Bên dưới hố sâu tâm tối xung quanh đầy mùi tử khí.
Trên mặt đất vẫn còn vươn vãi một vài mảnh thịt vụn thối rữa, cùng máu đỏ tiếp xúc với không khí đã dần chuyển màu nâu sẫm nhưng vẫn phảng phất mùi tanh nồng khó chịu.
Nhưng có vẻ như những thứ ghê gớm như vậy không làm ảnh hưởng đến ba thân mình kia.
Cyril ôm lấy cái eo mảnh của Finn, tay nâng cằm hắn nhẹ nhàng như nâng báu vật nhưng cái miệng anh lại không ngừng mυ"ŧ lấy miệng ai kia.
Không chỉ mυ"ŧ bên ngoài anh bá đạo vói vào khoan miệng hắn, đùa giỡn với lưỡi hắn.
Từng ngõ ngách trong khoang miệng hắn anh đều lướt qua, một bên cuồng nhiệt một bên bị động không phản kháng cũng không đáp lại.
Hai đôi môi triền miên vang lê âm thanh mị mụi mờ ám, đôi khi khiến Finn tiếp thu không kịp làm một dòng nhỏ nước miếng theo khoé miệng chạy xuống.
Cyril cũng không bỏ lỡ, cứ từ khoan miệng Finn chảy ra anh sẽ nương theo đó liếʍ đi rồi lại tiếp tục hôn. Cứ vậy, hôn rồi liếʍ liên tiếp lật lại.
Sau lưng Finn cũng không thoải mái chút nào.
Một mảnh vải nơi lưng hắn bị xé bỏ.
Chỉ để lộ một nửa phần lưng trên trắng nõn, nhưng ở hai bên bả vai lại có hai vết sẹo song song khá dài vẫn còn rỉ máu.
Nhưng Cyrus không để một giọt máu nào trào ra, vì chúng vừa trào ra đã bị lưỡi của anh liếʍ nuốt vào bụng.
Anh rất chuyên tâm liếʍ mảnh lưng trắng cùng hai vết sẹo kia.
Nơi vừa bị chính tay chủ nhân nó chém xuống sẽ mãi mãi không thể lành lại, nơi đó chỉ có thể thành hai vết sẹo xấu xí mà thôi.
Hơn nữa, vừa nãy lấy toàn bộ dũng khí tự chặt đi đôi cánh trắng tuy đã cầm máu nhưng đau đớn vẫn còn đó.
Cứ mỗi lần lưỡi của Cyrus lướt qua làm cơ thể Finn không tự chủ được mà run lên nhè nhẹ.
Cái gọi là sự an ủi cũng thật kì lạ
Ai lại đi an ủi kiểu vừa hôn vừa liếʍ không ngừng thế này.
Nơi này cứ như bị biến thành một cánh đồng của riêng bọn họ vậy.
Hơn hết, Finn lại cảm thấy sự yêu thương độc chiếm vô bờ bến của hai người dành cho hắn.
Cyril hôn hắn đến khi hắn không thở được anh sẽ buông thả cho hắn lấy lại hô hấp, khi đó trán anh sẽ chạm trán hắn và thì thầm điều gì đó như trêu đùa mà có khi là trách móc.
Không phải trách móc hắn mà là chính bản thân anh.
Cyrus khi liếʍ lưng hắn đôi khi sẽ di chuyển lên mang tai hắn khẽ cắn lấy vành tai đỏ ửng kia, cắn đến tai hắn đầy dấu răng của anh khi đó anh sẽ thì thầm vài điều với hắn như nói lời yêu thương có khi là oán hận.
Không phải oán hận hắn mà là chính bản thân anh.
Thời điểm thân thể hắn chìm vào hư không hắn có thể cảm nhận sự yếu đuối của họ.
Những cái run rẩy khi họ ôm hắn.
Những yêu thương chỉ dành cho hắn.
Và hắn không hối hận.
Thiên thần từ bỏ tự do chấp nhận bị giam cầm.
Nhà giam không phải nơi tù ngục ẩm ướt hay nơi đau khổ riền miên.
Hắn bị giam vào thân thể của họ.
Cũng như họ sẽ bị xiềng xích bởi hắn.
Thế giới của họ như được hoàn hợp.