Tính cách của đứa con gái này thế nào bà ấy biết rõ, mười mấy tuổi vừa mới thi đậu đại học cô đã đứng trước mặt bọn họ nói rằng con đã biết bố mẹ ly hôn, sau khi thi đại học xong con sẽ ra ngoài ở.
Một đứa trẻ bình tĩnh hiểu chuyện như vậy, sao lại đột nhiên gọi điện nói chuyện như vậy?
Trang trại tránh nóng xa hoa, bản tin tức trong TV không ngừng cảnh báo, tuy rằng rất nhanh đã đổi sang tin tức giải trí nhưng dù sao thì Trịnh Khê vẫn dao động.
Bà ấy thương lượng xong với chồng liền đi xuống dưới chân núi tìm mấy người công nhận giúp vận chuyển vài món đồ lớn lên, bây giờ thời tiết càng ngày càng nóng, trong nhà còn có một thằng nhóc ba tuổi, chuẩn bị nhiều thêm một chút cũng không có việc gì.
…
Gọi xong hai cuộc điện thoại, rốt cuộc Bạch Duyệt Khê cũng khởi động xe đi đến mục tiêu thứ ba, một loạt siêu thị ở phố cũ.
Tuy rằng nói là siêu thị nhưng thật ra là cửa hàng bán sỉ.
Hôm nay cô ăn mặc khá tùy ý, trước khi đi vào đã lấy dây buộc tóc lên, mang theo notebook viết tay bắt đầu đi vào.
Nếu nói nơi nào có số lượng hàng hóa lớn lại có thể có giá rẻ mà không thể tìm thấy được ở nơi khác, đương nhiên chính là cửa hàng bán sỉ.
“Bà chủ, cho mộc nhĩ, nấm hương, hương liệu, thịt khô treo gió, nước chấm có thể để lâu, còn có rau khô theo mùa, tất cả tôi sẽ mua số lượng lớn nên để cho tôi giá tốt chút.”
“Còn hương liệu nữa, mỗi loại khác nhau lấy năm mươi cân.”
Hương liệu có tác dụng rất lớn, không chỉ có thể nấu ăn còn có thể phòng muỗi, sau này còn có thể dùng làm thứ khác.
Bà chủ cửa hàng đồ khô hơi béo cười tươi như hoa, nói xong giá cả bà ấy giả vờ làm vẻ mặt đau khổ bắt đầu chở hàng hóa cho Bạch Duyệt Khê.
“Ai da, giá này đã là giá gốc rồi, mỹ nữ à, nếu cô còn muốn ép giá nữa thì tôi không bán được đâu.”
Bạch Duyệt Khê biết bà ta còn kiếm được lãi nhưng giá này đúng thật đã rất phải chăng rồi.
Nhưng mà nếu tới loại phố bán sỉ này vội vàng mang đi nhiều hàng hóa như vậy mà không trả giá mới là kì lạ.
Hàng khô và các loại đồ muối rau ngâm đều là những đồ ăn bảo quản được rất lâu, hơn nữa nếu được hút chân không thì cũng có thể chống đỡ được một thời gian rất dài.
Mấy thổ sản vùng núi được bán theo gram, tuy rằng giá đắt nhưng chiếm ít không gian, hơn nữa dinh dưỡng cũng nhiều nên đương nhiên cô không chút do dự mua về một số lượng lớn.
“Ở đây có bán hạt giống không?”
Ở bên trong bầu cắm đầy những loại rau quả màu sắc rực rỡ được đóng theo túi.
Bà chủ béo đang ở kia đóng gói hàng hóa giới thiệu cho cô nhưng cũng không quay đầu lại.
“Mấy năm nay không phải lưu hành vườn rau trồng ở ban công sao? Hạt giống bán khá tốt nhưng những loại trồng được trong mùa này không nhiều lắm, cô tự xem đi, đều là mấy đồng tiền một bao, không cần cân, cứ lấy thôi.”
Bạch Duyệt Khê chọn, chọn được không ít hạt giống rau quả.
Bà chủ thấy cô là khách hàng lớn, huých huých khuỷu tay chỉ sang bên cạnh.
“Dầu và gạo nhà nào cũng cần, bên cạnh là tiệm gạo cô có muốn sang xem không?”
Bạch Duyệt Khê đi theo bà ta vào tiệm gạo kế bên, các loại hạt kê và gạo chồng chất thành núi, còn có quả hạch và đậu rang.
Trong nhà cô có nuôi vẹt, tuy rằng Da Da nhỏ, ăn không hết bao nhiêu nhưng đúng thật là cô nên chuẩn bị nhiều loại hạt, đậu.
“Túi gạo nhỏ hút chân không, tôi muốn lấy số lượng nhiều, bà còn bao nhiêu?”
Với kiểu giọng người giàu này, bà chủ cửa hàng gạo trực tiếp dẫn cô vào kho hàng phía sau để cô tự chọn.
“Túi gạo nhỏ hút chân không, tôi không trữ quá nhiều loại này, nếu cô muốn mua tôi có thể giảm giá cho cô chút ít.”
Cửa hàng bán sỉ, túi gạo lớn thường bán được nhiều hơn túi nhỏ, rất ít người mua túi nhỏ lại đi đến chỗ này mua gạo, đại đa số đều đến những siêu thị nhỏ mua.
Cái Bạch Duyệt Khê muốn chính là loại túi gạo nhỏ, tiện mang theo, nếu gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn, việc ôm bao gạo một trăm cân chạy trốn đương nhiên là không thể được.
“Túi gạo 5kg lấy một trăm túi, túi 2.5 kg lấy hai trăm túi, 50kg thì năm túi thôi. Những loại ngũ cốc khác mỗi loại lấy năm mươi túi 1kg.”
Bạch Duyệt Khê ghi lại những loại ngũ cốc mà cô muốn mua, trực tiếp đưa cho bà chú ấn máy tính.
Cô không quên quét qua cửa hàng đồ khô một chút, sau khi xác nhận giá xong thì trả tiền.
“Đồ gửi đến địa chỉ này.”
*
Về đến nhà đã hơn mười hai giờ đêm, một ngày dài đã tiêu hết hơn nửa tiền tiết kiệm nhiều năm của Bạch Duyệt Khê, sau này có khả năng còn phải tiêu nhiều hơn.
Lái xe vào gara, cô có thể thấy trong nhà đã thay đổi rất nhiều.
Tầng trên ngoại trừ những cửa sổ bên ngoài thì thay đổi không lớn nhưng ở dưới tầng một, toàn bộ đã được cải tạo lại.
Nơi thấy rõ nhất chính là sân, toàn bộ những hàng rào cũ đã bị bỏ đi sau đó đổi thành thứ có hiệu quả chống trộm tốt hơn, tường xi măng cao ba mét.
“Ngày mai đến bên bất động sản làm nốt mấy thủ tục còn lại, những đồ có thể mua trên mạng đều đã mua xong, còn phải tìm cách mua thêm nhiều thiết bị tinh vi…”
Một khi tai họa cực nóng bắt đầu thì việc cúp điện coi như là ván đã đóng thuyền chứ đừng nói những vấn đề kéo theo sau đó.