Chương 4-2: Cảnh báo

Quý Thanh Phong và Lâm Nghiêu lập tức quay lại, thấy Ứng Trầm Lâm kéo vali đứng sau cửa ra vào.

Nhận thấy ánh mắt của họ, Ứng Trầm Lâm giơ ngón tay chỉ vào cửa: "Cửa ngoài không đóng, làm phiền rồi."

Thấy Ứng Trầm Lâm, hai người mới cuống quýt nhận ra mình chưa đóng cửa, còn bỏ lại người mới nộp đơn xin việc chạy hết qua đây. Lâm Nghiêu nhớ ra người trước mặt là thợ bảo dưỡng, định lên tiếng thì nghe người nọ nói tiếp:

"Đây là chương trình tự kiểm tra của cơ giáp, thông thường thợ bảo dưỡng sẽ sử dụng chương trình tự kiểm tra này sau khi sửa chữa cơ giáp. Chiếc cơ giáp này hẳn là được thợ bảo dưỡng trước cài đặt chương trình tự kiểm tra định kỳ, chương trình mặc định tự động mở, sử dụng năng lượng bên trong cơ giáp, ngắt nguồn điện không có tác dụng." Ứng Trầm Lâm tới gần thêm mấy bước, nhưng vẫn giữ khoảng cách, không đi sâu vào phòng bảo dưỡng: "Thông thường, chương trình tự kiểm tra sẽ không xảy ra lỗi, nếu có lỗi mà không loại trừ được nguyên nhân gốc rễ, thì việc cưỡng chế tạm dừng rất có thể dẫn đến tình trạng rối loạn mã hóa chương trình của cơ giáp."

Quý Thanh Phong căng thẳng hỏi: "Sẽ thế nào?"

"Mất dữ liệu bên trong cơ giáp." Ứng Trầm Lâm nói đơn giản: "Nếu thợ bảo dưỡng của các anh không sao lưu cũng không cài đặt lại, thì vấn đề này rất nghiêm trọng."

Quý Thanh Phong nghiến răng nói: "Thằng khốn nạn đó chắc không có lưu dữ liệu đâu."

Trước kia, cơ giáp KID đều do thợ bảo dưỡng vi phạm luật của Liên Minh phụ trách, dạo gần đây mới chuyển sang để Thẩm Tinh Đường trông coi.

Ứng Trầm Lâm: "Chỉ có máy móc thì không giải quyết được, phải có thợ bảo dưỡng đến. Tốt nhất là giải quyết sớm, nếu không cứ để chương trình tự kiểm tra liên tục chạy, dù không có vấn đề gì cũng sẽ nảy sinh vấn đề."

Quý Thanh Phong căng thẳng đến nỗi mặt mũi tái thêm mấy phần: "Sẽ có vấn đề gì?"

Ứng Trầm Lâm nói ngắn gọn: "Dữ liệu bị hỏng, nghiêm trọng thì toàn bộ máy móc tê liệt."

Quý Thanh Phong: "... Có gì khác nhau hả?"

Nhấn tạm dừng thì hỏng, không nhấn tạm dừng thì tê liệt!?

"Chương trình tự kiểm tra xảy ra lỗi là vấn đề nhỏ." Ứng Trầm Lâm thấy vẻ mặt của hai người có gì đó khác thường, do dự hỏi: "Căn cứ còn thợ bảo dưỡng nào khác không?"

Còn thợ bảo dưỡng nào khác chứ... Chiến Đội KID vốn đã ít người, đang là thời gian giải lao giữa mùa, có người nghỉ phép, có người nghỉ việc, dạo gần đây lại lần lượt có người chuyển nhượng ra đi.

Có những lời khó nói, hiện tại trong KID, ngoài robot bảo dưỡng thông minh ra thì không còn thợ bảo dưỡng nào khác.

Ứng Trầm Lâm nhìn các thông báo lỗi trên màn hình ảo, chú ý đến biểu cảm của hai người, cậu nghĩ đến tin đồn trên mạng, biết rằng dữ liệu cơ giáp của Chiến Đội KID bị rò rỉ, người mua vẫn chưa xác định được.

Căn cứ trống rỗng, ngoài robot ra thì không thấy bóng người.

"Sếp chúng tôi không có ở đây, hiện tại trong căn cứ không có thợ bảo dưỡng nào." Quý Thanh Phong không biết phải làm sao, hoàn toàn không dám chạm vào các nút bấm trên chương trình: "Cậu là thợ bảo dưỡng, cậu có cách nào giải quyết không?"

Ứng Trầm Lâm trầm ngâm một lát, đẩy va li đến bên lan can gần cửa, sau đó cậu đạp lên lan can nhảy thẳng từ sân cao xuống xưởng bảo dưỡng đầy rẫy các bộ phận máy móc.

Lâm Nghiêu: "Ê, đợi đã."

Quý Thanh Phong chưa kịp mở miệng thì đã nghe thấy giọng nói vọng lên từ bên dưới: "Tôi mượn đao cơ khí chút nhé."

"Mượn đao để làm gì?" Quý Thanh Phong đứng trên lan can định trèo xuống: "Nè, đừng có làm bậy!"

"Bình tĩnh, bình tĩnh! Người ta có bằng cấp." Lâm Nghiêu kéo bạn mình lại, hét xuống dưới với Ứng Trầm Lâm: "Cậu em, cậu có cách giải quyết không?"

"Có thể khiến nó không báo động nữa." Ứng Trầm Lâm ngẩng đầu nhìn Quý Thanh Phong: "Anh yên tâm, tôi sẽ không tháo vợ anh ra đâu."

