Chương 10
Chương 10
Khoảng thời gian này, hai người cũng tính là bình an vô sự, chỉ là đáng thương cho mình ta, buổi tối cùng nàng ngủ chung một giường lớn, cũng không dám chạm vào nàng, nàng chưa từng nói qua nàng yêu thích ta. Ta chỉ nhớ rõ ràng nàng nói, “Về sau không được xem người khác.” làm hại ta giờ đây Thúy Hương lâu cũng không dám đi, hiện tại càng ngày càng đem Hồng Tụ tỷ tỷ thành tỷ tỷ, thật là trong nội tâm thật khó chịu. Nhưng là, không cho phép người ta nhìn người khác, mà bản thân lại mặc cực kỳ kín mít, ngay cả buổi tối cũng thế.
Nàng thật sự là có chút động lòng với tên tiểu tử này rồi, không biết vì cái gì, ngoại trừ chuyện động phòng ngoài ý muốn ngày đó, cũng không có phát sinh phát sinh chuyện gì sao? Hắn không phải gan lớn sao? Không phải dám cả gan hạ dược ta sao? Như thế nào ngủ chung một giường cũng không chạm nào một chút. Ta thật sự thích hắn sao? Vấn đề này phải hảo hảo suy nghĩ một chút, mọi chuyện bây giờ đều có điểm rối loạn.
“Thì Thu, ngươi đã ngủ chưa?”
“Còn chưa a!”
“Quay lại đây, ôm ta một cái.”
“Ân.”
“Ngươi vì sao yêu thích ta?”
“Ta cũng không biết nữa. Có thể là do ngươi đã cứu ta, còn nuôi dưỡng ta trong một thời gian. Ân cứu mạng, ta phải báo nên đành lấy thân báo đáp.”
“Ngươi a, vừa nghĩ đến ngươi chính là tiểu bạch, ta thật sự không thể tin được.”
“Ngươi có thể tin lúc ấy ta đã động sắc tâm với ngươi rồi không?”
“Nhưng là ta vẫn muốn trở về a, đến lúc đó làm sao bây giờ? Nói cho ba mẹ ta biết ta cưới một nữ nhân, nhất định là không bỏ qua cho ta, chúng ta thế này gọi là đồng tính luyến ái, không thể kết hôn. Vì ngươi cái gì cũng không thể rồi.”
“Vậy đừng trở về.”
“Bọn hắn chỉ có duy nhất một đứa con gái, với lại, chuyện xuyên không này rất ly kỳ, không chừng một ngày lão thiên nổi hứng, lại đem ta trở về, làm sao bây giờ a.”
“Chuyện này sao hãy nói, trước hãy hảo hảo làm nương tử của ta a!”
“Mấy ngày nay sao ngươi không chạm vào ta, không phải ngươi lớn gan lắm sao? Còn dám hạ dược với ta.”
“Không phải sợ ngươi sao, nương tử.”
“Kêu ta Hiểu Thanh!”
Đem hai bờ môi dung hợp cùng một chỗ, lúc này làm suy nghĩ của Mễ Hiểu Thanh có chút hồ đồ, nàng có chút choáng, đúng vậy a, mình đã rơi vào tay người này rồi. Thiếu chủ của chúng ta hôm nay phát huy phi thường bình thường, mà mũi cũng không lưu lại một chút huyết nào, nguyên nhân nữ nhân cùng nữ nhân cũng có thể làm hoàn mỹ đến vậy, chính mình dưới tay hắn si mê say sưa rung động, bất kể là thân thể hay là tâm lý.
Việc này khi bắt đầu, chính là không có chấm dứt, huống chi Thiếu chủ của chúng ta đang tuổi lớn, mặc kệ thời gian, đều muốn cùng với nương tử một chỗ thân mật, biết rõ mình không còn chảy máu mũi nữa, lại càng thêm táo tợn. Cái này, hiện là ban ngày a, hai người lại trong phòng mà “ò í e”.
“Thì Thu, đừng như vậy.”
“Hiện tại là ban ngày.”
“Ban ngày thì sao? Ta muốn không được sao?”
“Ngươi? Ân – - ân!” Chính là vậy đấy, Liễu Thì Thu đem Mễ Hiểu Thanh đặt trên mặt bàn, một tay len vào trong cái yếm của nàng xoa bóp nhũ hoa kia, một tay hạ xuống lẽn vào trong qυầи ɭóŧ tìm đến nụ hoa mà trêu chọc. Thẳng đến khi nghiền ép cho dịch mật chảy ra, hắn mới cúi xuống dùng đầu lưỡi tiến vào. (ối tía má ơi editor xịt máu mũi)
Cái người dưới thân kia truyền phát ra âm thanh lan đến cả ngoài sân, Tùy nhi xấu hổ đỏ mặt, Thiếu chủ thật là, giữa ban ngày ban mặt, lại cùng với thiếu chủ phu nhân trong phòng làm chuyện đó.
Hai người kia chỉ biết lo thoải mái thân mình, mà không biết – -
Khiến cho bọn nha đầu trong nhà cả đám nổi lên tư xuân.