Chương 2: Trò chơi ba chiều (1)

Những gốc cây cổ thụ chiếm hết đường núi, liên miên tới dãy núi bên trong mới xuất hiện một tiểu sơn thôn tràn ngập hoa đào.

Giờ này khắc này, ánh nắng tươi sáng, mùi hoa bốn phía. Cây cầu gỗ nhỏ trước lối vào thôn Đào Hoa chỗ trong ngoài chen đầy người, rộn ràng nhốn nháo vây quanh mấy NPC ở ngoài thôn, tranh nhau đi cùng NPC nói chuyện.

“Đừng có lộn xộn nữa, tiến đoàn xếp hàng được chưa? Không thấy phía trước còn có mười mấy người sao?”

“Có điểm tố chất, đại ca sau này tốt a.”

“Nhiệm vụ của Hoa Nương=1 nha, tùy tiện thử xem.”

“Cầu lập tổ nhiệm vụ Hoa Nương.”

"Thiên Hoàn" đã ra mắt được hai tháng, với những người chơi tiên phong thì cấp bậc đã nhảy lên tới 70, người chơi muộn hơn sẽ căn cứ cấp bậc của tiến trình nhiệm vụ mà phân phối đến các phân tuyến server khác nhau, mà nơi đây là nơi bắt đầu của những người chơi mới trong 《 Thiên Hoàn 》, chốn đào nguyên Đào Hoa thôn, chính là Tân Thủ Thôn với nhiệm vụ Hoa Nương (nhiệm vụ kiếm điểm), cũng là giai thoại trước mắt duy nhất được biết đến trong phần tân sinh, nếu hoàn thành sẽ nhận được vĩnh viễn 10 điểm cộng thuộc tính, là nhiệm vụ bắt buộc của tân thủ khi mới bước vào trò chơi .

Những người chơi mới đăng nhập bắt đầu ngồi ở bên dòng suối trên tảng đá, thò đầu nhìn trong đám người đang đứng đầu trong đám đông nhận nhiệm vụ người chơi.

“Huynh đệ đằng kia đang làm gì thế? Nhận nhiệm vụ mà sao lâu như vậy? Đã 2 phút rồi.”

“Nếu không phải vì cái giai thoại kia tôi đã không đứng ở đây mà nằm vùng.”

“Huynh đệ, ngươi làm nhiệm vụ mà sao bây giờ vẫn cùng NPC nói chuyện phiếm a, xem hoàn cảnh mà tán gái đi được không vậy?”

Đám người chơi mới xếp hàng bực bội tản ra, tiếng kêu oán giận liên tiếp vang lên.

Chỉ thấy Streamer Thanh Phong Từ Lai vui vẻ thoải mái, cùng đồng đội tập hợp, còn rảnh đến mức cùng màn đạn giao lưu.

“Người thành thật xếp hàng mới tốt làm sao, người bình thường đã mệt chết rồi.” Thanh Phong Từ Lai nhìn màn đạn bên kia đang chạy, lại nói: “Như thế nào? Các người nói streamer bây giờ không thành thật chỗ nào, hiện tại vội vàng thăng cấp mới vô dụng, cấp bậc đỉnh nhất bây giờ chỉ là 70, từ từ rồi cũng tới.”

【 Huynh đệ à, nói là đi nhận nhiệm vụ mà không phải là đi tán gái sao? Lần nào cũng thấy streamer cùng NPC nói chuyện! 】

【 Hoa Nương quả nhiên rất xinh đẹp, là đóa hoa đẹp nhất của thôn Đào Hoa. 】

【 Những người này xếp hàng đã bao lâu rồi, nhận cái nhiệm vụ mới thôi mà cũng mất tới mười phút??? 】

【 Streamer là đang cố tình làm hỗn loạn sao? Tôi báo cáo bây giờ nha. 】

“Tôi có chỗ nào cố tình làm trì hoãn lộn xộn, đây không phải là do ở phòng phát sóng trực tiếphay sao?” Thanh Phong chậm rì rì nói: “Người trẻ tuổi, chơi game bớt nóng nảy, nên biết kiên nhẫn nhiều một chút, các người xem huynh đệ bên kia còn đang treo máy kia kìa, nên học hỏi những người như thế đi.” Nói xong chỉ về phía dưới cây đa lớn trước mặt.

