Chương 111

Ai cũng thích nghe chuyện phiếm, huống chi là "bí mật của những gia đình giàu có".

Cho dù Đường Hoài Cẩn đã ở nước ngoài hơn 5 năm, lúc này đối mặt với Trì Minh, y vẫn tìm được rất nhiều tin tức về người này từ trong trí nhớ của mình.

Một người phục vụ tiến lên dọn những chén dĩa dơ trước mặt hai người. Đường Hoài Cẩn rũ mắt nhìn chiếc khăn trải bàn sạch sẽ mới được thay, bên tai là tiếng Trì Minh nói chuyện nhẹ nhàng. Tạ Linh luôn cảm thấy một ngày nào đó y sẽ trở về Thượng Hải. Vì thế mỗi dịp lễ Giáng sinh, khi Đường Hoài Cẩn về nước đều phải giả vờ tình cờ kể với y mấy chuyện nổi bật của các gia đình ở Thượng Hải.

Bà hết lòng thích Trì tổng nhỏ nên tự nhiên coi Trì Minh là "kẻ thù". Nhưng Tạ Linh cảm thấy con gái mình là xuất sắc vô song, Đường Hoài Cẩn thì không. Y đồng ý rằng "em gái" dễ thương và duyên dáng. Nhưng nếu đứng ở trên lập trường khách quan nói một câu, Đường Hoài Cẩn sẽ cảm thấy Đường Hoài Du tự do yêu đương khi du học ở nước ngoài, hoặc sau khi về nước tìm một đồng nghiệp trong trường đại học làm chồng. Không cần biết là trường hợp nào, miễn đó là sự lựa chọn của riêng em ấy, xuất phát từ yêu thích hợp nhau chứ không phải yêu đương vì gia thế, điều đó tốt hơn nhiều so với Tạ Linh thích.

Nhưng những lời này, nếu ở trước khi thi đại học, Đường Hoài Cẩn có thể thản nhiên nói ra. Lúc này, y mới nhớ ra lại muốn tự hỏi một câu: Mình nghĩ như vậy có phải bởi vì không hy vọng Hoài Du có bất kỳ mâu thuẫn nào với mình hay không?

Thay đổi thân phận và lập trường, vì thế mọi thứ đều trở nên khác biệt.

Y lựa chọn cách im lặng và chỉ mỉm cười khi Tạ Linh nhắc đến chuyện này, tiếp theo chỉ trêu ghẹo theo hai câu, nhìn dáng vẻ ngượng ngùng của Đường Hoài Du. Sau đó cảm thấy: Nếu em ấy thực sự là em gái ruột của mình thì tốt bao nhiêu.

--- ---

Thời gian trở lại hiện tại.

Dù thế nào đi nữa, những lời Tạ Linh nói mãi bên tai Đường Hoài Cẩn vẫn có ích. Y nhớ đến Trì Minh, tự nhiên nghĩ đến thân phận của đối phương. Con ngoài giá thú, còn là con ngoài giá thú được ba coi trọng, một tay nâng đỡ xem như người thừa kế.

Thời gian càng lâu, những người nhìn cha con Thịnh Nguyên tranh chấp với ánh mắt lạnh lùng. Dù cho đần độn đến đâu đều có thể nhìn ra: Trì Bắc Dương muốn cho Trì Minh và Trì Quân tranh đấu.

Đồng thời, lại dường như không muốn buông quyền hạn của mình ra. Vì thế đến cuối cùng, Trì Minh chỉ có thể rơi vào một danh tiếng tốt đẹp "quan hệ rất tốt với tất cả đồng nghiệp", "tính tình ôn hòa, không thể so với TINH ANH như Trì Quân".

Tuy nhiên, một số người cảm thấy, ít nhất ở trên điểm "không bán hai giá" này, Trì Bắc Dương và Trì Quân không hổ là cha con ruột. Nhưng thật ra, Trì Minh chỉ là con tốt trên chiến trường giữa hai người.

Mà Trì Minh cam tâm sao?

Gã ở trước mặt Trì Bắc Dương, xưa giờ vẫn luôn sắm vai đứa con trai ngoan. Về mối quan hệ cha con, so với Trì Quân, Trì Minh và Trì Bắc Dương đã ở bên nhau lâu hơn. Khi gã còn tuổi nhỏ đã từng thấy dáng vẻ Trì Bắc Dương nổi giận đùng đùng và xé đi gương mặt ôn hòa vì không thuận lợi trên thương trường. Khi đó, Trì Minh đã hoảng hốt thật lâu, nhưng mẹ gã thật ra không quan tâm mà nói với con trai rằng: “Ba của con không có cách trút giận với nhà đó, đương nhiên chỉ có thể đến bên chúng ta.”

