Chương 20: Khiêu chiến tranh phong cảnh (3)

Thanh máu của Triệu hoán sư không bao giờ tiến lên quá 30%, nhưng cậu vẫn làm tiêu hao máu của Boss đến 10%.

Kiếm khách nằm trên sàn nhà nhắc nhở: "Cẩn thận, Boss sắp bạo rồi."

Trái tim của tất cả mọi người đều đang đập rất nhanh, và triệu hoán sư đang đứng dưới chân Boss di chuyển, sử dụng Cô Lang để lao về phía trước một lần nữa. Ngay khi Hồng Quả Quả nghĩ rằng cậu sẽ làm cho Boss choáng váng một lần nữa, hắn thấy rằng Boss đã dừng trạng thái to lên của mình và kỹ năng bạo nộ biến mất ngay lập tức.

Tiến trình bạo nộ đã bị gián đoạn.

Đạo sĩ sửng sốt một chút, nhưng lại thấy cậu không bị tổn hại một chút nào, "Này, làm sao lại không mất máu..."

“Sẽ không mất máu đâu, cô cứ phóng ra đại chiêu đi.” Hồng Quả Quả cười, “Triệu hoán sư vẫn có thể chơi tiếp được.”

Lượng máu giảm dần từng chút một, và cuối cùng Boss đã ngã xuống với một tiếng nổ, và thanh máu của Triệu hoán sư chỉ còn 1%.

Mọi người trong nhóm ngay lập tức nhận được thông báo đã thông quan phó bản và nhận khen thưởng thành công.

Cô gái đạo sĩ sững sờ: "Chúng ta đã thông quan chưa? Thế mà chiến sĩ đã chạy mất rồi."

Hồng Quả Quả đếm phần thưởng của đội, "Mặc kệ hắn đi."

Đạo sĩ không hiểu: "Anh ấy là một chiến sĩ, tôi thấy anh ấy kéo quái lâu như thế thì Momo có thể đánh thoải mái hơn chứ."

Kiếm khách đang nằm bỗng sống lại, "Cuối cùng cũng kết thúc, cậu đã làm đúng đấy đội trưởng, tên kia kia chính là một cái rác rưởi, chỉ biết làm cho toàn đội bị diệt."

Đạo sĩ: "Hả?"

"Cô nghĩ thế nào về việc chúng ta bị gϊếŧ chết vài lần trước đó? Tên chiến sĩ đó chẳng kéo được Boss chút nào. Hắn chỉ kéo con quái vật đối mặt với chúng ta, và kỹ năng của Boss chắc chắn sẽ đánh trúng chúng ta." Kiếm sĩ giận dữ nói: "Tôi ở phía sau vẫn tránh hướng hắn rồi, kết quả tên kia nhìn thấy thế càng muốn hố chúng ta hơn, lúc nào cũng cho Boss càng ngày càng gần chúng ta, nếu không tại sao vừa rồi suýt chút nữa cả đội đã nằm xuống. Lúc đó trị liệu sư mà cứu hắn thì đúng nghĩa là sẽ bị cướp sạch đồ rồi. May mà Momo đã đánh thay chúng ta, bằng không chúng ta đã bị hố chết."

Rõ ràng mọi người ở đây đều biết Ngự Linh Cư trị liệu sư chỉ có một kỹ năng hồi sinh cấp độ thấp.

Túc Mạc đứng bên cạnh đang nhìn thanh trạng thái của Linh Tinh Thỏ, vừa thấy mức độ no đã gần đến vạch đỏ, đang suy nghĩ xem nên ăn một hai bữa thì đột nhiên nghe thấy tên cậu được nhắc đến bởi người bên cạnh mình.

“Hóa ra là như vậy.” Cô gái đạo sĩ phản ứng lại, “Momo quá lợi hại.”

Túc Mạc cất con thỏ đi và nói: "Không, đây là lần đầu tiên tôi đánh phó bản như thế này, cảm ơn vì đã cho tôi tham gia."

Kiếm khách cười nói: "Đại lão đừng khiêm tốn, nếu không phải nhờ đại lão, chúng ta làm sao có thể nhận được phần thưởng!"

