Thiếu Gia Cao Trung Cùng Lão Gia, Quản Gia Lãnh Đạm


Một phòng trong đại trạch ngoại ô thành phố H.

“Ân a…… Ân a…… A a……”

Trong phòng thiếu gia, truyền ra từng trận rêи ɾỉ mê người.

Thiếu niên cao trung sinh quỳ ghé vào trên giường, ngưỡng khuôn mặt mê ly, trên đùi trắng nõn chảy vài đạo bạch trọc da^ʍ mĩ, nộn huyệt giữa đùi đỏ bừng, ướt dầm dề cắm một cây dươиɠ ѵậŧ giả màu đen.

Ngón tay thiếu niên trắng gầy, duỗi đến hậu huyệt nắm dươиɠ ѵậŧ giả, qua lại đâm vào rút ra, trong phòng vang vọng thanh âm da^ʍ mĩ. Theo lực độ đâm chọc, dâʍ ŧᏂủy̠ thiếu niên cũng bị cắm ra tới, hỗn hợp ở tiểu huyệt phát ra òm ọp dính nhớp đặc sệt.

“Ô a —— còn chưa đủ…… Còn muốn lớn hơn nữa, càng thô tiến vào……”

Tiếng đập cửa “Cộc cộc”.

“Thiếu gia. Có chuyện gì sao?”

Ngoài cửa truyền đến giọng quản gia lãnh đạm lại quan tâm.

“Ha…… Không…… Không có việc gì……”

Thiếu niên cuống quít bưng kín miệng, ngã xuống trên giường.

“Thiếu gia sớm chút nghỉ ngơi. Lão gia ngày mai trở về.”

Nghe được tiếng bước chân ngoài cửa xa dần, thiếu niên mới buông lỏng tay nhỏ gắt gao che miệng, thả lỏng lại. Một khi thả lỏng, hậu huyệt toan ngứa lại hướng toàn thân đánh úp lại, đôi mắt lại nhiễm tìиɧ ɖu͙© mê mang. Ngón tay thiếu niên lại cầm côn ŧᏂịŧ giả còn cắm ở tiểu huyệt, từng chút trừu động lên. Tiểu nhục huyệt thực chặt, cho dù bên trong chứa đầy đại lượng bôi trơn trơn trượt cùng lãng nước, lúc đâm vào rút ra cũng gặp lực cản.

“Ân…… A…… Thật là khó chịu…… Ngô…… Làm hảo sâu…… Tiểu huyệt phải bị côn ŧᏂịŧ lớn làm xuyên…… Ngô ân…… Lại sâu một ít…… A…… Ha…… Phải bị làm chết……”

Quản gia đứng ở hành lang tối tăm, nghe trong phòng thiếu gia truyền đến rêи ɾỉ kiều suyễn, con ngươi dưới mắt kính vẫn như cũ lạnh lùng, tựa hồ không có dao động.

Ngày hôm sau, hầu hạ xong thiếu gia rời giường, tựa hồ đêm qua chơi có chút muộn, tinh thần thiếu gia có chút mệt mỏi. Ngón tay sờ đến da thịt thiếu gia tế hoạt, mặc xong quần áo cho thiếu gia.

Chạng vạng, lão gia trở lại dinh thự, đã nửa năm không nhìn thấy phụ thân thiếu gia đi lên đón, lão gia ôm thiếu gia xoay mấy vòng, hai người dùng qua cơm chiều, sớm ngủ, lệnh người hầu tối nay không cần hầu hạ.

Ban đêm, trong phòng thiếu gia tối tăm chỉ mở đèn bàn. Ánh sáng ấm đem giường lớn mềm mại nhiễm sắc điệu ái muội.

Thiếu gia quỳ gối trên giường, mông đĩnh kiều cao cao nhếch lên, eo thon lõm vào một độ cung mê người. Thiếu gia trước sau đong đưa, khuôn mặt nhỏ mê say, khóe miệng chảy ra chỉ bạc trong suốt, không ngừng phát ra rêи ɾỉ lệnh nam nhân huyết mạch bạo trương.

“A…… Ha…… Ba ba…… Lại sâu một chút……”

Thiếu gia áo ngủ màu trắng hỗn độn bất kham treo trên người, lộ ra hơn phân nửa sống lưng bóng loáng trắng nõn. Đường cong sống lưng tuyệt đẹp, eo thon lõm vào, nhếch lên nộn mông, trên da thịt trắng nõn đã chảy ra mồ hôi tinh mịn trong suốt.