【 Người chơi nào? 】

【Người đang treo máy kia á hả? 】

【 Đây có giống như chơi game đâu, mới Tân Thủ Thôn mà đã bắt đầu treo máy. 】

【 Đừng có xúc phạm người chơi treo máy kia được không? Tôi nhìn thấy người kia có động tĩnh rồi đấy. 】

【Hình như là tay mơ đi, người chơi mới không xem hướng dẫn rất nhiếu, đừng quan tâm. 】

Người xem trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn về phía dưới của cây đa lớn kia, chỉ thấy người chơi treo máy đi về phía trước một bước, rồi lại lùi một bước, xác thật không phải treo máy.

Trước khi Thanh Phong đi xếp hàng thì người chơi kia cũng đã ở đây từ lâu, mặc một cái trang bị trọng sinh màu xám, đứng với đám người ở ngoài, đối với nhiệm vụ Hoa Nương không thèm để vào mắt, có khí chất cao thâm, nhìn không thấu.

Thanh Phong: “Vi sư huynh này nhìn rất giống có phong phạm cao thủ.”

【 Xin lỗi vì làm khó dễ streamer nhưng có vẻ xếp hàng khá là phiền đi? 】

【 Tần suất nói chuyện cũng cao không ít. 】

【 Mọi người ở đây đều biết là streamer phiền lòng liền nói nhiều. 】

【 Quá vả mặt, cáo từ. 】

Thanh Phong: “Các người không thể đối xử với người mới hữu ái một chút sao? Chân thành và yêu thương nhiều hơn? Cũng đối với tôi có kiên nhẫn hơn một chút.”

【 Xong rồi, đứa nhỏ này xếp hàng xong đầu óc hình như choáng váng. 】

Thanh Phong hướng về phía cây đa lớn hô: “Huynh đệ, đừng nhìn cái cây kia nữa, chạy nhanh đi tìm tổ đội làm nhiệm vụ đi.”

【 Người kia vẫn mặc kệ ông kìa. 】

Thanh Phong lại hô một câu: “Người mới à, người chơi treo máy, ca ca treo máy, tiểu ca ca còn đó không?”

Lúc này, người chơi treo máy mới nghe được thanh âm ai đó gọi mình, cậu thoáng quay đầu lại nhìn sang bốn phía, tựa hồ là đang phán đoán ai đang nói với cậu.

Rồi ánh mắt sau đó liếc nhìn qua Thanh Phong, thoáng gật đầu, quay đầu lại tiếp tục nhìn trên cây.

Thanh Phong: “…… A?”

【 Gật đầu rồi, chẳng lẽ streamer không hiểu? 】

【 Đây là phong phạm cao thủ, chẳng lẽ streamer không hiểu? 】

【 Vị sư huynh treo máy này đối với streamer rất thờ ơ, đúng kiểu trang B đầy mặt. 】

Không bao lâu sau, người chơi kia đối với lão cây đa không còn hứng thú, đi dọc theo đường núi hướng lên trên xem phòng ở .

Thanh Phong: “…… Tên đó đang làm gì vậy?”

【 Bị streamer làm phiền. 】

【 Phiền quá nên đi dạo phố rồi. 】

Thanh Phong cố gây sự chú ý không được lại còn bị người xem phỉ nhổ, đành phải đem lực chú ý đặt ở đám người xếp hàng trước, kết quả đội ngũ kia vẫn không nhúc nhích.

Hắn trầm mặc một hồi: “Bớt nóng nảy, và kiên nhẫn hơn một chút.”

Rốt cuộc, người chơi cùng với NPC nói chuyện phiếm hơn năm phút nữa khiến cho người xem tức giận, bị mấy người khó tính báo cáo lên, đình trệ hồi lâu mới xuất hiện nhiệm vụ đội ngũ. Thanh Phong thành công nhận được nhiệm vụ Hoa Nương, đi làm thêm mấy nhiệm vụ nữa mới nhận được nhiệm vụ nhắc nhở [ bờ sông bắt cá ], người xem ở màn đạn bắt đầu thúc giục mau lôi kéo đồng đội đi đoạt lấy điểm mới.

Tới nơi chưa được bao lâu thì nhìn thấy không ít nhiệm vụ điểm đã bị người chơi khác đoạt.

“Tôi mang các người đến một nơi.” Thanh Phong: “Nơi đó khá tốt, không ai chiếm chỗ, phong cảnh không tồi, thích hợp để vừa câu cá vừa ngắm phong cảnh như bảo địa.”

Hắn vốn dĩ cho rằng không ai đến đó, nhưng lại nhìn thấy gần đó có một cái bè tre nhỏ, còn có hai người khác, trước đó còn có một người đứng làm nhiệm vụ bè tre, tổng cộng ba người.

