Chương 28: Uy hϊếp

Hậu cần trung tâm mới vừa đi vào hoạt động khoảng nửa năm nay, công việc kinh doanh gần đây mới dần tốt lên, nhân viên vẫn đang thông báo tuyển dụng thêm nên cũng không nhiều lắm.

Tờ giấy trong tay Sử Bình An chính là thông tin về hàng hóa gần đây nhất của họ.

Trên đó vừa lúc có thuốc men mà Tư Hạ cần.



Trong nhà xưởng, Tần Niên thường thường nhìn về phía Tư Hạ đang tức giận cách đó mấy mét, có chút bất đắc dĩ.

Hắn thật sự không phải cố ý kéo chăn của cô gái nhỏ!

Chỉ là hắn thấy cô gái nhỏ che đầu lại lúc ngủ sợ có vấn đề gì thôi.

Trung tâm hậu cần chủ yếu hợp tác với các nhà xưởng lớn, hàng hóa bên trong đều là đựng trong thùng.

Bên ngoài thùng đựng hàng dán thông tin về vật phẩm bên trong.

Tư Hạ đi đến thùng đựng dược phẩm xem xét trước, không ngoài dự liệu, thùng đựng hàng bị khóa.

Không thể OOC, cô không có cách mở ra, chỉ có thể quay đầu nhìn Tần Niên.

A.

Nhìn thấy đồ cẩu kéo thảm của cô liền thấy phiền.

“Bình An ca ca, anh có thể giúp tôi mở cái thùng đựng hàng này ra được không?” Không muốn nói chuyện với Tần – Đồ cẩu, Tư Hạ ngọt ngào kêu Sử Bình An một tiếng.

“Hả, được Hạ Hạ.” Sử Bình An đang xem xét một thùng đựng đồ ăn, nghe Tư Hạ gọi, hắn vội vàng đi tới.

Nhìn Sử Bình An móc từ ba lô ra cái lưỡi cưa nhỏ, Tần Niên ủy khuất nhìn thoáng qua Tư Hạ.

Sao không gọi hắn?

Hắn cũng có thể mở được!

Sử Bình An gần đây dường như rất thích dùng lưỡi cưa cưa đồ, rõ ràng khóa thùng đựng hàng chỉ là cái then bình thường treo thêm một cái khóa cũng không lớn, một cây búa nhỏ cũng có thể gõ ra được.

Nhưng Tư Hạ trơ mắt nhìn Sử Bình An lấy ra một cái cây búa nhỏ, lại thả vào.

Sau đó móc ra cái lưỡi cưa nhỏ chất lượng cực tốt kia, mới vừa lòng mà bắt đầu cưa khóa.

Tư Hạ: “……”

Cô cảm thấy nên thu hồi cái ý tưởng “đội ngũ này cũng rất không tồi” đi.

Cái gì vậy?

Quả nhiên đội trưởng dạng gì, đội viên chính là dạng đó!

Một đội bệnh tâm thần!



Trong lúc chờ Chờ Sử Bình An cưa khóa thùng đựng hàng.Tư Hạ dựa vào cây cột giữa nhà xưởng, đang cò kè mặc cả với hệ thống trà xanh.

[Tư Hạ tiểu thư, thật sự không có cách nào.] Hệ thống trà xanh thật sự rất muốn trợn trắng mắt.

Có nhà ai mà ngày đầu tiên tận đã có thể có cái không gian rộng như phòng ngủ chứ?

Đã vậy nữ nhân xấu xa còn không hài lòng, còn cảm thấy không gian của cô quá nhỏ.

Tư Hạ không nghe: “Ta mặc kệ, ta muốn đem cất hết những thứ này.”

[Tôi không có cách nào hết.] Hệ thống trà xanh phiền, bắt đầu thét chói tai lặp đi lặp lại, [Không có cách, không có cách, không có cách…… ]

Kêu la cái gì?

Trà xanh chết tiệt!

Ai mà không biết kêu?

Tư Hạ banh khuôn mặt nhỏ, cũng lặp lại ở trong lòng: “Ta mặc kệ, ta mặc kệ, ta mặc kệ, ta mặc kệ……”

Cho đến khi…

[Tư Hạ tiểu thư, người ta thật sự không có cách nào cả mà.] Hệ thống trà xanh tung ra đại chiêu, dùng âm thanh làm nũng của Tư Hạ mà nó từng ghi âm lại, bắt đầu làm nũng Tư Hạ.

???

Tư Hạ cứng đờ, nghiến răng nghiến lợi: “……Trà xanh chết tiệt, xóa đi cho ta!!!”

[Vậy Tư Hạ tiểu thư có còn muốn tôi tăng lớn không gian cho cô nữa không? ] Hệ thống trà xanh được một tấc lại muốn tiến thêm một thước.

Hiện tại nó không phải hệ thống trà xanh, cũng không phải trà xanh chết tiệt, càng không phải tiểu trà.

Bây giờ nó chính là Nữu Hỗ Lộc Thị - c0412!

Nữ nhân xấu xa!

Dám đấu với Nữu Hỗ Lộc Thị - c0412!

Tư Hạ: “……”

Cô liếc Tần Niên đứng cách đó không xa, tầm mắt dừng ở bên hông hắn.

Mẹ nó!

Không sống nữa!

Chém đầu!

Hôm nay cô nhất định phải để cho trà xanh chết tiệt phơi thây nơi hoang dã!

Hạ quyết tâm, Tư Hạ đi về phía Tần Niên.

“Ca ca, có thể cho tôi mượn chủy thủ của anh dùng một chút được không?”

Tần Niên cúi đầu, ở trong lòng đang cân nhắc làm sao để dỗ Tư Hạ, liền nghe thấy giọng nói mềm mại ngoan ngoãn của cô gái nhỏ.

Hắn cơ hồ là theo bản năng rút ra chủy thủ đưa cho Tư Hạ, sau khi phản ứng lại, bổ sung một câu: “Cẩn thận một chút, đừng để bị thương.”

Tư Hạ ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng, ca ca.”

Cô không nói, ai mà biết cô chuẩn bị dùng chủy thủ này chém đầu.

[…… ] Hệ thống trà xanh có dự cảm không tốt.

Không thể như vậy chứ?

Không thể giống như nó đang nghĩ chứ?