Chương 3: Trò chơi ba chiều (2)

Vị đánh lén kia đang ngâm mình ở trong nước nguyên bản còn đang tìm điểm mượn lực lên bờ, vừa nghe người này như có như không trào phúng mình, sắc mặt càng thêm xấu hổ: “Ngươi!”

“Muốn lên bờ sao?” Huynh đệ treo máy lại không nhanh không chậm nửa ngồi xổm xuống, “Có muốn nắm tay kéo lên bờ không?”

Nói xong, lại không có nửa điểm ý tứ muốn duỗi tay ra giúp đỡ.

【 Ha ha ha ha cười chết!! 】

【 Kỹ năng không bằng nên phải ngã xuống nước 2333】

“Đ** m* ngươi, cứ chờ đó.” Người chơi rơi xuống nước mặt tối sầm lại chửi ầm lên, cũng không lên bờ nữa, duỗi tay muốn bắt lấy cái bè tre kia.

Huynh đệ treo máy lùi lại hai bước, nhìn bọn họ với vẻ trịch thượng: “Muốn đi lên sao? Đợi lát nữa ta nhường chỗ cho các ngươi.”

“?” Người chơi rơi xuống nước rốt cuộc tức giận nhưng phải nghẹn xuống đưa tay.

Lúc này, trên bờ truyền đến tiếng hét thất thanh, huynh đệ treo máy cùng người chơi rơi xuống nước đồng thời quay đầu lại.

“Cái gì thế, đánh lén thất bại còn có lý cơ à?” Thanh Phong phục hồi tinh thần rồi bắt đầu tiến lên, giương giọng nói: “Hai người đánh một người còn rơi xuống nước, mặt mũi đều ném đến đâu rồi, còn không biết xấu hổ mắng chửi người, đây là đang xúc phạm những người đang thưởng thức phong cảnh đúng không.”

Nhìn thấy còn có người ngoài, hai người kia sắc mặt càng khó coi, cuối cùng hùng hùng hổ hổ bò lên bờ rồi ngoan ngoãn rời đi.

Trước khi đi còn không quên buông lời hung ác, sẽ tìm bọn họ tính sổ.

Thanh Phong vui vẻ nói: “Được rồi, ta đây chờ các ngươi, khi dễ người chơi mới mà còn lên mặt đến thế cơ à?”

Hắn nói xong nhìn về phía huynh đệ treo máy kia: “Huynh không có việc gì đi, loại người này liền bắt nạt kẻ yếu, đối với bọn họ không cần khách khí.”

Huynh đệ treo máy nghiêng đầu, trong ánh mắt mang theo vài phần đánh giá.

Thanh Phong lại bắt đầu nói: “Lần sau mà còn gặp được loại người này trực tiếp gọi cho Dịch vụ Chăm sóc Khách hàng báo cáo, cho hắn ăn quả cấm ngôn, làm phúc cho toàn võng người chơi.”

Nói xong hắn thản nhiên bấm vào nút báo cáo.

Sau khi nói xong, trong lúc nhất thời bầu không khí trở nên có chút xấu hổ.

【 Cao thủ dường như không để ý tới ngươi. 】

【 Mới vừa gặp mặt liền xưng huynh gọi đệ. 】

Lúc này đồng đội của Thanh Phong mới lên tiếng đánh vỡ xấu hổ.

“Huynh đệ là đang chụp ảnh ngắm phong cảnh sao?” Đồng đội bắt đầu thương lượng: “Có thể cho bọn tôi một chỗ nhỏ không? Không chiếm quá ngiều không gian đâu, chúng ta làm xong nhiệm vụ liền đi.”

Thanh Phong xấu hổ mà sờ sờ cái ót, phụ họa nói: “Đúng đúng đúng, chúng ta làm xong nhiệm vụ liền đi.”

Huynh đêh treo máy kia quay đầu, nghiêng người, ý bảo cho bọn hắn một chỗ, nhưng cũng không đi, muốn đứng ở bên bờ xem.

Thanh Phong: “Cảm ơn huynh đệ.”

Nhiệm vụ câu cá rất đơn giản, cần câu là NPC đưa, cùng đồng đội câu cá trên bè tre.

