Chương 17: Pháp sư và triệu hoán sư (3)

Kiếm sĩ: "..."

Hắn nằm trên sàn nhà lạnh băng, run lên vì tức giận: "Mày, mày đang xúc phạm người ta bằng cần câu à?"

“Mày hiểu lầm gì à?” Túc Mạc cất cần câu đi, “Tao cũng dùng cần câu đánh quái.”

Kiếm sĩ: "Đ* mày, coi tao là yêu quái đấy à?"

Túc Mạc cảm thấy rất vô tội: "Nếu mày muốn hiểu như thế thì tao chiều. Ừm đúng đấy, tao nghĩ như thế đấy."

Kiếm sĩ không chịu được sự sỉ nhục, hắn mở cái miệng thúi hoắc của mình ra thêm mấy câu cay nghiệt nữa rồi bỏ đi ngay lập tức, có lẽ gọi người đi cùng.

Túc Mạc thấy tên điên kia sống lại liền rời đi, quay đầu nhìn về phía trận pháp sư: "Hắn lên cơn thần kinh gì thế?"

“Chà.” Trận pháp sư hỏi: “Cậu mua cần câu này ở đâu vậy?

Túc Mạc: "Nó là một phần thưởng nhiệm vụ."

Trận pháp sư gật đầu: "Xem ra rất hữu dụng."

Túc Mạc cũng đồng ý với quan điểm này, chiếc cần câu này không chỉ dùng để câu cá tốt mà còn rất bền đối với những con quái vật, hơn nữa nó cũng rất dễ sử dụng.

Đánh quái được nửa đường, trận pháp sư đã rời đi trước, Túc Mạc cũng không ở lại lâu, liền rời đi sau khi thanh kinh nghiệm đánh quái của mình đầy. Không bao lâu sau khi hai người offline, kiếm sĩ cùng hai đoàn người mạnh mẽ chạy tới, kết quả không thấy người đâu, trực tiếp hướng về kênh Thế giới.

Úc Trăn tắt kênh Thế Giới ồn ào, bắt đầu giao dịch với Hai Vạn Năm ở bên ngoài khu vực quái vật hoang dã.

Giao dịch diễn ra khá lâu, Hai Vạn Năm bắt đầu phàn nàn: "Không biết ai đã chọc lũ chó điên ở Chúc Thiên, nghe nói là đem lũ thần kinh kia quay trở lại khu vực hồi sinh hai lần, và bây giờ lũ kia đã đưa hai đội đi tìm mấy người gϊếŧ mình khắp mọi nơi. "

Sau khi nói xong, hắn còn cảm thán một câu: "Không biết nói gì hơn, thật đúng là động lòng người."

Úc Trăn liếc hắn một cái, "Ông có thù với người của Chúc Thiên?"

"Có ân oán. Mấy ngày nay không phải tôi đi lấy tư liệu cho ông sao? Tôi đã bị người của bọn họ gϊếŧ hai lần trong khu quái vật hoang dã. May mà không mang theo thứ gì, nếu không tôi chết mà mất đi tài liệu thì coi như xong. "Hai Vạn Năm đáp, " Bất quá tôi nhớ ID của họ rồi, dám gϊếŧ tân thủ của tôi, một khi rời khỏi khu vực Tân Thủ, tôi sẽ cho bọn chúng biết tay. Nghe nói rằng mấy tên kia đã bị đánh trong trận chiến bang hội gần đây, và cấp trên hình như đã bận rộn bắt đầu tuyển dụng người chơi mới. "

Hai Vạn Năm đột nhiên nhớ tới: "Chờ đã, ông vừa rồi không phải ở khu quái vật sao? Có thấy người nào gây rối với bọn họ không?"

“Ừm.” Úc Trăn: “Là một triệu hoán sư.”

Hai Vạn Năm: "Triệu hoán sư !?"

"Hahaha, tôi cười chết mất, Chúc Thiên tìm kiếm người mới như thế nào mà thực sự đã bị gϊếŧ bởi cái chức nghiệp cống rãnh đó vậy, cái này quá mất mặt đi!"

Úc Trăn: "..."

[Thế giới] Mạnh Đát Đát: Cười chết đi được, nghe nói Chúc Thiên bị tiêu diệt ở khu quái vật hoang dã trong lùm cây thật đấy à?

