Đồ Tự Thủ Của Ba Ba

6.77/10 trên tổng số 47 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Đồ thủ d*m (âʍ đa͙σ giả), mình sửa tý cho bớt tục thôi^^ CV: YJ26612 Edit: MOE (Thiên Ngọc)
Xem Thêm

“Dù nằm mơ cũng sẽ không nghĩ đến……”

“Ta sẽ bị nhi tử cùng chính mình có huyết mạch tương đồng hấp dẫn……”

“A…… A Nhiên……”

Trần Kiến Quốc nhìn ảnh chụp trong tay.

“Trước tuyệt đối sẽ không nghĩ đến chính mình sẽ đối ảnh chụp nhi tử làm ra chuyện như vậy.”

******

Trần Kiến Quốc bận rộn một ngày, kéo thân thể mỏi mệt về đến nhà. A Nhiên còn chưa tan học, chỉ có thể chờ cậu trở về lại ăn cơm chiều.

Trần Kiến Quốc cởi tây trang áo khoác, một phen ném tới sô pha. Áo sơmi trắng bị mồ hôi tẩm ướt dính sát vào cơ ngực cường tráng.

Trần Kiến Quốc nới lỏng cà vạt, cởi cúc áo sơmi, lấy ra di động.

“A Nhiên……”

Trần Kiến Quốc nhìn mặt người trên màn hình di động, ngón tay nhẹ vỗ về.

Trần Kiến Quốc đột nhiên đặt điện thoại lên bàn, đứng dậy đi đến phòng hắn, chỉ chốc lát sau hắn lại ra tới, trong tay còn cầm một thứ —— máy thủ da^ʍ.

Trần Kiến Quốc lập tức kéo ra khóa kéo quần tây, qυầи ɭóŧ trắng đã bị dươиɠ ѵậŧ gắng gượng thô tráng chảy ra dâʍ ɖị©ɧ ướt nhẹp.

Trần Kiến Quốc hướng qυầи ɭóŧ sờ mó, dươиɠ ѵậŧ tím đen ngạnh đến phát trướng tất cả đều lộ ra tới.

Hắn chọc nhục cụ lên màn hình di động, cố ý dùng qυყ đầυ ở miệng người cọ xát.

“Nga…… A Nhiên…… Miệng con quá giỏi……”

“Liếʍ ba ba…… Quá sướиɠ……”

Trần Kiến Quốc dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng cọ xát hai trứng, hắn lại đổ KY vào máy thủ da^ʍ. Hắn đặt nó lên bàn, vuốt ve kê kê trong chốc lát, qυყ đầυ cùng với đại điểu thô tráng dính đầy KY.

Trần Kiến Quốc nửa quỳ trên bàn, hắn đỡ đồ vật ngạnh đến sắp nổ mạnh chậm rãi cắm vào máy.

“Tê…… Huyệt A Nhiên quá giỏi…… Sắp bấm gãy dươиɠ ѵậŧ ba ba…… A……”

Trần Kiến Quốc đột nhiên đĩnh về phía trước, nguyên cây toàn bộ cắm vào máy, hai trứng theo động tác hắn đâm vào rút ra lay động.

“Thảo…… Huyệt A Nhiên thật chặt…… Ba ba chịu không nổi……”

Trần Kiến Quốc nhanh hơn tốc độ, thời điểm gần bùng nổ, phụt một tiếng rút ra.

“Tới…… A Nhiên bảo bối…… Ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ ba ba……”

Trần Kiến Quốc đối ảnh chụp Trần Nhiên trên di động nhanh chóng vuốt ve cự long đã bạo tinh.

“A…… A Nhiên bảo bối…… Toàn cho con…… Tϊиɧ ɖϊ©h͙ ba ba đều là của con…… A……”

Từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun trào mà ra, toàn bộ bắn tới ảnh chụp Trần Nhiên.

******

“Mẹ ở thời điểm ta còn không hiểu chuyện liền qua đời, từ đó, cũng chỉ có ta cùng ba ba hai người ở cùng một chỗ.”

“Tuy rằng sinh hoạt ở gia đình đơn thân, nhưng ba ba đối ta quan tâm làm ta cảm giác được nùng liệt tình thương của cha.”

******

“Quét tước đến không sai biệt lắm……”

Trần Nhiên trong tay mang theo máy hút bụi.

“Quần áo, chăn đều phơi bên ngoài……”

“Như vậy kế tiếp, rác rưởi cũng dọn một chút đi.”

