Chương 48 - Quyển 1 (Chính văn): Cái thìa nát

Thiếu Soái Mỗi Ngày Đều Ghen - Chương 48 - Quyển 1 (Chính văn): Cái thìa nát

Chương 48: Cái thìa nát

Tác giả: Bát Tầm

Editor: Elain Diamond

Mộc Cẩm Nhu trong lòng không thoải mái, ngoài mặt lại không thể phát tác, người khác đưa ả đồ vật là ý tốt, ả còn có thể ra sức đánh gương mặt đang tươi cười của người ta được sao?

Mộc Vãn trong lòng cười trộm, đánh rớt hàm răng lại phải tự nuốt vào trong bụng tư vị không dễ chịu đi.

Nhưng Mộc Cẩm Nhu cũng không chịu bại trận như vậy, cười cười, vươn tay trái vuốt ve sườn xám bóng loáng, ở trên cổ tay mảnh khảnh của ả có một chuỗi lắc tay trân châu, phi kim phi bạc, ánh sáng mượt mà, thập phần xinh đẹp.

Nha đầu đứng ở bên người ả đột nhiên mở miệng nói: “Thiếu Soái tặng chuỗi lắc tay xuyến trân châu này thật là đẹp, đặc biệt là khi mang trên cổ tay Nhị phu nhân, thật sự là thập phần.... Ai nha, ta ăn nói vụng về, đẹp đến không biết nên dùng cái từ gì tới để hình dung mới được.”

Thúy Quyên thấy được, trong mắt cũng lập loè thần thái hâm mộ, nhịn không được tán thưởng nói: “Trân châu này vừa thấy chính là thứ tốt hiếm lạ, ở Liên Thành cũng không thường thấy.”

Mộc Cẩm Nhu không để ý lắm dùng tay vuốt ve một chút, “Không phải cái đồ vật trân quý gì, nghe nói chỉ là mấy viên trân châu Tây Dương Quốc, trải qua mấy ngàn năm nước biển mài giũa hình thành, trải qua mấy trăm năm mới có thể tích cóp đủ mười viên làm thành vòng tay.”

“Như thế mà còn không gọi là trân quý a, nô tỳ thấy so với chút vàng bạc châu báu thô tục kia còn quý trọng hơn nhiều.” Nha hoàn kia liên tục khen ngợi, còn dùng đôi mắt đi liếc hộp trang sức của Mộc Vãn, “Thiếu Soái đối Nhị phu nhân thật đúng là dụng tâm gì đâu, đồ vật trân quý như vậy nói đưa liền đưa, người khác chính là nhìn cũng chưa nhìn qua đâu.”

Nha đầu nói xong, ý vị thâm trường liếc Mộc Vãn một cái.

“Bất quá chỉ là một cái vòng tay, không có gì ghê gớm, Thiếu Soái ngày thường vơ vét những thứthứ đồ còn hiếm lạ hơn nhiều.” Mộc Cẩm Nhu đột nhiên hướng về phía Mộc Vãn cười đến có vài phần thẹn thùng: “Mấy ngày trước đây Thiếu Soái kêu người tặng một cái đồng hồ quả quýt Tây Dương cho ta, mặt trên điêu khắc nữ nhân thế nhưng không có mặc quần áo, ngươi nhìn một cái, Thiếu Soái cũng thật là, đưa loại đồ vật này cho người ta, hại ta cũng không biết nên đeo hay giấu ở nơi nào cho tốt.”

Mộc Cẩm Nhu nói xong, nha đầu bên cạnh liền ha ha cười.

Chủ tử nói chuyện, nào có đạo lý hạ nhân xen mồm, nhưng nha đầu này rõ ràng chính là cùng Mộc Cẩm Nhu thông đồng, hai người ở chỗ này kẻ xướng người hoạ đến thật thoải mái.

Nếu Mộc Vãn phát tác với nha đầu kia, ngược lại lại có vẻ nàng keo kiệt.

Đương nhiên, nàng cũng căn bản không có bị chọc tức, thần sắc thực bình tĩnh.

Nàng càng bình tĩnh, Mộc Cẩm Nhu trong lòng càng không có đế, nếu đổi lại ngày thường, nàng đã sớm cùng ả trở mặt, sau đó không màng thể diện chạy tới chỗ Thiếu Soái đòi hỏi rồi.

Nhưng Mộc Vãn an tĩnh lại vượt xa ả tưởng tượng, một khuôn mặt trước sau đều là treo nụ cười xa cách, ả thế nhưng nhìn không ra nàng là giả bộ hay thật sự là không hề để bụng.

“Lôi sa viên này ăn ngon thật, tỷ tỷ như thế nào chỉ mang theo mấy cái như vậy.” Hai người trong khi nói chuyện, ba cái bánh trôi trên bàn đã bị Mộc Vãn ăn sạch, nàng hơi có chút lưu luyến nhìn bánh đậu dư lại dưới đáy đĩa, quay đầu lại đối Thúy Quyên phân phó: “Đem bộ đồ ăn thìa muỗng vàng hôm nay ta mang về ra đây.”

Thúy Quyên ứng “Dạ”, chạy nhanh đi lấy bộ dĩa ăn nàng mang về từ tiệm cơm Tây bưng tới, từ giữa lấy ra cái muỗng nhỏ đưa cho nàng.

Mộc Vãn cầm cái muỗng đi xúc bánh đậu, Mộc Cẩm Nhu lại chú ý tới trên dụng cụ ăn đó có chữ “Tiệm cơm Tây Đức Ý”, hiển nhiên là từ nhà ăn đó mang về, ả còn nghe nói, bộ đồ ăn nhà ăn này có một phong cách riêng, đều là từ nước ngoài đặt làm chuyển tới, có rất nhiều thực khách đều nhìn trúng bộ đồ ăn đó, đáng tiếc lão bản không thiếu tiền, cấp bao nhiêu tiền cũng không bán.

Mộc Vãn lúc này liền cầm một cái muỗng có đưa tiền cũng không bán này đi xúc bánh đậu ăn, ăn xong rồi tùy tiện ném vào trong hộp, “Cái thìa nát gì thế này. Còn không bằng cái của nhà của chúng ta dùng tốt, ngươi nếu là thích, tặng cho ngươi.”

Thúy Quyên vừa nghe, tự nhiên là vui mừng khôn xiết, vội vàng nói lời cảm tạ.

Lúc này, Mộc Cẩm Nhu trên mặt rốt cuộc không nhịn được nữa, ả như thế nào có thể đoán không ra, Thiếu Soái hôm nay nhất định là mang nàng đi tiệm cơm Tây ăn cơm, không chỉ có ăn cơm mà còn tặng nàng một bộ bộ đồ ăn.

#Chương này ứng với chap 50, 51 bản truyện tranhThiếu Soái Mỗi Ngày Đều Ghen - Chương 48 - Quyển 1 (Chính văn): Cái thìa nát