Chương 21 : Nhập học

Đường Hộ đối diện với ánh mắt của tiểu cô nương trước mắt thoáng vẻ không tự nhiên, lơ đãng nhìn qua chỗ khác, nhưng bản thân cảm giác như bị nhìn thấu, không tự giác có chút chột dạ.

Ngô Lỗi chẳng thèm để ý đến phản ứng của họ Đường, liền đem đồ tẩm bổ đặt lên bàn, đối với Nhược Thủy quan tâm :” Đại sư tác pháp vất vả, ta vất vả chuẩn bị đồ thượng phẩm, mong ngài không chê. Sáng nay ta liền nhận được tin từ Ngân hàng Pháp, ho đã đồng ý giúp ta tài chính, ngài quả thật tác pháp như thần.”

Nói xong lại đưa từ trong túi ra tờ chi phiếu đưa cho Nhược Thủy :” Ta lo xong xuôi khoản tài chính liền tiện tay mở tài khoản tiết kiệm một vạn đồng đại dương, mong ngài đừng chê ít.” Hai tay đưa cung kính.

Nhược Thủy tiếp nhận chi phiếu sau đưa lại cho Ngô Lỗi nói :”Tiền này ta nhận, nhưng sau ta có vài việc cần làm phiền Ngô giám đốc, tiền này ông cứ giữ hộ ta, đến thời điểm cần dùng.”

Ngô Lỗi vội chối từ nói :”Đại sư đã cứu mạng ta cùng mấy trăm anh em công nhân, khoản tiền này có đáng gì, tiền này ngài cứ giữ lấy ạ.”

Nhược Thủy lắc đầu nói :”Việc nào ra việc đó, ta giúp ngươi điều chỉnh phong thủy lấy thì đã lấy thù lao, ngươi giúp ta làm việc ta cần, ta cũng trả công ngươi tiền. Như thế chẳng phải sảng khoái hay sao ?”

Ngô Lỗi thấy Nhược Thủy thái độ thực sự kiên quyết nên đã thu hồi chi phiếu, nghiêm mặt hỏi :”Không biết đại sư muốn sai ta làm chuyện gì ?”

Nhược Thủy nói :” Chúng ta một nhà tới Nam Kinh thành, không có một nơi ở cố định, làm phiền Ngô giám đốc tìm giúp ta một nơi ở tốt. Mặt khác, ta cùng đệ đệ vẫn còn đi học, nếu có thể tìm trường nhập học thì tốt quá. Mấy thủ tục nhập học ta cũng không rõ lắm, nhờ ông tìm quan hệ xử lý nhập học thủ tục giúp a. Nam Kinh thành trường học phỏng chừng rất đắt, tiền này ông có thể dùng để xử lý tốt nhé.”

Ngô Lỗi vừa nghe liền am tâm rồi, mua một căn nhà, tìm một trường học tốt với hắn mà nói căn bản không phải chuyện lớn gì, chỗ này hẳn một vạn đồng đại dương cơ mà. Hắn vỗ ngực với Nhược Thủy đảm bảo nhất định xử lý sự tình ổn ổn thỏa thỏa, lại còn dư tiền chu cấp cho cả nhà nàng, lúc này mới cùng cáo từ Nhược Thủy rời đi.

Ngô Lỗi vừa đi xong thì Đường Hộ vẫn nhiều nghi hoặc thấp thỏm mở lời: “Tiểu…à…Đại sư, ngài…Nếu muốn đi học ta có thể sắp xếp ở trường đệ nhất Nam Kinh. ta cùng lão hiệu trưởng là bằng hữu, ta có thể giúp ngài đề cử vào.”

Nam Kinh đệ nhất trung học hiệu trưởng ? Nhược Thủy suy tư một chút, có phải người tên Lưu Văn ? là một vị có danh tiếng trong giới văn học. Chính mình đã từng qua nhà hắn một lần, còn bồi tiếp giảng quá một chút về góc độ huyền học kiến thức cho ông ta. Ước chừng Đường Hộ gặp mình là từ đó chăng?

Nhược Thủy nghĩ nghĩ nói :”Trường tiểu học và trung học Nam Kinh à ? nếu Đường lão gia có thể thỉnh Lư hiệu trưởng giúp ta cùng đệ đê, ta tự nhiên là nợ ông món nợ ân tình.”

Nhược Thủy biết, Ngô Lỗi tìm trường học thì phân nửa là trường tư nhân. Lúc này trường tư đều có người nước ngoài dạy học, ở đó nói tiếng Anh tương đối có ưu thế, điều kiện dạy học cũng tốt hơn so với trường công lập. Nhưng ia đình mình điều kiện kém cỏi, tiểu tam tử nếu đi học trường tư sẽ khó thích ứng. Vẫn là đi học công lập hợp lý hơn chút.

Đường Hộ nói như vậy cũng không hy vọng lớn quá, đoán rằng họ Ngô có thể xử lý được. Thấy Nhược Thủy nguyện ý đi học trường công lập lập tức vui mừng khôn xiết, chính mình có thể giúp được nàng thì có thể hy vọng nàng bỏ qua hiềm khích lúc trước, nếu không muốn nhờ vả người ta giúp mình cũng khó.

Đường Hộ vui mừng cười nói với Nhược Thủy :” Không thành vấn đề, ta sẽ mau chóng liên lạc Lư hiệu trưởng nói về chuyện này. Vừa rồi đều là lão già ta hồ đồ, có mắt mà không thấy Thái Sơn, cô nương đại lương, xin đừng chấp nhặt lão già sắp xuống mồ này a.”

Nhược Thủy không nói gì, cảm thấy có chút buồn cười, đúng là cháu nào ông đấy, đắc tối với mình nhưng về sau đều tìm lý do để thoái thác. Cũng may nàng vốn cũng không định làm mất mặt Đường lão gia, nàng nhìn Đường Hộ một cái nhàn nhạt nói :”Quản gia trộm tiền mang đi, phỏng chừng sẽ không trở lại. Ta một lúc nãu sẽ cho các người một lá bùa chống tiểu nhân, mang theo bên người. Có thể né qua được tai kiếp này, mong rằng ngươi về sau biết thu liễm tình tính, tránh cho họa từ miệng mà ra.”

Đường Hộ vội cảm tạ Nhược Thủy, Đường gia bọn họ có căn cơ, chỉ cần có thể né qua tai kiếp quân phiệt hãm hại, tổn thất về tiền bạc sớm hay muộn cũng có thể gây dựng lại. Còn tên quản gia có về hay không cũng không quá quan trọng với ông.