[Thế giới] Tương Hương Bài Cốt: Tôi đã xem toàn bộ quá trình rồi. Lũ kia bị trận pháp sư và triệu hồi sư gϊếŧ chết hai lần lận.

[Thế giới] Thích Nhất Váy Đỏ: Là anh hùng hảo hán nào đấy?

[Thế giới] Kiếm Sĩ: Haha, phế vật chỉ biết đem linh thú đi đánh quái.

[Thế giới] Kiếm Sĩ: Đừng có trốn nữa, có bản lính thì tới khu quái vật hoang dã đi.

[Thế giới] Lê Hoa Bất Hương: Không hổ là chết theo bầy đàn, đã không thể đánh chết thú cưng của người khác, còn vác mặt lên kêu người ta dám dọn khu quái vật hoang dã, mặt còn dày hơn cả bụng, nghe không xấu hổ tí nào à?

***

Túc Mạc không có thói quen xem kênh Thế giới, tự nhiên cũng không để ý tới kiếm sĩ đang hét trong kênh, khi lên cấp 23, cậu từ từ trở về môn phái tiếp tục học kỹ năng.

Ngay khi vừa mới đến trạm của môn phái Ngự Linh Cư, các mục ký năng không thể mở được nữa, và dòng chữ màu đỏ hiện lên thông báo rằng tiền vàng không đủ.

“Thỏ.” Tay Túc Mạc hơi dừng lại, “Tại sao nâng cấp một kỹ năng lại cần tới 50 vàng lận vậy.”

Linh Tâm Thỏ ở dưới chân Tô Mộ, nghe vậy ngẩng đầu nhìn cậu, thân mật xoa ống quần của cậu.

Túc Mạc: "Mày còn dư hai gói khẩu phần ăn."

Linh Tâm Thỏ: "..."

Túc Mạc: "Chia thành sáu lần ăn, còn miễn cưỡng qua được ba ngày."

Linh Tâm Thỏ: "..."

Trò chơi này tốn tiền ở mọi nơi, tốn tiền để dịch chuyển, tốn tiền để nuôi thú cưng, và tốn tiền để có được kỹ năng. Đặc biệt là đối với các kỹ năng đặc biệt của thú cưng, tiền cho một lần đặt hàng đủ để cậu có thể đặt mua vài tuyệt kỹ võ công về học.

Túc Mạc thu dọn ba lô, hỏi: "Có dịch vụ thuê thú cưng làm việc nào trong trò chơi này không?"

Dịch vụ khách hàng: "Người chơi thân mến, cái này không có sẵn."

Túc Mạc hơi tiếc nuối, đành phải một lần nữa tập trưng vào kỹ năng cho thú cưng, ngoài tốn tiền vàng thì việc kích hoạt cũng cần một số nguyên liệu đặc biệt.

[Linh Tâm Thỏ · Kỹ năng đặc biệt (có thể kích hoạt)]

[Nguyên liệu kích hoạt: Nước Linh Hoa (0/1), Gỗ Trường Thanh (0/1)]

Linh Tâm Thỏ có những kỹ năng riêng, nhưng điều quan trọng nhất đối với loại thú cưng này chính là những kỹ năng đặc biệt mà nó mang lại.

Các kỹ năng đặc biệt ban đầu không được kích hoạt nên Túc Mạc đã không xem kỹ lại, chỉ khi gia nhập môn phái, cậu mới nhận ra rằng việc kích hoạt cần có nguyên liệu đặc biệt, những nguyên liệu này hoặc là mua bằng tiền hoặc tự mình đánh quái kiếm được.

Số tiền kiếm được từ việc bán cá của Túc Mạc sẽ bằng 0 ngay lập tức khi tiêu hết mấy kỹ năng đặc biệt cho con thỏ sang chảnh này, bây giờ không tiêu tiền thì cũng không phải là cách, cậu chỉ có thể nghĩ ra những cách khác để kiếm tiền. Đang suy nghĩ xem có nên đến thành phố chính để kiếm thêm tiền hay không, thì đột nhiên cậu nhận thấy thông báo tin nhắn hiện lên trước mặt.

[Phụ cận] Hồng Quả Quả 14 hào: Thử thách tranh phong cảnh với DPS.

Hồng Quả Quả? 14 hào?