Lâm Nghiêu thấy Ứng Trầm Lâm từ dưới đất nhặt lên một công cụ dài bằng nửa cánh tay, sau đó nhảy mấy bước lên đầu gối cơ giáp, cậu đứng đó phân biệt một lúc, mới men theo cánh tay máy khổng lồ đang rủ xuống của cơ giáp trèo lên vị trí buồng lái, Quý Thanh Phong đi đến bên mở cửa buồng lái cho cậu, Ứng Trầm Lâm không do dự nhiều, cầm dao cơ khí trượt vào trong buồng lái.

Quý Thanh Phong: "... Cậu… cậu ta cầm đao vào rồi."

Lâm Nghiêu bắt đầu lo lắng: "Có được không nhỉ, dù sao thì người ta cũng có bằng cấp mà."

Quý Thanh Phong còn lo lắng hơn cậu ta: "Cái bằng mới đó mà cũng tính hả? Cậu ta chỉ cần sơ sẩy một chút là vợ tớ sẽ sút đi mấy cân đó!"

Lâm Nghiêu định an ủi, đột nhiên nhớ đến cánh tay giả cơ học của Ứng Trầm Lâm, lời an ủi lập tức nghẹn lại, cậu ta lý nhí: "Chúng ta không đưa mã khóa của cơ giáp, cậu ta không đυ.ng vào được dữ liệu cốt lõi... Nên không sao đâu nhỉ?"

Quý Thanh Phong không quan tâm đến những điều này, hắn định nhảy xuống ngăn cản thì ánh mắt vô tình liếc thấy bảng chương trình.

Màn hình ảo vẫn luôn hiện báo lỗi đã dừng lại, bảng lỗi trên cùng nhấp nháy một cái, sau đó biến mất.

Hết lỗi rồi...?

Quý Thanh Phong lập tức nhìn về phía Ứng Trầm Lâm, thấy Ứng Trầm Lâm từ buồng lái đi ra, sau đó trèo lên cánh tay phải của cơ giáp.

Lâm Nghiêu nhìn Ứng Trầm Lâm, chớp mắt: "Hình như cậu ta thực sự biết sửa."

Chiếc cơ giáp này đã bị hư hỏng nghiêm trọng trong mùa giải trước, nhất là cánh tay phải của cơ giáp, bị tổn thương gãy đứt. Từ lúc Ứng Trầm Lâm đi xuống, họ không nói với cậu vấn đề chi tiết của cơ giáp, cũng không cung cấp bất cứ thông tin nào.

Trong phòng tối tăm, chắc chắn không thể nhìn rõ các chi tiết bên ngoài cơ giáp, nhưng người này từ buồng lái ra đã đi thẳng đến vị trí hư hỏng, mục đích rất rõ ràng.

Người này có vẻ thực sự biết sửa, hơn nữa sửa không tệ.

Ứng Trầm Lâm ngồi ở vị trí nối giữa cánh tay phải và thân cơ giáp, dùng chân cố định cơ thể mình, không cần bất kỳ công cụ hỗ trợ nào khác, chỉ dựa vào đôi chân cử động tự nhiên để di chuyển... Cậu cúi đầu nhìn chân mình, rất nhanh đã dời mắt đi, chuyển sang nhìn cánh tay phải của cơ giáp đã nối được một nửa, rõ ràng có thể thấy dấu vết bảo dưỡng.

Nếu chương trình tự kiểm tra của cơ giáp được cài đặt, thì đúng là sẽ khởi động vào thời điểm sau khi bảo dưỡng.

Rõ ràng người cài đặt chương trình tự kiểm tra và người bảo dưỡng cơ giáp không phải là một, cánh tay phải này chỉ mới sửa được một nửa, nếu là Thẩm Tinh Đường phụ trách bảo dưỡng, cô sẽ không mắc sai lầm như vậy.

Sửa được một nửa thì khởi động tự kiểm tra, cơ giáp không báo động mới là lạ.

Ứng Trầm Lâm cẩn thận quan sát tình trạng khớp nối ở cánh tay phải, lướt mắt nhìn các công cụ trên mặt đất, rồi nhảy xuống khỏi cơ giáp.

Quý Thanh Phong để Lâm Nghiêu ở lại bên bàn điều khiển, hắn đi đến bên cạnh Ứng Trầm Lâm, thấy đối phương đang lục tung trên giá linh kiện gần đó.

"Liệu có giải quyết được không?" Quý Thanh Phong hỏi.

Ứng Trầm Lâm nghe thấy vậy thì nghiêng đầu nhìn hắn, cầm lấy công cụ trên giá linh kiện, vừa đi vừa nói: "Giải quyết được."

Quý Thanh Phong không chắc lắm, định hỏi thêm mấy câu thì Ứng Trầm Lâm đã trèo lên cơ giáp, quay trở lại vị trí cánh tay phải.

Một lát sau, trên đỉnh đầu truyền đến giọng hỏi của Ứng Trầm Lâm.

Quý Thanh Phong ngẩng đầu nhìn, Ứng Trầm Lâm ngồi vững trên cơ giáp, từ trên cao nhìn xuống hắn.

Đối phương hỏi: "Người điều khiển cơ giáp này thuận tay trái hay phải?"

Quý Thanh Phong sửng sốt: "Trái."

Ánh mắt Ứng Trầm Lâm dừng ở chỗ cánh tay phải bị đứt: "Được, tôi biết rồi."