Chương 42: Bọn tôi đang thăng cấp (3)

"Cái quái gì thế!?"

Từ trong bóng tối được bao trùm một cách quỷ dị kia, với ánh sáng lập lòe chói mắt, có thứ gì đó đang cuồng phong vọt tới đây.

Túc Mạc bất giác giơ tay chống cự, cánh tay cảm thấy đau như dao cắt, thanh máu nhân vật đại diện của cậu đang rơi xuống với tốc độ cực nhanh, những cơn lốc gió mang theo âm khí càng khiến cho thể lực cũng bị rút cạn một cách nhanh chóng. Trước áp lực thân thể nặng nề, ánh mắt cậu khẽ lướt qua bảng điều khiển, cố gắng triệu hồi thành công Phong Ưng.

Vừa mới được thả xích, con đại bàng đã ngay lập tức theo lệnh của chủ nhân mà phóng ra một loạt các đòn tấn công gió bão mãnh liệt. Hai luồng gió đối lập va chạm nhau, và những cơn gió độc trong hang đã biến mất trong giây lát.

Đúng lúc này, trận pháp sư nắm lấy cơ hội, đội hình phòng ngự được mở ra toàn diện, mọi người được dịp thở dốc dưới bức tường phòng thủ màu xanh lam đang tỏa sáng.

BÙM...

Khi tất cả mọi người trong đội đều đang lấy lại sức trong trận pháp phòng thủ, ánh sáng từ lá chắn khiến cho các hoa văn kì quái trên hai bức tường được phản chiếu, và các bức tường đá bắt đầu rung chuyển, tựa hồ như là đang cố gắng phá vỡ trật tự tại đây.

Trong bóng tối, vô số con quái vật hoang dã lao ra đập vào tường chắn. Túc Mạc và những người khác đang ở bên trong phạm vi trận pháp có thể nhìn thấy chính xác loại quái vật ghê gớm đó. Vốn dĩ từ đầu không phải là những ngọn gió âm nào, mà giống như một sinh vật kì quái ở dạng hồn thể màu đen, chúng bao trùm toàn bộ đường đi.

【 Bạn đã tiến vào Vụ Hải Mê Tung. 】

Hồng Quả Quả nhịn không được nữa trở nên bùng nổ: "Này là thứ kì quái gì nữa?!"

Hành Chỉ Vô Câu nói với một giọng lạnh lùng: "Chế độ người chơi dũng cảm, phải gϊếŧ hết quái vật trong phó bản mới có thể thông quan bản đồ."

“Bốn người thì làm thế nào mà gϊếŧ hết chúng được!?” Thanh Phong vừa dứt lời, liền nhìn thấy bên cạnh có một ít triệu hoán thú lao ra.

Hành Chỉ Vô Câu: "Lùi lại!"

Những con linh thú của Túc Mạc ở phía trước sắp xếp đội hình tam giác tiến công che ở đằng trước, sau đó cậu điều khiển Phong Ưng cho quần thể triệu hoán thú của mình hoãn tốc dọn đường, rồi nhân cơ hội dẫn những người còn lại tiến về một hang đá hẹp gần đó. Những con quái sau khi nhìn thấy đoàn người đã vào trong hang bỗng chốc mất đi khả năng chiến đấu, chúng từ từ lùi lại rồi bỏ đi.

Những cơn gió u ám cũng rút đi sạch sẽ, toàn bộ hang động bỗng yên tĩnh trở lại.

【 Bạn đã vào khu vực an toàn. 】

Mọi người thở phào nhẹ nhõm, Hồng Quả Quả hai chân run rẩy yếu ớt ngồi thụp xuống đất.

Những đường nét hoa văn kỳ lạ trên trần hang từ từ chìm xuống dưới những bức tường đá nhấp nhô, và cuối cùng biến mất hoàn toàn.

Ánh mắt Túc Mạc đảo quanh những người đồng đội của mình, sau đó nhìn về phía bức tường đá không bằng phẳng xung quanh, "Có vẻ như chỉ cần chúng ta tiến lên thì đám quái này sẽ tự động công kích ngay lập tức."

Nếu cậu không nhìn lầm thì những hoa văn trên trần hang và cả những bức tường đã dường như đã thay đổi vài lần trong khoảng hơn chục giây vừa rồi.

Hành Chỉ Vô Câu cho dừng trận pháp phòng thủ lại và liếc nhìn Momo.

Ở tình huống xảy ra trong nháy mắt vừa rồi kia, đó chắc chắn phải là cơ chế tiêu diệt người chơi ở chế độ người chơi dũng cảm. Nhưng triệu hoán sư đã dọn đường để cho họ rút lui như thể cậu đã dự đoán trước được tương lai vậy. Nếu không thì đội của họ đã chết hoặc bị thương nặng, dẫn đến kết quá hoàn toàn thất bại.

Túc Mạc nhận thấy được ánh mắt của Hành Chỉ Vô Câu dừng ở trên người mình, "Chuyện gì?"

Hành Chỉ Vô Câu hơi khựng lại, ánh mắt liếc qua vũ khí của cậu và nói bâng quơ, "Cậu không thay đổi vũ khí của mình."

Túc Mạc chợt nhận ra người này đang để ý vũ khí của mình, cậu liền giải thích: "Vũ khí của người mới quá đắt, không muốn mua."

[Người chơi Hành Chỉ Vô Câu yêu cầu giao dịch với bạn]

Túc Mạc chấp nhận mở hàng ra và nhìn thấy đèn trượng của triệu hoán sư xuất hiện trên thanh giao dịch.

Cậu nhận thấy rằng đó là một vũ khí làm thủ công và thiết bị còn có tên của nhà sản xuất trên đó "người chế tạo: Hành Chỉ Vô Câu"