Trì Minh thấp giọng nói: “Mẹ, vừa rồi ba như vậy con rất sợ hãi.”

Mẹ gã cười. Bà có tính cách dịu dàng ấm áp, là "người đẹp như ngọc" lý tưởng trong lòng của rất nhiều đàn ông. Bà cam tâm tình nguyện làm vợ bé bên ngoài của Trì tổng, tỉ mỉ xử lý một cảng tránh gió cho ông. Lúc này lại nói với con trai: “Con phải theo ba con.”

Trì Minh không hiểu: “Con đương nhiên sẽ theo ông ấy! Ông ấy là ba con.” Mặc dù loại suy nghĩ này khác với nhiều bạn cùng lứa tuổi. Nhưng lúc này, Trì Minh vẫn không biết gì.

Mẹ sờ vào đầu gã nói: “Ông ấy là ba con, cũng là người mỗi tháng cho chúng ta tiền sinh hoạt, duy trì cuộc sống của chúng ta.” Họ đều là người trưởng thành, "tình yêu đích thực" nói ngoài miệng là được. Nghiêm túc mà nói, chính là bà ngốc.

Với bà mà nói, trở thành vợ bé của Trì Bắc Dương giống như một công việc lâu dài, yêu cầu trả giá chút lao động nhẹ nhàng là có thể thu hoạch cực cao phong. Chỉ là lại khó xử, trẻ con không ngậm miệng được. Những lời này phải dạy cho Trì Minh, nhưng không thể dạy quá thẳng thắn.

Mấy năm hun đúc và hướng dẫn từng bước, đến khi vào đại học, Trì Minh cuối cùng không phụ mẹ kỳ vọng mà "đặt đúng tâm trí".

Sau đó Trì Quân lại cho gã một bài học khắc cốt minh tâm. Gã hoàn toàn hiểu ra: Lúc mình đang mơ hồ thì cậu Trì thực sự đã xem gã như đối thủ và ra tay.

Về phần Đường Hoài Cẩn. Khi Trì Minh nói chuyện với y, y nhanh chóng đẩy ra một từ khóa trong đầu: Lớn hơn Trì Quân mấy tuổi, đến nay cũng chưa có quyền hạn thực sự gì. Bên cạnh càng không có "ngựa ngàm dặm" như Chung Dịch.

Tóm lại là không có gì phải lo lắng cả.

Y cân nhắc và cẩn thận thăm dò, muốn biết Trì Minh rốt cuộc có nhìn thấy động tác của mình vừa rồi hay không.

Mà Trì Minh cũng có tâm tư riêng. Gã đến tìm Đường Hoài Cẩn tự nhiên không phải rãnh đến mức không có việc gì. Khi Chuối Tây nổi dậy, quyền lên tiếng của Trì Quân ở trong hội đồng quản trị cũng đột ngột tăng lên.Trì Minh nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy mọi chuyện không có phức tạp như mình nghĩ. Thông tin đăng ký công ty có sẵn cho tất cả mọi người có thể tra được. Gã biết rõ hai cây rụng tiền Chuối Tây và Ổi là cổ phần Trì Quân và Chung Dịch chia nhau khống chế.

Nói cách khác, trên mặt pháp luật, hai người đều được hưởng một nửa quyền lên tiếng. Nhưng trên thực tế, bởi vì dính đến bên Thịnh Nguyên, ở một mức độ rất lớn, Chuối Tây và Ổi đều do một mình Chung Dịch kiểm soát. Dưới viên đạn bọc đường, trong hai công ty cũng không có khoảng cách. Trì Minh đã nghe rất nhiều tin tức, cuối cùng đã đưa ra một kết luận.

Nếu gã không có hiểu sai thì em trai của gã và Chung Dịch hợp tác, chỉ cung cấp tài chính và nền tảng. Mà những cách kiếm tiền đó đều do Chung Dịch đưa ra.

Điều này rất ý vị sâu xa.

Là một đứa con trai khác của Trì Bắc Dương, Trì Minh lại biết rõ: Trong giới này của bọn họ, không thiếu nhất chính là tiền và mối quan hệ. Nói cách khác, những gì Trì Quân cho Chung Dịch, đổi thành người khác cho Chung Dịch thì điều sau vẫn có thể đi đến vị trí như ngày hôm nay.