Chương 5-1: Sửa chữa

Đèn trong phòng bảo dưỡng bật sáng choang, màn hình xanh lục đan xen dựng khắp nơi làm cho cả căn phòng bỗng chốc sáng sủa hẳn lên.

Những cơ giáp gần cửa phòng bảo dưỡng ít nhiều đều bị hư hỏng, nghiêm trọng thì phần vỏ máy bên ngoài còn lõm hẳn vào, cơ giáp mà Ứng Trầm Lâm đang xử lý có cánh tay phải hỏng nặng, giờ đã hoàn thành việc nối lại chỗ đứt, nhưng các dây thần kinh kim loại chằng chịt trong khớp nối vẫn lộ ra.

"Giúp tôi bật màn hình chương trình lên." Ứng Trầm Lâm nói.

Lâm Nghiêu tìm thấy nút trên màn hình chương trình, sau khi nhấn, trang lỗi của màn hình chương trình lập tức phóng to hiển thị giữa không trung.

Ứng Trầm Lâm ngẩng đầu nhìn thông tin lỗi trên đó, nhanh chóng lướt qua vài lần để đánh giá chi tiết lỗi, sau đó cầm kìm cơ khí tháo dỡ luôn các dây thần kinh kim loại bị hỏng bên trong.

Tim của Quý Thanh Phong hẫng một nhịp, không phải nói là không tháo sao!

Hắn ngẩng đầu nhìn thanh niên ngồi phía trên lấy ra một bộ phận to bằng nắm tay, đối chiếu với khớp nối của cánh tay máy, lật qua lật lại một cái, nghe thấy tiếng lách cách, bộ phận đó đã được lắp vào.

Ứng Trầm Lâm không dùng thêm thứ gì khác, những công cụ hiện có của cậu đều lấy trên bàn bảo dưỡng, bao gồm cả bộ phận vừa dùng.

Nhìn thấy thao tác này, trong đầu Quý Thanh Phong hiện lên sự nghi ngờ, nói chung thì sửa cơ giáp khó hơn lắp cơ giáp, người sửa phải tiến hành loại trừ lỗi, đây là việc cần thợ bảo dưỡng sử dụng tinh thần lực để kiểm tra tình trạng hư hỏng.

Đối với chiến sĩ điều khiển cơ giáp và thợ bảo dưỡng cơ giáp thì màn hình chương trình chỉ hỗ trợ đánh giá sơ bộ, họ thường dùng tinh thần lực để kiểm tra tình trạng cơ giáp, như vậy mới có thể nhanh chóng phát hiện ra trọng tâm vấn đề.

Nhưng Ứng Trầm Lâm phía trên thì không, cậu chỉ vào buồng lái, xuống lấy bộ phận lắp ráp, cứ thế bắt đầu động tay. Hoặc có thể nói từ khi Ứng Trầm Lâm bắt đầu bảo dưỡng đến giờ, Quý Thanh Phong chưa từng cảm nhận được làn sóng tinh thần lực mà thợ bảo dưỡng phải phát ra, chỉ có một chút ít ỏi lọt ra ngoài.

Lúc này, Lâm Nghiêu trên bàn thao tác đi xuống: “Đại Phong, cậu có phát hiện không, tinh thần lực của cậu ấy rất yếu."

"Đúng vậy." Quý Thanh Phong hơi nhíu mày: “Sao lại yếu thế nhỉ? Không phải là tinh thần lực cấp A sao?"

Vừa rồi, sự chú ý của họ đều đổ dồn vào tấm bằng bảo dưỡng sơ cấp của Ứng Trầm Lâm, cho rằng tinh thần lực của đối phương đang được thu lại, vẫn chưa phóng thích ra ngoài.

Con người phóng hoặc thu tinh thần lực ra ngoài là trạng thái bình thường, những người có tinh thần lực cấp cao còn có thể kiểm soát khả năng của mình một cách tối ưu hơn nữa.

Ứng Trầm Lâm có tinh thần lực cấp A, đây cũng là điểm duy nhất mà họ yên tâm... Nhưng cho đến nay, cảm giác áp bức mà họ cảm nhận được từ Ứng Trầm Lâm rất yếu, yếu đến mức không bằng tinh thần lực cấp C, ngay cả khi cậu đang bảo dưỡng cơ giáp, họ cũng không cảm nhận được tinh thần lực của cậu tăng lên.

"Tôi đi xem thử." Quý Thanh Phong vừa đi ra ngoài được vài bước, đột nhiên nhìn thấy hai cửa sổ bật lên trên màn hình lỗi giữa không trung, ban đầu có hàng chục trang lỗi, sau khi Ứng Trầm Lâm kẹp một cái, hai cửa sổ trên cùng đã biến mất.

Lâm Nghiêu sửng sốt.

Quý Thanh Phong chớp chớp mắt: “Không cần dùng tinh thần lực để bảo dưỡng...? Cái cậu này hoàn toàn dựa vào màn hình hiển thị để thao tác sao?"

Ứng Trầm Lâm không dừng động tác, liếc nhìn màn hình lỗi còn lại, kìm cơ khí trong tay nhanh chóng cắt đứt dây thần kinh kim loại.

Hiển thị lỗi trên màn hình chương trình ngừng tăng lên, từng màn hình lỗi cố định lại, theo thao tác kiểm tra của Ứng Trầm Lâm, màn hình lỗi bật ra bên ngoài biến mất.

Nửa tiếng trôi qua, màn hình lỗi dày đặc ban đầu chỉ còn lại hai cái cuối cùng.

Sự phấn khích ban đầu của Quý Thanh Phong đã lắng xuống, thấy Ứng Trầm Lâm vừa động đậy, hắn vội nói: "Cậu em, còn thiếu công cụ gì không?"

"Không thiếu nữa." Ứng Trầm Lâm từ cánh tay phải của cơ giáp trượt xuống vị trí buồng lái.

Buồng lái chật hẹp, xúc tu kết nối tinh thần tối đen không ánh sáng. Ứng Trầm Lâm dừng lại một lát ở chỗ dây thần kinh kim loại nối với cánh tay phải, cắt bỏ đoạn thần kinh cuối cùng đã hỏng, màn hình chương trình ngoài cùng bật ra lệnh mới.

[Quy trình tự tiến hành kiểm tra đã bị loại trừ, có/không tiếp tục tự kiểm tra?]

"Cuối cùng cũng xong rồi."