Thiên Sứ Âm Nhạc

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Cô là một đứa con cưng của trời, cô giỏi piano và có những bản độc tấu riêng của mình. Mẹ cô là bà hoàng thời trang thế giới. Anh lại là một người hoàn mỹ về mọi mặt. Đứng đầu tổ chức mafia thế giới.  …
Xem Thêm

Chương 5: Cô thật sự đã quên anh...?
--------7h50 tối--- biệt thự Gia Viên----

-Ái ui….-Elen vừa ra khỏi phòng tắm thì…. Trượt chân ngã xuống nền nhà.(t/g: hic chị này đúng là hậu đậu mà. Vy: ta sao kệ ta. t/g: *té trước*)

-Cô có sao không.-bác Trương quản gia chạy vào đỡ Elen dậy.

-Hì hì không sau đâu bác.- Elen đứng dậy, phủi phủi váy.

-Cô nhá, con gái con đứa lần sau đi đâu là phải cẩn thận, không được gấp nhớ chưa.- bác Trương vừa trách vừa yêu Elen.

-hì hì con biết mà.

Trên cầu thang đi xuống sảnh chính của biệt thự Gia Viên, một cô gái tóc hạt dẻ dài ngang lưng, chỗ cuối đuôi tóc thì màu xanh rêu được làm xoăn nhẹ. Cô khoác trên mình chiếc đầm màu xanh nhạt của biển có vài hoa văn trắng trên chân váy. Elen chỉ cao 1m55 thôi nên là chọn hẳn đôi guốc 5 phân có vài hạt ngọc trai gắn ở đằng trước và đằng sau. Hai bên tai thì đeo khuyên hình nốt nhạc có gắn đá saphia màu xanh giống như cái dây chuyền mà lúc trước anh đưa cho cô (bạn nào không nhớ thì xem lại ttạp 1 nhá). Cô bước ra sân, ngồi lên chiếc xe BMW đọc nhất, trong thế giới chỉ có hai cái là màu xanh biển và màu ghi xám, theo sở thích của cô thì đương nhiên xe của cô cũng là màu xanh rồi. Trên đường phố rực rỡ ánh đèn màu, chiếc xe BMW màu xanh đang đi với tốc độ 120km/h, trong đó lại là một cô nàng xinh xắn như một thiên sứ làm cho bao nhiêu người phải ngước mắt lên nhìn.

----------8h15------- Khách sạn Kali-----------

Elen bước ra khỏi xe, tỏ ra vẻ kí chất lạnh lùng, kiêu xa như một đóa hoa hồng xanh. Bước tới quầy tiếp tân.

-Cho hỏi là chỗ tổ chức tiệc ở đâu?

- Dạ ở trên tầng cao nhất của khách sạn ạ.- cô tiếp tân ở đó nói.

- Được rồi cô làm việc tiếp đi.- Elen nói xong rồi vẫy tay đi tới thang máy.

- Cô này tiểu thư nhà ai í nhỉ, tôi làm việc ở đây mười mấy năm trười rồià không biết.- Cô tiếp tân 1 nói với cô thứ 2.

- Cô này xinh nhỉ, như thiên sứ ấy.- cô tt 2 nói với cô tt 1.

- Các cô không biết á.-cô tt 3 nói với cô tt2 và 1

- Không.-cô tt2 và tt1 đồng thanh.

-Đó là ca sĩ Elen Satwari mới nổi ở bên Anh Quốc í.- cô tt3 nói

-Thật?.- đồng thanh tập 2.

-Tôi phải công nhận một diều rằng, mắt cô ca sĩ đó đẹp thật.- cô tt 3 nói tiếp.

Nói chung là í …….. mấy cô tt đó nói j nữa tác giả quên rồi hí hí…

-Uầy mày ơi, anh ki đẹp trai thía.- hazzz mấy cô tiếp tân lại bàn tán sôi nổi khi có một anh chàng đẹp trai, lịch lãm và có phần lạnh lùng.

-Bồ không biết đó là ai sao?

-Biết thì cần gì phải hỏi bà.

-Để tui giới thiệu cho, kia là công tử nhà giàu, Nguyễn Anh Tú đại thiếu gia của tập đoàn C&E đó.

-Thiệt…?

………..Bla bla……..

Xong, anh qua lại nhếch mép cười với mấy cô tiếp tân làm có người phải nhập viện vì máu dồn lên lão (hí hí). Tú bước lại gần thang máy rồi đi lên sảnh để dự tiệc. Hôm nay, anh mặc comle đen, nói chung là qua nhận xét của t/g thì anh này đẹp trai hết chỗ chê (hí hí).