Nam nhân một bên làm tao huyệt, một bên ghé vào trên lưng thiếu gia, tế tế mật mật hôn da thịt cậu. Thiếu gia mê say giương mắt, miệng nhỏ không ngừng theo nam nhân động tác phát ra rêи ɾỉ kích khởi thú tính nam nhân, như chỉ biết giao hợp, gợi cảm làm người nổi điên.

“Ân a…… Hảo sâu!…… Hảo thô a…… Ba ba…… Nhanh lên cắm tao nhi tử…… A!…… Tao huyệt thật thoải mái…… Tao nhi tử bị ba ba làm thật thoải mái…… A!! Lại làm đến hoa tâm…… A a!!……”

“Tao nhi tử. Ba ba lần này cần thượng ngươi ba ngày ba đêm. Ba ba mỗi ngày đều ở bên ngoài nhớ tao nộn huyệt nhi tử. Nga… Hảo sướиɠ. Tao huyệt kẹp ba ba sướиɠ chết. Tao nhi tử. Thao chết ngươi. Thao chết ngươi!”

Nam nhân thô nặng thở hổn hển, không ngừng bãi hùng eo, tàn nhẫn thao tiểu tao huyệt nhi tử. Nộn huyệt chặt chẽ giống như là chuyên vì hắn đặt làm, mị thịt tầng tầng lớp lớp hút lên. Ngay từ đầu bôi trơn, giống như tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị nội bắn, hút côn ŧᏂịŧ lớn, da^ʍ mĩ bất kham, bôi trơn theo hắn đâm chọc chảy ra, theo đùi nhi tử chảy xuống.

“A, a a!!…… Hảo kịch liệt…… Ba ba…… Ba ba…… Không cần…… Quá kịch liệt…… Nhi tử sẽ bị thao chết…… Chịu không nổi…… A a ——”

Thiếu gia lâu lắm không bị dương cụ làm, bị lão gia thao nửa giờ, tiểu côn ŧᏂịŧ trước người run rẩy phun ra, cao trào làm nhục huyệt co rút hút càng chặt.

“Tao nhi tử vẫn là tao như vậy lãng như vậy. Tao huyệt thế nào sẽ hút…”

Nộn huyệt mυ"ŧ vào mát xa đại kê kê hắn, nam nhân sướиɠ híp mắt, thô suyễn, nhục huyệt tiêu hồn thực cốt sắp hút hắn chịu không nổi. Nam nhân cắn răng, đĩnh hạ thân, chịu đựng dưới háng toan trướng bạo trướng, hùng eo mãnh bãi, bạch bạch bạch dùng sức va chạm nhi tử mới vừa bị làm bắn.

“Không…… Ba ba…… A!…… Phải bị côn ŧᏂịŧ lớn thao chết…… A ha…… Hảo…… Thật thoải mái…… Ân…… A a!!…… Phải bị côn ŧᏂịŧ lớn làm xuyên……”

Đại qυყ đầυ bị nhi tử da^ʍ huyệt hút mã mắt mở ra, hảo muốn hiện tại liền bắn vào bên trong, chính là còn muốn lại làm trong chốc lát, tiểu tao huyệt nhi tử thoải mái như vậy.

“Tiểu tao huyệt hút ba ba sướиɠ chết. Hảo chặt. Bên trong tràn đầy đều là thịt non. Cắm xuống liền ra nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ như vậy. Lần sau không cần bôi trơn, trực tiếp cắm vào tao huyệt cũng có thể phun nước đi.”

“Ân, ha!…… A!…… Thật thoải mái…… Tao nhi tử phải bị ba ba làm chết…… Ba ba hảo sẽ làm huyệt……”

“Tao nhi tử. Lúc ba ba không ở có nhớ ba ba hay không.”

“A…… Ân…… Có…… Tao nhi tử mỗi ngày đều có nhớ ba ba……”

“Là nhớ ba ba… hay là nhớ côn ŧᏂịŧ lớn.”

Nam nhân nói, hung hăng hướng tiểu tao huyệt, mãnh cắm một chút!

