Chương 25-1: Nhà giàu Triệu Lạc Kiệt

Trong kênh liên lạc im lặng một cách kỳ lạ.

Lâm Nghiêu: "Cậu bị ảo giác rồi sao?!"

Quý Thanh Phong tức giận nói: "Có người chạm vào chân mình mà còn nhầm được hả?"

Cảm nhận của cơ giáp được truyền đến cơ thể Quý Thanh Phong thông qua xúc tu tinh thần của buồng lái, chiến sĩ cơ giáp có thể cảm thụ được chính xác năm giác quan, mức độ cộng hưởng càng sâu thì những thứ có thể cảm nhận được càng nhiều, bao gồm cả đau đớn khi bị tấn công, cũng như sự thay đổi của môi trường xung quanh.

Hơn nữa, thứ kéo chân của cơ giáp không nhỏ nên Quý Thanh Phong càng cảm nhận được rõ ràng hơn.

Ứng Trầm Lâm chú ý đến radar, nhận thấy một tín hiệu yếu ớt nằm dưới tọa độ cơ giáp của Quý Thanh Phong: "Chờ một chút, có thứ gì đó."

Lúc này, trước mặt bọn họ xuất hiện yêu cầu kết nối từ một cơ giáp lạ.

Ứng Trầm Lâm nhìn thấy thông tin cuộc gọi đến từ kênh gần.

[Cơ giáp Tật Phong-Zhao: Người sống hở?!]

Mỗi cơ giáp xuất xưởng đều có mã nhận dạng độc lập riêng, đó là ký hiệu đặc biệt của cơ giáp. Ý nghĩa mà mã nhận dạng này biểu thị là cơ giáp đấu giải, được tạo thành từ ID của Chiến Đội cơ giáp hoặc chiến sĩ cơ giáp.

Ký hiệu vừa xuất hiện có nghĩa là chiến sĩ cơ giáp với ID Zhao đến từ Chiến Đội Tật Phong.

"Triệu Lạc Kiệt của Tật Phong hả!?" Quý Thanh Phong sửng sốt: "Ơ, chiến sĩ cơ giáp của Tật Phong hình như vào trước bọn mình lâu rồi mà?"

Chiến sĩ cơ giáp của Chiến Đội Tật Phong là người vào hỗ trợ đợt hai, không phải nhóm mất tích ban đầu.

Du Tố chen vào kênh liên lạc gần đó, một giọng nói lập tức vang lên.

"Cuối cùng cũng có người sống, tôi đã bảo là ở trên có gì đó chuyển động mà, mọi người đến từ Chiến Đội nào vậy?" Giọng của Triệu Lạc Kiệt xuất hiện trong kênh liên lạc: "Mà sao cũng được, người anh em à, tôi vừa kéo chân mấy cậu á, mấy cậu kéo tôi ra ngoài với, tôi chìm mẹ nó dưới này rồi."

Quý Thanh Phong: "..."

Hóa ra thứ kéo chân hắn là cái tên kia…

Lâm Nghiêu ngạc nhiên: “Sao anh lại chìm xuống dưới vậy?"

"ID quen quen… người của KID à!" Triệu Lạc Kiệt nhận ra số hiệu cơ giáp xuất hiện trong hệ thống.

Ứng Trầm Lâm chuyển sang kênh công cộng gần, cậu nghe thấy giọng nói của Triệu Lạc Kiệt: "Anh có đang ở chung với mọi người trong Chiến Đội không?"

Triệu Lạc Kiệt không phân biệt được rõ ràng chiến sĩ cơ giáp của KID, nhưng khi nhìn thấy bốn cơ giáp xuất hiện trong kênh gần thì khựng lại một chút: "Chúng tôi đến nơi này thì gặp phải luồng gió mạnh, sau đó năm cơ giáp của chúng tôi bị tách ra, khi tôi phản ứng lại thì đã ở trong cát rồi, dùng cách gì cũng vô dụng, nguồn ô nhiễm đã lôi tôi xuống dưới đáy luôn."

Bị lôi xuống...? Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu sửng sốt một chút, bọn họ nằm trong cát nãy giờ cũng không thấy ai kéo hết mà.

Quý Thanh Phong: "Không phải chỉ là cát lún sao? Sao lại kéo anh xuống đó được!?"

Lâm Nghiêu: "Tụi mình chỉ chìm xuống, đâu có ma nào kéo."

Triệu Lạc Kiệt nghe vậy thì không hiểu lắm, thứ này chẳng lẽ còn chọn người, chỉ có hắn xui xẻo à?

"Năng lượng, trước tiên phải tắt năng lượng bên ngoài đi." Ứng Trầm Lâm giải thích: "Giá trị ô nhiễm ở đây rất bất thường, độ sâu thông thường của cát lún sẽ có hạn chế, không thể khiến cơ giáp chìm xuống như vậy."

"À! Vậy nên ngay từ đầu cậu đã bảo bọn anh tắt năng lượng, hoá ra là vậy." Lâm Nghiêu sực tỉnh.

Ứng Trầm Lâm biết hiện tượng này không thể giải thích bằng lẽ thường, họ gặp phải nhiều xoáy cát lún được gia cố bởi nguồn ô nhiễm cường độ cao, nó có một số đặc tính của cát lún, nhưng cũng mang vài đặc điểm của vật ô nhiễm.

Loại cát này không phải là cát thường thấy, sau khi được gia cố bởi các yếu tố trong khu ô nhiễm, dưới đáy cát bây giờ giống như một xoáy nước, bề mặt tĩnh lặng, nhưng có thể âm thầm nuốt chửng cơ giáp.

Nguồn ô nhiễm có giá trị ô lên tới 6800 sao có thể tầm thường cơ chứ, mục tiêu của thứ này khi cuốn họ xuống dưới rất rõ ràng, nó muốn hấp thụ năng lượng trên người cơ giáp.

Bản thân cơ giáp là tập hợp của nhiều vật liệu ô nhiễm cao, đã được xử lý, gia công, cộng thêm năng lượng và tinh thần lực của các chiến sĩ cơ giáp, nên trong mắt vật ô nhiễm, nó chính là con mồi đi động!

Nếu cát lún dưới đáy là nguồn ô nhiễm, thì việc nuốt chửng bọn họ cũng giống như ăn uống, đương nhiên chúng sẽ không bỏ qua.

Triệu Lạc Kiệt sau khi tắt năng lượng bên ngoài, quả nhiên cảm thấy áp lực trên người nhẹ bớt.

Nhưng giảm bớt chỉ là giảm bớt, hiện tại hắn vẫn không thể thoát ra, cát gần như đã thấm vào các khớp nối của cơ giáp.

Lúc này, khoá trói buộc gánh thêm sức nặng của Triệu Lạc Kiệt nên bị căng chặt hơn, phát ra tiếng kêu ken két nghe mà xót.

Quý Thanh Phong: "Người anh em, không phải tôi không muốn cứu anh, anh mà kéo tôi nữa, chúng ta đều sẽ chết ở đây đó."

Triệu Lạc Kiệt: "Ý cậu là sao chứ?"

Khoá trói bị căng chặt hơn, Quý Thanh Phong đau lòng đến rỉ máu: "Anh đang kéo mạng sống của tôi đó, anh có thể nhẹ tay một chút không?"

Triệu Lạc Kiệt lúng túng buông lỏng một chút: "Hở?"