Chương 15

Nghĩ đến đây, Hoắc Oánh Oánh vội vàng chạy ra ngoài.



Lúc này, trong trung tâm thương mại, một người đàn ông khoảng hơn ba mươi tuổi đang tìm khắp nơi cái gì đó, trên mặt đầy vẻ lo lắng, còn có chút kích động người khác khó mà nhận ra được.

Tướng quân, ngài thực sự đến rồi sao?

Ba năm trước, một lần trong quá trình thực hiện nhiệm vụ, anh ta rơi vào ổ mai phục của kẻ địch, chính tướng quân là người đã cứu anh ta.

Từ đó về sau, anh ta thầm thề rằng nhất định phải báo đáp ân tình của tướng quân. Nhưng đáng tiếc, anh ta bị thương nặng, bất đắc dĩ phải giải ngũ.

Anh ta vốn tưởng rằng cả đời này sẽ không thể báo đáp được ân tình của tướng quân, không ngờ rằng trong lúc đi mua sắm lại gặp được Thanh Long - chiến hữu cũ trước kia, sau đó mới biết được tướng quân đã trở về rồi.

Đột nhiên, trước mắt người đàn ông ấy sáng lên, anh ta đuổi theo về phía trước.

Tướng quân, Quách Ngọc Quần đến gặp ngài đây!

=====

Hoắc Oánh Oánh vừa ra ngoài, đúng lúc nhìn thấy hai người Trương Hiên bước ra từ cửa hàng bên cạnh, thấy trên tay hai người bọn họ vẫn trống không, cô ta không khỏi cười khẩy.“Quỷ nghèo, ở đây không phải là nơi các cậu có thể đến, cậu vẫn nên giống như trước đây, đến mấy gian hàng bên ngoài mà mua đi!”

Trương Nhược Hi nghe thấy vậy, khuôn mặt nhỏ của cô lộ ra vẻ quẫn bách, sắc mặt có chút sa sút, sâu trong đáy mắt hiện lên tia xấu hổ và phẫn nộ.

Trương Hiên cau mày, anh nhìn về phía Hoắc Oánh Oánh với vẻ mặt lạnh lùng, người phụ nữ này hết lần này đến lần khác gây hấn với em gái của Trương Hiên anh, cô ta thật sự cho rằng tính tình anh dễ chịu lắm hay sao?

“Cô gái, tôi đã nói với cô rồi, hoạ từ miệng mà ra, làm người, nên khiêm tốn mới tốt, bằng không, sẽ phải chịu thiệt.”

“Chịu thiệt?” Hoắc Oánh Oánh nghe thấy vậy, bật cười lớn một cách khoa trương, như thể cô ta vừa nghe thấy chuyện gì đó rất khó tin vậy.

“Dựa vào các người sao?”

Một cô gái hèn hạ dựa vào nhặt phế phẩm để đi học, cộng thêm một quỷ nghèo không biết chui ra từ nơi nào, một tổ hợp như vậy cũng dám nói quá lên rằng có thể khiến cho cô ta chịu thiệt sao!

Trước khi thằng nhóc này mở miệng, anh ta chưa từng nghe cô ta là ai sao?

Cô ta, Hoắc Oánh Oánh, cô chủ lá ngọc cành vàng của nhà họ Hoắc, mặc dù nhà họ Hoắc không có thế lực to lớn như nhà họ Trương, nhưng cũng là người dòng dõi cao quý.