----------------8h30---- Khách sạn Kali------

Sau khi quan khách đầy đủ, người MC lên phát biểu:

-Thưa quý ông và quý bà, hôm nay là ngày lành tháng tốt, sau đây tôi xin tuyên bố bữa tiệc chào mừng người kế thừa của tập đoàn Hoàng Gia xin được phép bắt đầu.

Tiếng MC kết thúc cũng chính là lúc tiếng vỗ tay đồng loạt vang lên. Cũng là lúc tiếng nhạc du dương nổi lên. Tiếng đàn phát ra từ lễ đài, lấp ló có bóng hình của một người nào đó đang độc tấu bản nhạc này(sân khấu bị che rồi nhá). Tiếng đàn du dương, tiếng hát trong trẻo, làm mọi người phải say đắm nghe theo.(t/g: hì hì, t/g chả biết nên cho bài hát nào vào nên là…). Tiếng hát kết thúc, chiếc rèm được kéo lên, tiếng vỗ tay không ngớt cho người này.

-Giọng hát như thế này, tôi đoán là người mới vào nghề.

-Giọng này tôi nghe quen quen thì phải.

-Đúng vậy, tôi hình như đã nghe ở đâu đó rồi.

-Vâng thưa quý ông và quý bà, đây là đại tiểu thư của tập đoàng Hoàng Gia. Cô Hoàng Thảo Vy. Hay như quý vị được biết thì đây chính là nhạc sĩ, ca sĩ, người mẫu đại diện cô Elen Satwari.- MC bỗng dưng lên tiếng, tiếng vỗ tay ca ngợi không ngớt. Elen cúi đầu chào những vị khách ở đây rồi:

-Chào toàn thể nọi người, tôi là Hoàng Thảo Vy, người sẽ thừa kế cái tập toàn này, mong mọi người giúp đỡ.- tiếng vỗ tay lại tiếp tục vang lên(t/g: bây giờ tg sẽ gọi Elen thành Vy nhá). Ở một góc khuất nào đó, anh đang cầm ly rượu vang trên tay,’’cuối cùng thì em cũng về rồi’’. Vy đi xuống dưới cùng mẹ, chào hỏi những quan khách ở dưới.

-Giới thiệu với con, đây là Nguyễn Anh Tú, chủ tịch của tập đoàng C&E.- mẹ cô chỉ anh rồi nói với cô.

- Chào em, đại tiểu thư.-Tú nói rồi nháy mắt một cái với Vy.

-Vâng, mong anh giúp đỡ.- nói rồi Vy bắt tay Tú rồi đi tiếp cũng mẹ. ‘’ hắn ta nghe quen quen thì phải’’ Vy nghĩ. ‘’Em quên anh rồi sao’’ Tú lại nghĩ.

- Thưa quý vị, bây giờ tiểu thư của chúng tôi sẽ góp vui với bữa tiệc bằng một bản nhạc.-MC. Ánh đèn sân khấu bỗng dưng vụt tắt. Tiếng đàn piano từ từ vang lên. Ánh đèn chiếu vào Vy, cô đang ngồi trên lễ đài, với chiếc piano trắng, bộ đầm màu anh làm nổi bật nên thân hình, sắc đẹp, và dôi mắt hai màu đó mang một nỗi u buồn khó tả.

Nhiều khi em mong được một lần nói ra hết tất cả thay vì,

Ngồi lặng im nghe anh kể về cô ta bằng đôi mắt lấp lánh

Đôi lúc anh tránh ánh mắt của em

Vì dường như lúc nào anh cũng hiểu thấu lòng em.

Ko thể ngắt lời, càng ko thể để giọt lệ nào đc rơi

Chorus:

Nên em lùi bước về sau, để thấy anh rõ hơn

Để có thể ngắm anh từ xa âu yếm hơn

Cả nguồn sống bỗng chốc thu bé lại vừa bằng 1 chàng trai

Hay em vẫn sẽ lặng lẽ kế bên

Dù ko nắm tay nhưng đường chung mãi mãi

Và từ ấy ánh mắt emhồn nhiên đến lạ

Chẳng một ai có thể cản được trái tim khi đã lỡ yêu rồi

Đừng ai can ngăn tôi khuyên tôi buông xuôi vì yêu không có lỗi

Ai cũng ước muốn khao khát được yêu

Được chờ mong tới giờ ai nhắc đưa đón buổi chiều

Mỗi sáng thức dậy được ngắm một người nằm cạnh ngủ say.