Khi đến gần hơn cũng thấy rõ ID của người này—— “Momo”, Thanh Phong không nhịn được hỏi: “Huynh đệ mới vừa chơi trò chơi này?”

Momo: “Ừm, mấy người đang làm nhiệm vụ?”

“Ở giai đoạn đầu cây cầu gỗ nhỏ này có một nhiệm vụ thưởng điểm thuộc tính, bọn tôi chạy đến nơi này câu cá, nhưng mà bất quá muốn câu được một tiểu linh ngư còn phải xem mặt, có lẽ là sẽ chậm trễ một chút.” Thanh Phong nói xong lại tìm đề tài: “Huynh đây là đang ngắm phong cảnh đi? Cũng đừng ở nơi này lãng phí thời gian, phong cảnh bên ngoài sẽ đẹp mắt hơn.”

Momo: “Ta không phải tới ngắm phong cảnh.”

“……” Thanh Phong: “Ra là như vậy à, huynh vừa mới ở bè tre chuyển động không tồi a, điểm tốc độ của huynh hẳn là rất cao đi?”

Momo: “Ừm.”

Thanh Phong: “Huynh thêm điểm tốc độ để làm gì?”

Momo: “Chạy trốn mau.”

Thanh Phong: “……”

Momo nghiêng đầu nhìn hắn.

【 Stremer thật sự muốn đem người này là người chơi mới đấy à? 】

【 Huynh đệ treo máy: Người này đang muốn dạy mình cách chơi? 】

【 Hôm nay cuộc trò chuyện kết thúc tại đây. 】

Thanh Phong có chút xấu hổ: “Khong, không có việc gì, ý tưởng của huynh rất hay, thêm bạn tốt đi, ta là Thanh Phong Từ Lai.”

Momo thoáng chần chờ, lại nói: “Ngươi thêm đi.”

Thanh Phong: “……”

Hắn đành phải thêm bạn tốt, thêm xong lúc sau cũng không thấy người kia chấp nhận lời mời.

Momo: “Còn có việc?”

Thanh Phong: “……”

Huynh còn chưa thông qua lời mời bạn tốt của ta!

【 Ngươi đã quấy rầy cao thủ đi dạo phố. 】

【 Cười chết, ngươi thêm đi, ta dù sao cũng không chấp nhận. 】

【 Streamer đang làm gì thế!! Không nhìn thấy trên kênh thế giới sao? Tân Thủ Thôn xuất hiện Linh Tâm Thỏ! 】

Thanh Phong nhìn thấy ba chữ Linh Tâm Thỏ tức khắc sửng sốt, vội vàng mở ra kênh khu vực, nhìn đến một đám người đang spam. Linh Tâm Thỏ là một thú cưng giai thoại cực kì hiếm trong《 Thiên Hoàn 》 , thú cưng loại này sẽ mang theo kĩ năng đặc thù và kĩ năng phụ trợ, đã ra mắt hai tháng nhưng số lần xuất hiện có thể đếm được trên đầu ngón tay. Nhưng thú cưng như thế này xuất hiện gần đây nhất đều là ở bản đồ cao cấp, làm sao mà ở Tân Thủ Thôn lại xuất hiện Linh Tâm Thỏ được?

Từ từ?! Linh Tâm Thỏ xuất hiện ở Tân Thủ Thôn……

Người chơi cấp cao không thể tiến vào Tân Thủ Thôn, cũng chính là các đại lão không có biện pháp tới đoạt.

“Đừng câu cá, chạy nhanh tới đoạt con thỏ đi. Huynh đệ hẹn gặp lại nha, nhớ rõ thông qua lời mời bạn tốt của ta đấy!!”

Thanh Phong lòng nóng như lửa đốt, cũng không câu cá nữa, lôi kéo đồng đội lập tức liền chạy.

Nơi xa dường như đang thập phần náo nhiệt, nhưng bên hồ lại dần dần an tĩnh.

Ánh mắt Túc Mạc nhìn theo phương hướng hai người kia chạy đi, tiện đà khởi động giao diện hệ thống xem xét, không khỏi hỏi: “Dịch vụ Chăm sóc Khách hàng, hệ thống bạn tốt làm cách nào mở ra?”