Quý Thanh Phong vốn thuận tay trái, tay thường dùng của hắn cũng là tay trái, vũ khí cơ giáp cũng được lắp bên trái, tay phải của cơ giáp được hắn dùng để điều khiển vũ khí phụ hoặc chặn đòn, mức độ hư tổn cao hơn nhiều so với tay trái. Chính vì tay phải không linh hoạt bằng tay trái nên khi tay phải dễ điều khiển hơn, mới khiến hắn có cảm giác nó nhẹ hơn trước kia.
"Cậu ấy đã sửa lại tay phải của cơ giáp." Thẩm Tinh Đường nhìn chằm chằm vào mặt bảo dưỡng, lần bảo dưỡng một phần này của cơ giáp liên quan đến độ nhạy của ghép nối thần kinh ở cánh tay phải...
Độ nhạy của cơ giáp là giá trị cố định, cũng không phải không thể thay đổi, nhưng rất khó để xác định được con số thích hợp, nếu không tìm được giá trị đúng mà tự ý điều chỉnh sẽ khiến cho chiến sĩ cơ giáp bị loạn thao tác, đặc biệt là vị trí phụ, vì vậy thợ bảo dưỡng thường xác định khoảng độ nhạy phù hợp trước, để cho chiến sĩ cơ giáp tự thích nghi, sau đó từ từ điều chỉnh.
Lần bảo dưỡng này của Ứng Trầm Lâm cũng nâng cao độ nhạy tay phải cơ giáp của Quý Thanh Phong lên một chút.
"Ứng Trầm Lâm... Sao trước đây chị chưa từng nghe đến cái tên này." Thẩm Tinh Đường có điều tra qua, tên này không có trong hồ sơ thợ bảo dưỡng của Liên minh, có nghĩa là trước khi đến KID, cậu chưa từng làm cho bất cứ Chiến Đội Liên minh nào, là một trang giấy trắng tinh
Giỏi cỡ này... Thực sự là người mới sao?
Quý Thanh Phong không hiểu mấy câu lầm bầm của Thẩm Tinh Đường: "Chị Đường, chị không tin người ta hở?"
Thẩm Tinh Đường ngẩng đầu nhìn cơ giáp cao lớn: "Người có năng lực ai mà muốn đến KID, chỉ cần cậu nhóc đó thể hiện trình độ cho người khác xem, sẽ có cả đống Chiến Đội đến tranh giành cậu ấy."
Quý Thanh Phong vừa hiểu nhưng cũng vừa không hiểu ý của Thẩm Tinh Đường: "Chiến Đội mình giờ nghèo rớt mồng tơi, tài liệu cơ giáp bị rò rỉ, thằng ngu nào sẽ coi trọng chúng ta dữ vậy, phái hẳn thợ bảo dưỡng đến nằm vùng??? Chi bằng phái người ta đến DE núp lùm còn hơn, em tình nguyện hỗ trợ cho gián điệp DE 1 tinh tệ…"
Lúc này, Lâm Nghiêu vội vàng chạy vào phòng bảo dưỡng, thấy hai người đang nghiên cứu cơ giáp bên dưới, hét lên: "Chị Đường, người đến rồi!"
Trong phòng họp tạm thời, trên bàn có hai tách hồng trà vẫn đang toả khói.
Ứng Trầm Lâm theo sự chỉ dẫn đi vào phòng họp, thấy người phụ nữ ngồi ở vị trí chủ toạ.
Thẩm Tinh Đường thấy người đến, rất nhiệt tình vươn tay: "Chào cậu, chị là bà chủ của KID, Thẩm Tinh Đường."
Ánh mắt Ứng Trầm Lâm dừng lại trên khuôn mặt cô, từ diện mạo hơi trẻ của đối phương, cậu có thể thấy được sự khác biệt của Thẩm Tinh Đường bây giờ và trong quá khứ của cậu, trẻ trung xinh đẹp, giữa lông mày mang theo khí thế kiên cường.
Bề ngoài Thẩm Tinh Đường thiên về hướng diễm lệ, trong số các sếp sòng dẫn dắt Chiến Đội Liên minh cơ giáp, hiếm lắm mới thấy phụ nữ như cô. Khi còn trẻ, cô từng là lính tiền tuyến của quân đội, sau khi giải ngũ thì gia nhập Chiến Đội KID do cha mình để lại. Lúc KID xảy ra mâu thuẫn nội bộ, cô kiên quyết giành lại toàn bộ quyền sở hữu của KID, tiếp nhận cái vỏ rỗng này.
Cô là người phụ nữ rất có tham vọng và trách nhiệm, khi KID gặp phải biến cố lớn, toàn bộ Chiến Đội đấu giải mất liên lạc, mọi áp lực từ bốn phương tám hướng gần như đều đè lên vai của Thẩm Tinh Đường.
Ở kiếp trước của Ứng Trầm Lâm, lần đầu tiên cậu gặp Thẩm Tinh Đường là lúc cô đã gánh vác vỏ rỗng KID được mấy năm, từ giai đoạn phá sản suy sụp đến thở dốc cầm cự, trên người Thẩm Tinh Đường luôn gánh vác trọng trách nặng nề.
Rất ít khi cười, không giống như bây giờ.
Ứng Trầm Lâm khẽ thu lại cảm xúc, lịch sự đưa tay ra: "Chào chị, em là Ứng Trầm Lâm."
Thẩm Tinh Đường không hỏi thêm thông tin của Ứng Trầm Lâm, mà đưa hợp đồng đã chuẩn bị trước cho cậu: "Lúc chị thông báo cho cậu có gửi kèm theo hợp đồng, bản này để cậu đọc xác nhận lại, chị cũng sửa đổi một số điều khoản."
"Ban đầu chị chỉ định tuyển thợ bảo dưỡng học việc, tiền lương đề ra là 8.000/tháng, nhưng năng lực của cậu xuất sắc thế này mà trả 8.000 thì có vẻ bên chị không tử tế lắm nhỉ.”
Thẩm Tinh Đường nói xong thì hơi do dự một chút, sau đó nhẹ nhàng tiếp lời: "Cậu cũng biết tình hình bên chị đang không tốt lắm, giá cao cũng không trả nổi, hiện tại bằng của cậu vẫn đang là sơ cấp, bên chị định trả theo giá thị trường, lương cơ bản của thợ bảo dưỡng sơ cấp là 10.000 tinh tệ, sẽ có hoa hồng..."
"8.000 là được rồi." Ứng Trầm Lâm đột nhiên ngắt lời.
Thẩm Tinh Đường sửng sốt, cúi đầu lật lại sơ yếu lý lịch của Ứng Trầm Lâm, cười nói: "Không phù hợp lắm đâu."
Sơ yếu lý lịch không ghi rõ bối cảnh... Chẳng lẽ cậu nhóc này là triệu phú nhỏ tuổi hở?!
Ứng Trầm Lâm: "Số tiền này có thể dùng để mua vật liệu, bây giờ mọi người không phải rất thiếu tiền sao?"
Thẩm Tinh Đường: "..."
Thành thật mà nói, cô chưa từng thấy một người làm công ăn lương nào biết tiết kiệm tiền cho sếp như vậy.
Ứng Trầm Lâm nghi hoặc nhìn cô.