【 Không ai chiếm chỗ? 】

【 Phong cảnh như bảo địa? 】

Thanh Phong đến gần nhìn kĩ, phát hiện thân ảnh xám xịt trước bè tre có điểm quen mắt.

【 Đây không phải là huynh đệ vừa mới treo máy kia sao? 】

【 Hay thật đấy, đi dạo phố dạo đến tận đây luôn. 】

【 Từ từ đã, hình như hai người ở đằng sau kia muốn động thủ với huynh đệ treo máy? 】

Thanh Phong hơi bối rối.

Hai người kia rõ ràng là cùng một đám, còn cầm vũ khí, hiển nhiên là nổi lên tâm tư muốn đoạt nhiệm vụ điểm. Mà huynh đệ treo máy kia lại hoàn toàn không nhận thấy gì, đưa lưng về phía bọn họ đang đứng, tựa hồ đang thưởng thức phong cảnh.

Thanh Phong vừa định ra tiếng nhắc nhở, nhìn thấy kia hai người nhất cử xông lên, cầm vũ khí trực tiếp hướng đến tiểu bè tre trước mặt.

Ở giai đoạn đầu người chơi mới rõ ràng không có kĩ năng, vũ khí cũng chỉ là một cái đao bình thường không hơn không kém, vũ khí công kích cũng chỉ là công kích thường cơ bản nhất, nhưng đòn đánh như thế cũng được xem là một kĩ năng gây thương tổn, hai người đánh lén còn hai đánh một, cùng một lúc dẫm lên bè tre, bè tre đang vững vàng trong nháy mắt nghiêng ngả kịch liệt.

“Cẩn thận!”

Thanh Phong chỉ vừa mới dứt lời, liền nhìn thấy huynh đệ kia không treo máy nữa, động tác nhanh nhạy tránh đi lưỡi đao, vững vàng mà đứng ở bè tre bên kia.

【 Ngọa tào? 】

【 Thật sự là cao thủ đấy à? 】

【 Bè tre hẹp như vậy, vị kia làm thế nào mà tránh được? 】

Mặt nước lắc lư, trọng lượng thay đổi, bè tre bên cạnh chìm xuống.

Người chơi cầm đao đánh lén không quan tâm tiếp tục tiến công, huynh đệ treo máy kia phản ứng thực mau, bước chân biến động khiến cho bè tre lay động càng thêm kịch liệt, cảm giác cân bằng phi thường tốt, động tác cũng thập phần nhanh nhẹn, người chơi đánh lén rõ ràng cồng kềnh, lại hơn nữa biên độ động tác quá lớn, mất đi cân bằng lập tức rơi xuống nước.

Bùm ——

Huynh đệ treo máy bước chân một trước một sau, dễ như trở bàn tay mà đem bè tre ổn định xuống, hơi cúi đầu mà nhìn người vừa rơi xuống nước.

【 Thao tác này thật 666! 】

【 Tốc độ của người đó thật là nhanh! 】

“Mẹ kiếp? Cái này còn có thể đứng vững sao?” Thanh Phong nhịn không được tiến lên vài bước, muốn xem cẩn thận một chút, vừa lúc liền nghe được thanh âm của vị kia.

Thanh Phong hơi khựng lại, có chút ngỡ ngàng.

Huynh đệ treo máy kia thanh âm có chút sang sảng, lại không thấp trầm, làm cho người ta cảm giác thập phần thoải mái.

Đánh lén không thành còn rơi xuống nước, hai người chơi kia giãy giụa tranh nhau thoát ra, mặt tái mét, dường như không nghĩ tới chính mình sẽ bị người kia đẩy xuống hồ, ngẩng đầu nhìn thẳng vào người trên bè tre, thấy người kia không dính lấy một giọt nước, không tránh khỏi cảm giác xấu hổ trong lòng, cả giận nói: “Ngươi cứ chờ đấy, ta lên bờ sẽ tính sổ với ngươi.”

Người trên bè tre nghe vậy hơi dừng lại, cười hỏi: “Tính sổ? Thế muốn tính như thế nào?”

“Các ngươi vừa mới ở trên bè tre cân bằng không được, đã thế thì cũng đừng dùng kiếm nữa.” Huynh đệ treo máy thần sắc thản nhiên nhiên lắc lắc tay: “Hay là tính theo kiểu khác? Chẳng lẽ bây giờ tính kĩ năng các người không bằng người khác mà phải rớt xuống nước sao? Không tốt đâu, truyền ra xong thì mất mặt lắm đấy.”