Trần Nhiên cúi đầu hướng thùng rác vừa thấy, đó là?! Cậu ngồi xổm xuống, lấy đồ vật từ thùng rác ra tới, đây là máy thủ da^ʍ?! Ta lại không cần cái này, kia…… Cái này là ba ba?!

Trần Nhiên đem ngón tay cắm vào, “Bên trong còn có chút KY, hẳn là hôm nay hoặc là đêm qua dùng qua đi.”

*******

“Hiện tại hồi tưởng lên rốt cuộc là từ lúc nào bắt đầu đâu……”

“Lúc nào bắt đầu đối ba ba sinh ra cái loại này…… Cấm kỵ…… Tình cảm không thể nói.”

*******

Trần Nhiên ngửi máy thủ da^ʍ Trần Kiến Quốc gần đây mới sử dụng, ngón tay từng chút cắm vào cúc huyệt mình.

“A…… Hương vị ba ba…… Còn có tϊиɧ ɖϊ©h͙ ba ba……”

Trần Nhiên dùng ngón tay trừu lộng tiểu huyệt, chỉ chốc lát sau huyệt bắt đầu chảy nước.

“Rất muốn ba ba dùng nơi đó cắm vào tới……”

“Dù biết rõ này hết thảy đều không có khả năng thực hiện…… Nhưng…… Ta cam tâm tình nguyện……”

“A…… Ba ba……”

“Ba đã trở về.”

Trần Kiến Quốc mở cửa hô.

“A, ngài đã trở lại a.”

Trần Nhiên ở trong phòng bếp trả lời. “Cơm chiều đang chuẩn bị, thỉnh kiên nhẫn chờ đợi một chút.”

“Thật xin lỗi về trễ, cũng không giúp đỡ con vội cái gì.” Trần Kiến Quốc nới lỏng cà vạt.

“Ba ba chỉ cần ngồi ở chỗ kia chờ ăn cơm chiều là được.”

“Phải không?”

“Đương nhiên a.”

Trần Kiến Quốc đột nhiên nhìn đến chuyển phát nhanh trên bàn, “Di? Đồ vật đã tới rồi sao?”

Trần Nhiên đặt đồ ăn lên bàn, cầm theo kéo, thành thạo mở ra chuyển phát nhanh.

Trần Nhiên mở ra, đột nhiên chớp chớp mắt, máy thủ da^ʍ?! Ta loại cái đi, ba ba thế nào lại mua.

Trần Kiến Quốc còn không kịp ngăn cản, Trần Nhiên đã mở chuyển phát nhanh ra, hắn chỉ có thể xấu hổ đứng một bên, cái gì cũng không nói.

“Nguyên lai…… Ba ba cũng dùng loại đồ vật này a……”

Trần Nhiên cố ý chế nhạo.

“Thật đúng là không biết ba ba thích như vậy a……”

“Khụ khụ…… Đương nhiên a…… Ba cũng…… Ba cũng là nam nhân sao……”

Trần Kiến Quốc ngày thường vẻ mặt nghiêm túc mặt lúc này trướng đến đỏ bừng.

“Chẳng lẽ là bởi vì mẹ qua đời nhiều năm…… Cho nên nói ba ba là dục cầu bất mãn sao?”

“Cái kia…… Ba…… Có lẽ là như vậy đi……”

Trần Kiến Quốc ấp a ấp úng.

“Con gia hỏa này cái gì cũng không biết.”

“Ân? Cái gì?”

Trần Nhiên nghe Trần Kiến Quốc nói xong vẻ mặt mờ mịt.

“Cái kia…… Ba là…… Kỳ thật con……”

Trần Kiến Quốc khẩn trương nói chuyện có chút lộn xộn, làm Trần Nhiên hoàn toàn nghe không hiểu hắn đang nói cái gì.

Trần Kiến Quốc đột nhiên xoay người, “Thực xin lỗi, quên lời ba vừa nói đi.”

“Chờ một chút!”

Trần Nhiên bắt lấy tay hắn, “Cái kia…… Dù dùng máy cảm giác cũng không phải thực hảo đi.”

“A Nhiên?”

Trần Kiến Quốc có chút kinh ngạc nhưng lại hơi mang chút kinh hỉ nhìn Trần Nhiên.

“Vì cái gì muốn cùng máy thủ da^ʍ làm loại chuyện này đâu? Kỳ thật con một chút cũng không chán ghét cùng ba ba chia sẻ loại chuyện này.” Trần Nhiên ngượng ngùng cúi đầu.

