Chapter 27-2: Phá vỡ

Kênh liên lạc bị ảnh hưởng bởi sóng nhiễu, phát ra tiếng rè rè, nhưng giọng nói của Ứng Trầm Lâm vẫn rõ ràng truyền đến tai đồng đội.

Triệu Lạc Kiệt thận trọng mở lời: "Vậy tại sao lại là lá chắn."

Ứng Trầm Lâm: "Năng lượng phân bổ trên lá chắn bằng nhau, hơn nữa lá chắn đủ lớn."

Triệu Lạc Kiệt lập tức hiểu ra lý do Bách Tuế Lan chỉ dí mình hắn, bỏ qua Lâm Nghiêu và Quý Thanh Phong.

Từ việc Bách Tuế Lan điều khiển cát lún, có thể thấy cách nó bắt giữ con mồi là thông qua rễ cảm ứng năng lượng và tinh thần lực do cơ giáp phát ra, tanker như hắn đứng ở cự ly gần, mở lá chắn năng lượng đến mức 60% thì chả khác gì miếng mồi phát sáng.

Lá chắn bảo vệ đồng đội nên diện tích của nó được trải đều, năng lượng trong phạm vi lá chắn bao phủ đều như nhau, bởi vì Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu đã kiểm soát đầu ra năng lượng, lại nằm trong phạm vi rìa lá chắn năng lượng của Triệu Lạc Kiệt, vậy nên Bách Tuế Lan sẽ gom tất cả phạm vi lại chung một mục tiêu, chính là ở trên đầu Triệu Lạc Kiệt hắn…

Người này sao lại quen thuộc với hiệu suất năng lượng của cơ giáp tanker dữ vậy?!

Ứng Trầm Lâm nói: "Chỉ cần tần suất đầu ra của hai cơ giáp cận chiến thấp hơn anh, thì gần như sẽ không bị khóa mục tiêu."

Lâm Nghiêu hỏi: "Anh chưa hiểu lắm á."

Quý Thanh Phong: "Cậu ngốc à, chơi game bao giờ chưa, chính là mở tuyệt chiêu kéo thù hận. Anh Triệu mở tuyệt chiêu cho chúng ta rồi, tớ với cậu cứ núp ở rìa chiêu của anh ta mà đánh, anh ta kéo thù hận chịu đòn, chúng ta cứ để đầu ra ổn định là được."

Triệu Lạc Kiệt mệt tâm: "... Ngay từ đầu cậu đã biết chuyện này? Nên mới nói tôi qua đây làm bao cát?"

Rõ ràng cùng chung tay đánh bay vật ô nhiễm, sao đến cuối cùng hắn lại giống như công cụ hình người vậy…

"Ban đầu không chắc chắn." Ứng Trầm Lâm giải thích: "Cho nên phải gọi anh qua thử, nhưng mà bây giờ cũng xác định rồi."

Triệu Lạc Kiệt:“…”

Nói đi nói lại vẫn là thử? Tại sao?? Tại sao lại lấy hắn ra thử chứ?? Có miếng lương tâm nào không??

Ứng Trầm Lâm nghiêm túc khen ngợi: "Vẫn là nhờ anh đủ trâu bò, mới có thể thành công."

Triệu Lạc Kiệt vừa định nói, trên đỉnh đầu lại có một phát pháo bắn tỉa bay qua, trực tiếp oanh kích vào Bách Tuế Lan.

Bách Tuế Lan trực tiếp phát rồ, lá cây quất Triệu Lạc Kiệt càng hăng hơn.

Triệu Lạc Kiệt: "Hai cái tên dưới này chịu ảnh hưởng năng lượng không thể phân biệt chính xác thì tôi có thể hiểu, tại sao hai người các cậu đầu ra vượt quá 60% rồi! Mà nó vẫn quất tôi!?"

Ứng Trầm Lâm nghi hoặc nhìn hắn, dường như không hiểu tại sao vấn đề đơn giản đến vậy mà hắn lại hỏi, chỉ đành giải thích thêm một câu: "Đây là vấn đề hướng, hai bọn tôi đứng sau lưng anh, lá của nó không giống như những vật ô nhiễm hệ thực vật khác có thể vươn dài, tái sinh, anh lại đứng chắn ở con đường nó nhất định phải tấn công, nó muốn đánh bọn tôi, cũng phải xử xong anh đã chứ."

Quý Thanh Phong không hề hấn gì, từ phía sau lưng Lâm Nghiêu đi ra tấn công một cách an toàn, hùng hồn nói: "Anh là tanker còn gì, không quất anh thì còn quất ai?"

Triệu Lạc Kiệt: "... Cậu có bản lĩnh rời khỏi rìa lá chắn của tôi nhanh!"

Quý Thanh Phong lại cọ cọ vào rìa lá chắn: "Tôi ngu mới đi."

Bốn cơ giáp của KID phân bố ở hai đầu, Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu ở ngay phía sau Bách Tuế Lan, hai cơ giáp cấp A còn lại ở ngay phía sau Triệu Lạc Kiệt.

Hình thức của đội chia ra 2-3 khiến hướng tấn công của Bách Tuế Lan phân tán, lá chắn gián tiếp che đi dao động năng lượng của Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu, hai cơ giáp cấp A phía sau bắn khắp nơi, năng lượng nổ đùng đoàng, liều mạng kéo thù hận thêm cho Triệu Lạc Kiệt.

Nhưng đây cũng chỉ là tạm thời giải trừ uy hϊếp diện rộng của Bách Tuế Lan.

Cát lún và gió xung quanh không thể tránh khỏi, trong tình huống không có chỗ đặt chân như thế này, yêu cầu đối với thao tác của chiến sĩ cơ giáp sẽ càng khắt khe, phải chuẩn chỉnh đến từng phân. Triệu Lạc Kiệt tưởng rằng KID sẽ vì yếu tố môi trường mà rối loạn đội hình, nhưng bốn người KID lại không hề hoảng chút nào.

Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu đều bay lơ lửng một khoảng, tránh chạm đất ở phía sau Bách Tuế Lan, còn hai cơ giáp ở ngay sau hắn thì di chuyển linh hoạt miễn bàn, Bách Tuế Lan không sờ được vào người ta nhưng mỗi phát pháo của người ta đều chính xác nã lên người nó, đúng là trình độ thao tác của chiến sĩ cơ giáp chuyên nghiệp.

Sắc mặt Triệu Lạc Kiệt phức tạp nhìn mấy cơ giáp xung quanh, Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu là dân chuyên nghiệp thì hắn biết, nhưng hai cơ giáp phía sau chỉ là cấp A, lại nắm vững kiến thức hoàn hảo về đặc tính của các loại cơ giáp, tính toán chính xác đầu ra năng lượng cũng như điểm đặt chân an toàn, trong tình huống nguy cơ cao thế này cũng không hoảng loạn.

Tích lũy năng lượng hoàn hảo, tỷ lệ bắn trúng 100%!!

Pháo điện từ bắn trúng gây tê liệt, pháo bắn tỉa khóa mục tiêu gây sát thương cực khủng!

Rõ ràng là một cơ giáp pháo thủ và một cận chiến, nhưng tỷ lệ bắn trúng như vậy khiến cho Triệu Lạc Kiệt cảm giác như sau lưng mình có hai tay súng vậy.

Triệu Lạc Kiệt trừng mắt, độ chính xác của hai cơ giáp này... có chút ghê nha…