“Ân a!!…… Nhớ ba ba cùng côn ŧᏂịŧ lớn……”

“Tao nhi tử. Hôm nay ba ba muốn làm ngươi suốt đêm. Ngày mai cũng không cho ngươi xuống giường. Cứ như vậy không biết ngày đêm làm ngươi. Đem ngươi làm đến lần sau vừa thấy đến ba ba phía dưới liền chay nước.”

“Ân ha…… A a…… Ba ba…… Ba ba mau dùng sức…… Tao nhi tử còn muốn…… Chịu không nổi…… Mau làm tao tâm…… Bên trong hảo ngứa…… Muốn ba ba hung hăng tiến vào…… Hung hăng ma…… Dùng côn ŧᏂịŧ lớn ngăn ngứa cho tao nhi tử……”

Nhi tử bị ba ba làm hai chân run rẩy, quỳ cũng quỳ không được, ghé vào trên giường. Nam nhân nằm trên thân mình nhi tử bạch nhược, thân thể to lớn từng chút từng chút lại mạnh lại tàn nhẫn kí©h thí©ɧ! Va chạm! Thân mình cậu tử đã bị làm phiếm mồ hôi mỏng, tóc ngắn ướŧ áŧ dán trên trán, mười ngón nắm chặt giường. Đôi mắt thất thần nhìn góc tối tăm, bị động thừa nhận ba ba thao huyệt, miệng nhỏ chỉ có thể phát ra rêи ɾỉ thoải mái thỏa mãn.

“A…… Ha…… Ân!……”

Mông cùng trên đùi thiếu niên nơi nơi đều là dâʍ ŧᏂủy̠ bị ba ba làm ra, vừa lúc ba ba ghé vào trên người, làm càng thuận lợi. Thân hình nam nhân rắn chắc cường tráng đè trên người nhi tử. Cơ bụng cường kiện, cự điểu thô tráng, còn có âm mao nồng đậm thô cứng, đều đang cọ xát da thịt non mềm, tiểu huyệt không ngừng bị dươиɠ ѵậŧ cọ xát đến sung huyết chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠, bên ngoài cũng bị ba ba cọ xát đỏ lên. Nhi tử hiện tại toàn thân đều mẫn cảm, ba ba còn một bên thao nộn huyệt, một bên bàn tay to duỗi đến trước ngực cậu đùa bỡn.

“Nga. Hảo sướиɠ. Tao nhi tử. Chỉ có tao huyệt ngươi ba ba mới có thể cắm thoải mái như vậy. Thật muốn cắm ở nộn huyệt ngươi cả đời đều không ra.”

Thân thê nam nhân cũng chảy xuống mồ hôi, trên da thịt thâm sắc du quang thủy lượng, phụ trợ càng thêm gợi cảm, đè trên lưng nhi tử, gặm cắn cổ cậu, phun ra thanh âm trầm thấp, mồ hôi trên người hai người, dâʍ ŧᏂủy̠ giao hòa.

“Tao nhi tử. Tiểu tao huyệt hàm ba ba hảo sướиɠ.”

Nam nhân ghé vào lưng thiếu niên, hoing rắn chắc kéo cự điểu sưng to rút ra hơn phân nửa, lại ngay sau đó đột nhiên đâm nhập mông thịt nhi tử non mềm. Đại kê ba hắn sắp trướng đến bạo liệt bị mềm thịt co dãn mười phần kẹp ở bên trong, thoải mái nam nhân muốn lại hướng bên trong cắm sâu một chút.

“Ha…… Phải bị đỉnh xuyên…… Ba ba hảo sẽ làm…… Ngô!…… Tao tâm, a, phải bị côn ŧᏂịŧ lớn thao lạn……”

Ba ba làm không nhanh như vừa rồi, nhưng là lại sâu lại tàn nhẫn lại mạnh, mỗi một chút đều tựa hồ muốn thao xuyên cậu. Tao nhi tử ghé vào giường lớn, hưởng thụ bị ba ba cắm, luôn có ảo giác phải bị cự vật thao tới nội tạng đều đỉnh ra.

Trong phòng ngủ của biệt thự tối tăm, bọn hạ nhân đều ở biệt viện, hai phụ tử ở bên trong tận tình giao hợp. Nửa năm không gặp, ba ba tận tình dùng các loại tư thế thao tao nhi tử, làm nhi tử ở dưới thân hắn ngăn không được kiều suyễn, rêи ɾỉ, lãng kêu, đĩnh thân mình mê người đón ý nói hùa phụ thân thao huyệt.

Thêm Bình Luận