Chương 12: Phong thủy đại trận (2)

Chu Quang Tông còn đang do dự, Lý nhị tiểu đã lôi hắn cùng đi đến văn phòng của giám đốc. Nhược Thuỷ cùng Vương Nhưng mấ người sau đó liền thấy Lý nhị tiểu cùng Chu Quang Tông đi cùng một nam nhân ngoài 30 tuổi , hai người hai bên thì thầm nhưng nam nhân vẫn đang cau mày.

Nhược Thuỷ thầm đánh giá nam nhân kia, thấy hắn mũi trước sau có thịt, tài bạch cung đầy đặn, đời này chủ định không thiếu tiền. Chỉ là hiện tại mặt bao trùm hắc khí, đại khái gần đây tài chính xảy ra nhiều vấn đề, hơn nữa khi nàng bước vào nhà máy, ngó nhìn đến vị trí cổng, phương vị chưa phải cát lợi, nhà máy này tài chính hẳn đang có vấn đề.

Nhược Thuỷ sau khi vào phòng liền tiến gần chỗ giám đốc mỉm cười nói :”Giám đốc có phải đang suy xét tài chính của nhà máy đang có vấn đề, nói không chừng giai đoạn này cần tinh giảm biên chế, thật sự không cấp nơi ở được cho công nhân đúng không ?”

Giám đốc mặt hồ nghi, nhìn nha đầu trước mặt thầm đánh giá :”Ngươi nói sao cơ ? Chuyện tài chính của nhà máy đều là cơ mật, chúng ta đang làm ăn rất tốt đó.”

Nhược Thuỷ cười nhạt, phỏng đoán rằng vị giám đốc kia nghĩ nàng đoán mò nên bồi thêm :”Tài bạch cung trên mặt ngài ám đen, vừa bước vào nhà máy thì tính toán ra Ngũ hoàng đại sát đáo đến, đương nhiên nhà máy xảy ra tổn thất về tài vụ.”

Dừng một chút, nàng lại nói:”Ta xem vị này tướng mạo có Thiên đình đầy đủ, hẳn là xuất thân từ gia đình đại phú đại quý, mệnh trung tuy có huynh đệ nhưng không tốt, hai người hẳn sẽ vì tài sản mà phát sinh tranh chấp. Lẽ ra với tướng mạo này không chỉ làm tiểu giám đốc ở nhà máy này, ta thấy ông tới đây làm quản lý không xứng, nơi này giống như nơi trưởng bối khảo nghiệm năng lực của ông thôi. Tiền tài đang rắc rối kia cũng là từ huynh đệ cung kéo tới, nếu ta không tính sai thì nhà máy này đang có tiểu nhân quấy phá, tiểu nhân kia chẳng phải ai khác mà là huynh đệ ngươi, làm ngươi chẳng thể hoàn thành khảo nghiệm, bẽ mặt với trưởng bối.

Nguyên lai vị giám đốc này tên Ngô Lỗi, tổ tiên làm tới Tuần phủ, nhiều thế hệ đều ở tại Nam Kinh thành này là một đại gia tộc có tiếng tăm. Rồi tới thời Trung Hoa Dân Quốc thành lập sau này, giai cấp tư sản quật khởi, Ngô gia cũng bắt đầu kinh doanh nhà máy cùng cửa hàng, phát triển rất lớn mạnh, thế lực phủ khắp. Ngô Lỗi đúng là có thể tính sinh ra trong gia đình đại phú đại quý.

Ngô Lỗi là trưởng tử trong nhà, dựa theo quy củ của tổ tiên thì kế thừa tất cả sản nghiệp. Nhưng mẫu thuân Ngô Lỗi đã qua đời, mẹ ké vào nhà lại sinh đệ đệ Ngô Thần. Có mẹ kế dèm pha bên tai phụ thân Ngô Lỗi rằng hắn năng lực kém, không thể kế thừa tổ nghiệp. Lúc này mới nảy ra ý khảo nghiệm năng lực Ngô Lỗi, xem Ngô Lỗi có đủ năng lực quản lý gia sản tổ tiên để lại không. Nhưng chuyện này là nội bộ Ngô gia, chỉ mấy thân cận trong nhà biết được thôi.

Ngô Lỗi sắc mặt biến hoá không ngừng, hắn không cho rằng tiểu cô nương kia có năng lực biết bí mật Ngô gia, nàng thật sự là từ tướng mạo của mình nhìn ra sao ?

Ngô gia là đại gia tộc, cao nhân Huyền môn chân chính thông qua tướng mạo nhìn ra được quá khứ tương lai đều không phải chuyện quái dị gì, nhưng có thể xem chuẩn như vậy thì phỏng chừng như đại sư mà phụ thân mình mời về cũng chưa đạt tới. Tiểu cô nương trước mặt bất quá chỉ 15-16 tuổi, sao có trình độ như vậy ?

Ngô Lỗi tự suy ngẫm, mãi sau mới cẩn thận hỏi :”Vị này…Tiểu đại sư, ngươi vừa rồi nhìn tướng mạo ta mà đoán sao ?”

Nhược Thuỷ đối với danh hiệu tiểu đại sư cũng chẳng để ý lắm, rốt cục nàng hiện tại tuổi tác đúng là khá nhỏ. Nàng gật gật đầu nói :”Tự nhiên nhìn ra thôi, đệ đệ ngươi đã bố trí người làm vải bố lót trong phong thuỷ đại trận kích hoạt thêm hung tinh, nếu không thì nhà máy sẽ không có sát khí như vậy.”