcxyz thôi ư? Bọn họ vừa ngửi thấy mùi hương của tôi là liền tìm đến hỏi tôi có muốn cùng bọn họ làʍ t̠ìиɦ hay không. Tưởng tôi đồng ý hay sao, xem tôi là gì chứ?”

Tạ Hàm hàm hồ phụ họa hai tiếng.

Nhưng đột nhiên cảm giác áy náy điên cuồng dâng lên trong lòng hắn.

Có thể nói, alpha vì bị tin tức tố ảnh hưởng nên mới nảy sinh suy nghĩ cầm thú như thế, vậy hắn thì sao?

Rõ ràng hắn là một beta, hắn không hề bị tin tức tố ảnh hưởng.

Hắn cũng không ngửi thấy mùi hương của Thẩm Văn Quân.

Vậy thì tại sao mỗi một câu nói của Thẩm Văn Quân, từng ánh mắt, từng cử chỉ của anh đều khiến hắn đỏ mặt, tim đập nhanh. Thời điểm nhìn thấy bộ dạng đang phát tình của Thẩm Văn Quân, trong đầu hắn cũng sẽ xuất hiện những suy nghĩ biếи ŧɦái.

Từ tình cờ, đến thỉnh thoảng rồi cuối cùng là mỗi ngày đều nghĩ như vậy.

Có alpha từng nói, nam omega không khác gì con gái cả.

Nhưng Tạ Hàm không hề bị tin tức tố của Thẩm Văn Quân ảnh hưởng, trong mắt hắn, anh là một nam sinh, hơn nữa còn là một nam sinh khỏe mạnh.

Tại sao hắn lại có suy nghĩ biếи ŧɦái với người bạn thuở nhỏ của mình được chứ?

Trong mơ, hắn nhớ lại lần đầu của cả hai.

Khi đó đang ở nhà Thẩm Văn Quân, ba mẹ anh đều không có mặt. Từ trước đến nay, ba mẹ Thẩm Văn Quân không hề biết giữa hai người có loại quan hệ này, vì vậy cả hai mới có thể lén lút làm chuyện cấm trẻ em.

Thẩm Văn Quân đỏ mặt, hai mắt nhắm lại không dám nhìn hắn. Tạ Hàm đã làm đủ công tác chuẩn bị, nhưng đến lúc đưa vào hắn vẫn lo lắng mình làm không tốt, sợ Thẩm Văn Quân bị đau, nếu vậy thì hắn sẽ không còn cơ hội nữa.

Tim hắn đập nhanh như muốn nổ tung, mặc dù đã cố gắng kiềm chế nhưng đầu ngón tay vẫn không ngừng run rẩy. Thẩm Văn Quân cũng đang phát run, Tạ Hàm liền dùng bàn tay run rẩy của mình xoa xoa bắp chân anh, sau đó gõ nhẹ lên đầu đối anh, giống như đang chờ đợi cánh cửa mở ra. Cổ họng Tạ Hàm khô nóng, hắn khàn giọng nói với Thẩm Văn Quân: “Thả lỏng một chút. . . ”

Tương truyền rằng, ở thời cổ đại người xưa sẽ dùng một omega xinh đẹp thuần khiết để tế thần.

Vậy chuyện hắn đang làm, có phải giống như thưởng thức miếng mồi ngon trên bàn tế của thần hay không?

—— Sau đó Tạ Hàm giật mình tỉnh giấc vì tiếng chuông báo thức.

Tạ Hàm chỉ mặc quần ngủ, phía trên cởi trần. Hắn ngồi bật dậy, toàn thân toát mồ hôi. Bây giờ đã là buổi sáng.

Bên ngoài trời vừa hửng nắng.

Hắn nhẹ nhàng thay một bộ đồ khác không muốn đánh thức Thẩm Văn Quân, nhưng vừa mới ra phòng khách mở tủ lạnh kiếm đồ ăn, liền thấy anh mặc đồ ngủ đi tới.

Thẩm Văn Quân giống như mất ngủ, quầng thâm dưới mắt rõ màu hơn, sắc mặt cũng không tốt, bộ dạng muốn nói gì đó lại thôi.

Tạ Hàm suýt chút nữa đã nghĩ vì chuyện hộp nhẫn nên Thẩm Văn Quân không vui. Đầu tiên, hắn loại trừ khả năng Thẩm Văn Quân cảm thấy khó xử trước lời cầu hôn của mình, nhưng bản tính anh khá ngốc chắc chắn sẽ không đoán ra.

Thẩm Văn Quân do dự, lời muốn hỏi cứ kẹt ngay cuống họng.

Mấy ngày nay, anh đã suy nghĩ rất nhiều. Tại sao Tạ Hàm không nói cho anh biết? Có phải do du͙© vọиɠ chiếm hữu bạn gái của hắn quá lớn không? Hai người chỉ là bạn, cũng không phải người yêu, anh lấy quyền gì mà quản chuyện yêu đương của Tạ Hàm chứ?