Đạo sĩ đáp: "Đại lão thật là tuyệt vời !! Còn con thỏ của cậu nữa, hóa ra là thú cưng khỏe như vậy, sau này tôi cũng sẽ mua một con như thế."

"..." Túc Mạc: "Không, tôi thật sự là người mới."

Kiếm khách lại nói: "Tôi thấy ID của cậu hơi quen, đại lão, đừng khiêm tốn."

Tô Mạt: "... Vậy cậu có thể đã xác định nhầm người rồi."

"Tôi đã chia trang bị theo nghề nghiệp. Có yêu cầu gì về nguyên liệu không?" Hồng Quả Quả liếc nhìn triệu hoán sư bên cạnh, "Momo, anh cần gì?"

Túc Mạc hỏi: "Có gỗ Trường Thanh không?"

Hồng Quả Quả lật phần thưởng, "Có vẻ như không có gỗ Trường Thanh, và xác suất vật liệu này rơi xuống hơi thấp."

"A! Phía trước có một cái rương phát sáng." Đạo sĩ chú ý tới cái rương nhỏ bên cạnh thi thể của Boss liền kêu lên: "Đó là cái gì?"

Kiếm sĩ là một cựu chiến binh, khi nhìn thấy thứ kia, anh ta đã rất quen thuộc, "À, đó là một rương kho báu đặc biệt. Có 50% khả năng nó sẽ rơi ra sau khi gϊếŧ một con Boss. Nghe nói là có những phần thưởng bí ẩn, nhưng hình như chúng đều là lừa đảo cả thì phải. Nếu muốn chắc chắn thì chỉ có thể mở hòm của Boss hạ cấp mức huyền thoại thôi."

Đạo sĩ dừng lại: "Boss hạ cấp là gì thế?"

"Đó là một con trùm có cơ chế đặc biệt. Nó chỉ xuất hiện trong ô đặc biệt ở trong phó bản thử thách. Nói chung, chết trong ngục tối thì sẽ không mất kinh nghiệm hay trang bị." Kiếm sĩ nói: "Nhưng loại boss này rất đặc biệt. Nếu cô chết trước mặt hắn, cô sẽ mất đi cấp độ, nhất định phải khiêu chiến nếu như đυ.ng mặt, nếu không sẽ rớt hai cấp độ."

Đạo sĩ kinh ngạc: "Nghe đáng ghét thế?"

Kiếm khách nói: "Nhưng đừng lo, trong phó bản tranh phong cảnh dường như không có boss hạ cấp đâu."

Trang bị rớt phó bản tranh phong cảnh khá phong phú, lần này may mắn trong phần thưởng có 2 trang bị màu tím phù hợp với hệ triệu hoán. Túc Mạc thay trang bị màu xanh thường sử dụng làm nhiệm vụ cất đi, đeo lên trang bị màu tím, chú ý tới Hồng Quả Quả đang chia nguyên liệu.

Trước đó, để kiểm tra về tỉ lệ rớt xuống Gỗ Trường Thanh, cậu đã tìm hiểu sơ qua về các nguyên liệu cấp thấp khác, và cậu cũng có một chút ấn tượng về giá cả của những nguyên liệu đó.

Mặc dù lần này không có gỗ Trường Thanh, nhưng trong phần thưởng cũng có một loại nguyên liệu liệu đặc biệt, ước tính giá bán khoảng 70 lượng vàng. Hồng Quả Quả âm thầm tách những nguyên liệu rải rác phân cho những người khác, và bí mật phân phát nguyên liệu đặc thù này vào túi của riêng mình trong khi kiếm sĩ đang nói chuyện với đạo sĩ.

Lông mày của Túc Mạc khẽ nhúc nhích, ánh mắt cậu đối diện với tầm mắt Hồng Quả Quả.

Bị nhìn như thế, hắn chỉ vỗ tay phủi bụi, tránh ánh mắt của cậu như không có chuyện gì xảy ra, một lúc sau, hắn hướng về phía Túc Mạc nhếch miệng—

"Đi ra ngoài rồi chia chiến lợi phẩm."

Túc Mạc: "?"