Trần Kiến Quốc một phen ôm Trần Nhiên lên, sải bước hướng phòng ngủ mình đi đến.

“Ba ba……”

Trần Nhiên bị Trần Kiến Quốc vứt tới trên giường, sau đó nhào tới.

“A Nhiên, giúp ba ba cởϊ qυầи áo đi……” Trần Kiến Quốc nằm bên cạnh cậu.

Trần Nhiên trở mình đè trên người hắn, cậu cởi tây trang áo khoác chừa lại sơ mi trắng.

Trần Nhiên cúi đầu khẽ chạm môi hắn. Trần Kiến Quốc một phen đè cậu xuống, hé miệng ngậm miệng nhỏ trong miệng. Đầu lưỡi còn đấu đá lung tung vọt vào miệng, liếʍ láp đầu lưỡi nhỏ.

Tay Trần Nhiên ở ba ba trên người thăm dò, từ cơ ngực cơ bụng cuối cùng thăm tới hạ thân “Rừng rậm”, một phen cầm đại dươиɠ ѵậŧ gắng gượng.

Trần Nhiên vuốt ve trong chốc lát, hắn đã ngạnh đến chảy dâʍ ɖị©ɧ. Hắn đột nhiên đứng dậy, khí cụ ánh vào mi mắt.

Trần Nhiên kéo ra khóa kéo quần tây, cách qυầи ɭóŧ bị dâʍ ɖị©ɧ làm ướt nhẹp liếʍ láp nhục căn.

“Tê…… A Nhiên…… Con đừng đùa ba……”

Trần Kiến Quốc hận không thể phá tan chính mình qυầи ɭóŧ, hung hăng cắm vào miệng nhi tử.

Trần Nhiên cũng không đùa giỡn hắn, cởϊ qυầи tây cùng qυầи ɭóŧ nam nhân. Kê kê tím đen đại lập tức đánh tới mặt cậu.

“Thật là lợi hại…… Dươиɠ ѵậŧ ba ba…… Thật lớn……”

Trần Nhiên nuốt nuốt nước bọt, liếʍ hạ qυყ đầυ chảy dâʍ ɖị©ɧ.

Trần Kiến Quốc cũng đã sớm cởϊ qυầи cậu, bắt đầu liếʍ cúc huyệt. Tiểu huyệt phấn phấn bị đại đầu lưỡi liếʍ co rụt lại.

“Nơi này…… Là lần đầu tiên làm sao?”

Trần Kiến Quốc cắm ba ngón tay vào cúc huyệt sớm đã ướŧ áŧ.

“Xem như đi…… Có đôi khi sẽ dùng ngón tay tự lộng một chút……”

Trần Nhiên lại liếʍ liếʍ qυყ đầυ. “Kỳ thật…… Con đã sớm hy vọng ba ba có thể đem dươиɠ ѵậŧ bỏ vào nơi đó……”

Trần Kiến Quốc kéo cậu một phen, làm cậu trực tiếp ngồi vào trong ngực, “Thật sự có thể chứ? Ba như vậy…… Làm như vậy vẫn là một lần đâu……”

Trần Nhiên ôm lấy cổ hắn, “Thật lâu trước kia con liền quyết định…… Muốn nơi đó lần đầu tiên cho ba ba……”

Trần Nhiên đỡ đồ vật nhắm ngay hậu huyệt, thân thể từng chút trầm xuống ăn vào.

“A…… Dươиɠ ѵậŧ ba ba…… Ở trong mông…… A…… Dươиɠ ѵậŧ ba ba thế nào nóng như vậy……”

Trần Kiến Quốc đỡ eo nhi tử, theo cúc huyệt nuốt ăn có tiết tấu thao lộng,

“A Nhiên…… Bên trong con nóng quá a……”

Mông cậu lắc lư, chỉ thấy cự long trong chớp mắt bị Trần Nhiên nuốt ăn.

“A…… Đỉnh tới rồi…… Chính là nơi đó……”

“A…… Quá sướиɠ…… Lần đầu tiên cảm giác sướиɠ như vậy……”

“Ân a. Ta cũng quá sướиɠ… Dươиɠ ѵậŧ hoàn toàn bị bao bọc.”

“A…… A…… Ba ba thật sự hảo mãnh a…… Con còn…… Còn muốn…… Càng nhiều……”

Trần Kiến Quốc trở mình đè cậu dưới thân, nhanh hơn tốc độ đâm vào rút ra.

Thêm Bình Luận