Hơn nữa, nhẫn vẫn còn, vậy là chưa cầu hôn thành công đúng không?

Điều này vừa khiến anh cảm thấy có chút may mắn, vừa làm anh sốt ruột. Chẳng lẽ Tạ Hàm dự định cầu hôn thành công rồi mới nói cho anh biết sao?

Tạ Hàm cũng không có nghĩa vụ phải báo cáo đời sống riêng tư cho anh.

Nhưng tại sao anh lại khó chịu đến thế?

Anh muốn chờ xem, khi nào Tạ Hàm sẽ chủ động nói với mình.

Thẩm Văn Quân lấy bánh mì, trứng gà cùng một ít thịt xông khói rồi nói: “Để tôi làm cơm cho, cậu ngồi đi. Vụ án điều tra đến đâu rồi?”

Tạ Hàm hơi ngẩn người, nói: “Bắt được một nghi phạm rồi. Có khả năng cao đó là hung thủ.”

Khi hắn nói về vụ án, mọi chuyện chẳng hề phức tạp.

Thẩm Văn Quân từng đến hiện trường vụ án, anh biết nạn nhân là một nữ sinh cấp ba, còn là omega. Trước mắt có hai người bị tình nghi, một là beta — bạn trai cũ trước khi cô phân hóa giới tính thứ hai, một là alpha — hiện đang theo đuổi cô.

Dựa theo suy đoán của Tạ Hàm, sau khi cô phân hóa thành omega, không có cách nào cưỡng lại được alpha nên quyết định chia tay beta, vì vậy dẫn đến việc bị sát hại.

Thẩm Văn Quân nói: “Cũng có thể là tên alpha kia. Vì cô ấy kiên trì muốn bên cạnh beta, nên cậu ta nổi thú tính sát hại nạn nhân.”

Tạ Hàm nói: “Nhưng tôi cảm thấy tên beta kia rất giống hung thủ, nếu cậu gặp tên đó cậu cũng sẽ có cảm giác như vậy.”

Lần đầu tiên Tạ Hàm gặp mặt cậu thiếu niên kia, hắn liền xác nhận đây chính là hung thủ vì loại tâm tình của cậu thiếu niên này hắn hiểu rất rõ.

Hắn cũng là người từng trải.

Nhìn Thẩm Văn Quân đang đứng chiên trứng, Tạ Hàm thầm nghĩ, thật ra hắn không hề chính trực như anh đã nghĩ.

Bên trong hắn cũng có phần đen tối.

Khi Thẩm Văn Quân trong thời kỳ trưởng thành, thời gian phát tình của anh càng lúc càng nhiều. Tạ Hàm cũng càng ngày càng khó kiềm chế lòng đố kị của bản thân, hắn không thể chấp nhận việc Thẩm Văn Quân ở cùng người khác, dù là nam hay nữ, alpha hay beta.

Chỉ có alpha mới có thể tỏa ra tin tức tố hấp dẫn Thẩm Văn Quân, vì thế những người đó có tính cạnh tranh rất cao.

Việc Thẩm Văn Quân ghét bỏ alpha, một phần cũng do hắn đổ thêm dầu vào lửa.

Tạ Hàm lén lút đi làm phẫu thuật thắt ống dẫn tinh.

Không phải hắn bẩm sinh tϊиɧ ɖϊ©h͙ không có tϊиɧ ŧяùиɠ.

Thẩm Văn Quân nướng bánh mì, chiên trứng cùng thịt xông khói, sau đó chia làm hai phần đặt lên bàn, chuẩn bị cùng nhau ăn sáng.

Tạ Hàm hờ hững lên tiếng: “Có phải cậu thấy hộp nhẫn trong túi của tôi rồi?”

Thẩm Văn Quân cứng người, anh đã tưởng tượng cảnh Tạ Hàm thẳng thắn nói với mình, nhưng khi thời điểm ấy đến, anh vẫn rất bối rối “Hả” một tiếng.

Thẩm Văn Quân lấy lại tinh thần, kỳ quái nói: “Để tôi phát hiện rồi mới nói đúng không? Cậu có bạn gái lúc nào vậy? Cũng không thèm nói với tôi một tiếng.”

Anh trầm mặc chốc lát, liền bổ sung: “Cậu đã có bạn gái rồi, nếu lại làm chuyện kia với tôi, như vậy không hay lắm đâu.”

Tạ Hàm bình tĩnh nói: “Tôi không có bạn gái.”

“Tôi đã định cầu hôn cậu vào hôm sinh nhật, chiếc nhẫn cũng vì thế mà chuẩn bị.”



Cuối cùng cũng nói ra ~ Thật ra tui cảm thấy Hàm ca khá là phúc hắc á, vài chương sau các nàng sẽ thấy ảnh lấy lui làm tiến khiến Tiểu Quân lo lắng sốt sắng há há