Nên em lùi bước về sau, để thấy anh rõ hơn

Để có thể ngắm anh từ xa âu yếm hơn

Cả nguồn sống bỗng chốc thu bé lại vừa bằng 1 chàng trai

Hay anh vẫn sẽ lặng lẽ kế bên

Dù ko nắm tay nhưng đường chung mãi mãi

Và từ ấy ánh mắt em hồn nhiên đến lạ.

~~~~~Phía sau một cô gái~~~~ Soobin Hoàng Sơn~~~~(tg: ahihi idol của tui đó, tui thay anh=> em nhá, đừng gạch đá hí hí)

Bản nhạc kết thúc, tiếng hát cũng kết thúc, tiếng vỗ tay không ngớt, những lời khen ngợi về cô ca sĩ trẻ này cũng vang lên. Vy cúi đầu chào rồi xuống sảnh.

-Chào cháu, cháu đánh piano hay nhỉ.- một ông chủ tịch của công ty gì gì đó tg không biết.

-À, vâng ạ.-Vy gượng cười đáp lại.

-À giới thiệu với cháu ta là Trương Gia Lượng, đây là con trai của ta Trương Gia Huy, hai con làm quen nhá ta đi chào hỏi mẹ con trước.- ông già đó chỉ con trai của ông ta rồi bước đi.

-Hi! Chào em.- Huy đưa tay ra bắt tay với Vy.

-Vâng! Chào anh.-Vy đưa tay ra bắt tay lại.

-Em.. à ờm.. có bạn trai chưa.

-À vâng, em có rồi lên anh bỏ hi vọng đó đi nhá.- Vy ghé vào tai Huy nói rồi cười khẩy bỏ đi. Nghe được những lời nói đó Huy không khỏi bực tức. Ở một góc nào đó Tú nhoẻn miệng cười rồi bỏ ra ngoài theo Vy. Buổi tối, trăng đã lên cao( thật ra là mới có 9h rưỡi thôi), những vì sao lấp lánh, ra khỏi khách sạn, vy bước xuống bậc thềm, vì mải ngắm sao cho nên hai chân móc vào nhau, trong đầu Vy nghĩ ‘’ trời ơi chắc lần này chết thật rồi’’. ai mà biết trước được sự việc nó như thế nào, nào ngờ ANH ở đâu chạy ra đỡ cô. Cái thân hình nhỏ bé ấy chuẩn bị tiếp xúc, ôm, hôn đất mẹ, thì:

-Em đúng thật là?-Tú trách móc.

-…….-Vy từ từ hé mắt, tại sao ngã đát lại không đau nhỉ?

-Trời ơi, cái anh vừa nãy!-Vy hét toáng lên.

-Sao em lại phải hét to như vậy. Đúng thật là.-Tú nhìn Vy rồilắc đầu.

-Á, cảm ơn anh. Bây giờ thì anh có thể bỏ tôi ra được rồi.-từ nãy đén giờ tay Tú vẫn để ở bụng Vy.

-Em thật là, sau bao lâu không gặp thò em đã thành tài rồi nhỉ.-Tú nói xoa xoa đầu Vy.

-Ash, anh ai cho xoa đầu tôi, tôi 18t rồi nhá. Đừng co coi tồi như trẻ con vậy. Anh đúng thật là.-bây giờ Vy chỉ muốn, đánh cho hắn ta một cái thôi. Nhưng mà tứ quá vì không cao bằng.(anh 1m86, cô 1m55 thì làm sao mà đọ đc chứ)

-Em vẫn đáng yêu như ngày nào.-Tú nói rồi nựng má Vy một cái.

-Anh ơi, tôi biết anh sao?.-Vy khéo tay áo Tú rồi hỏi.

-………..-Tú đứng sững người ra đó. ‘’tại sao em lại có thể quên tôi, ách con bé mắt hai màu này thật là muốn người khác tức điên lên mà’’

~~~~

Tại sao cô lại quên anh? Cô không còn nhớ anh? Cô quên anh thật rồi?

Mời quý vị và các bạn đón đọc chương tiếp theo NGOẠI TRUYỆN.

_-----------_ NV MỚI_--------_

Trương Gia Huy(20t): thiếu gua tập đoàn TrịnhThị,

~~~~~BÁI BAI~~~~~

Thêm Bình Luận