Chương 39: Lâm Kiều, cậu biết mặt sắt là ai không?

Tống Vân và Cao Tích Chi ăn cơm xong lúc quay về lớp học đã có một ít bạn học đang nghỉ trưa. Vì thế hai người nhẹ nhàng về chỗ ngồi chuẩn bị nghỉ ngơi, nhưng Tống Vân không biết tin đồn về cô đã bay khắp lớp trong giờ nghỉ trưa. Chà, quả thật đã bay khắp lớp. Chỉ thấy trong lớp 1, các bạn học im lặng nhẹ nhàng ném các mảnh giấy bay quanh lớp. Quả cầu giấy bay theo một đường cong parabol một cách hoàn hảo truyền đến tay bạn học:

“Các cậu cảm thấy nữ thần Tống và Lâm mặt sắt có quan hệ gì?”

“Tôi cảm thấy bọn họ yêu đương sau lưng chúng ta… Ô ô ô, nữ thần của tôi…”

“Đừng nói bậy, couple nữ thần và mặt sắt này có hơi xa vời. Nữ thần của tôi xứng với một thiếu niên đẹp trai, ấm áp và tỏa nắng hơn!”

“Chuyện trước đây thì tôi không biết, cp vẫn phải có chút dễ thương mới thú vị! Cứ như cậu nói thì tất cả công chúa chỉ xứng với hoàng tử sao? Chuyện đó đã quá nhàm chán rồi! Nhưng tôi cũng rất tiếc cho nữ thần của mình! A a a… Nữ thần của tôi ai cũng không xứng!”

“Tất cả đừng nói nữa, tôi có chứng cứ! Mỗi buổi sáng mặt sắt đều đưa nước cho nữ thần Tống! Tôi đã thấy rất nhiều lần!”

“Đưa nước thì có sao, bạn bè cũng có thể đưa nước cho nhau, hoặc điều đó có thể chỉ chứng minh rằng mặt sắt đang tán tỉnh nữ thần thôi. Tức thật, hừ, sớm biết vậy thì tôi cũng muốn đưa nước cho nữ thần. Thế mà mặt sắt lại nhanh hơn tôi một bước! (biểu cảm không cam lòng)”

“Còn một bằng chứng trước đó khiến cậu thất vọng, thêm một chứng cứ: Lần trước, tôi thấy nữ thần cầm tay mặt sắt ở đường sau (✿◡‿◡) Ôi mẹ ơi, nữ thần lôi mặt sắt chạy nhanh trên con đường ấy vào ban đêm, các cậu cũng có thể tưởng tượng ra lúc đó tôi sợ thế nào!”

“Không phải chứ, lời trước đó là cậu nói thật sao? Cậu chắc chắn là nữ thần kéo tay mặt sắt sao? Trời ơi, tim tôi muốn tan nát, răng rắc ~ đây là âm thanh tan vỡ trong lòng tôi.”

“A a a, tôi đã hiểu rồi, tôi cảm thấy hôm nay, lúc nữ thần Tống đứng lên làm chứng cho mặt sắt cực kì ngầu! Hơn nữa nữ thần cũng bắt được hung thủ ngay! Nữ thần Tống của tôi thật mạnh mẽ!”

“Tôi sẽ kể cho các bạn nghe chuyện nữ thần ở tầng trên! Trưa hôm nay quả thực đã có người nói xấu mặt sắt, sau đó nữ thần tặng cho vị kia một bát canh rong biển với trứng! (•̀ω•́)✧”

“Tình huống đó như nào? (⊙o⊙)?”

“Ha ha ha, lúc ấy tôi cũng ở hiện trường, bát canh trứng kia được nữ thần đổ lên đầu tên cường giả (béo), tốt thật, trực tiếp khiến tên cường giả đó ướt sũng (béo)!”

“Nữ thần của tôi đã bảo vệ mặt sắt đến mức như vậy sao? Tôi không muốn tin, tôi khóc mất ~~>_<~~”

“Chắc chỉ có tôi thấy mặt sắt rất ngầu, hơn nữa thành tích cực kỳ tốt! Người đẹp và chàng trai khô khan cũng khá ổn! Ăn thôi!”

“Được thôi, các cậu điên hết rồi, các cậu đã thành công khiến tôi dần tiếp nhận giả thiết giữa nữ thần Tống và Lâm mặt sắt…”

“Một tin đồn nhỏ, cậu nói xem hai người họ là ai theo đuổi ai? (cười trộm khúc khích)”

Cuối cùng không biết tập giấy bị ai ném lệch quỹ đạo, rơi xuống bên chân Lâm Kiều. Lâm Kiều nhìn đống giấy rơi bên chân, vốn định nhặt lên trả lại cho người đánh rơi. Tuy nhiên lúc anh ngẩng đầu lên nhìn, mọi người đều sôi nổi lại nằm sấp xuống giả vờ ngủ, giống như không phải họ là người ném đống giấy đó. Với thái độ kỳ quái của mọi người, làm Lâm Kiều cảm thấy nhạy cảm với nội dung của tờ giấy, có thể liên quan đến bản thân. Lâm Kiều nghĩ chỉ là mới lời châm chọc khó nghe, cậu cũng không định xem.Vì thế trở lại chỗ ngồi, sau đó tiện tay chuẩn bị ném tờ giấy vào thùng rác ở phía sau. Những bạn học đang nằm bò đó lén quan sát Lâm Kiều, thấy dường như anh đang có ý định vứt đi, tất cả đều lập tức thở dài nhẹ nhõm.Không biết là ai đã ném nhầm tờ giấy này vào nhân vật chính!

Cao Lỗi đã đi theo phía sau Lâm Kiều, một tay lau mồ hôi trên đầu, một bên đi theo Lâm Kiều, ngồi xuống nói: “Lâm Kiều, lúc nãy tôi thấy cậu từ phía xa. Cậu đi nhanh thật, tôi cao 1m8, chân suýt chút nữa không theo kịp!”

Mà lúc này Lâm Kiều đang đứng, chuẩn bị ném cục giấy đi, đột nhiên không cầm chắc, cục giấy vừa hay rơi vào lòng Cao Lỗi. Không đợi Lâm Kiều nói gì, Cao Lỗi đã tay mắt nhanh nhẹn mở cục giấy ra. Lâm Kiều đành phải ngồi xuống, định nhắm mắt nghỉ ngơi một lúc, giữa trưa bận rộn nên rất mệt.

Mà mở cục giấy ra, sau khi Cao Lỗi đọc qua nội dung của cục giấy rất nhanh, kích động nên bắt đầu lay cánh tay Lâm Kiều, vốn dĩ Cao Lỗi muốn hô to lên một tiếng: “Mẹ kiếp” nhưng bây giờ trong lớp còn có rất nhiều học sinh chưa dậy: “Lâm Kiều, Lâm Kiều, có chuyện lớn rồi…”

“Đừng lắc nữa, nó sắp vỡ thành từng mảnh rồi.” Lâm Kiều hơi cau mày mở hai mắt ra:

“Lâm Kiều, cậu biết mặt sát là ai sao?” Cao Lỗi như muốn tìm người ta tính sổ.

“Không biết” Lâm Kiều không quen biết quá nhiều người nên anh không biết mặt sắt mà cậu ta nói đến là ai.

“Này mặt trên nói nữ thần Tống đang yêu đương với tên mặt sắt này! Bọn họ còn nắm tay nhau. Tôi cảm thấy giống như bắp cải bị lợn ăn vậy…” Cao Lỗi có vẻ hơi sốc.