Chương 1: Những đứa con của quỷ
Trong một con hẻm nhỏ, đất được nhuộm đỏ bởi máu người. hàng trăm xác người nằm đầy đường như rơm rạ kèm theo đấy là một đường đạn hay vết kiếm chém dọc bổ ngang, họ đã lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân bởi bàn tay của 3...... cô gái. Tiếng rên la khiến ai xung quanh cũng rợn người. 3 người con gái vẫn đứng với vẻ đẹp mê hoặc của ác quỷ,cơ thể không có một vết thương dù nhỏ nhất, bộ quần áo dính đầy máu, đỏ rực cả một mảng. một cô gái với vẻ đẹp kiêu sa dù chúng nằm sau. Nó cười khẩy, một nụ cười của tử thần. Nó nói:
-thời đại của tụi bây đã hết, tụi bây khi đã đυ.ng vào bang Blood River thì chỉ còn 2 con đường, gϊếŧ hoặc bị gϊếŧ.
Nó vẫn vậy, với 1 phong cách lạnh lùng, đằng sau lớp mặt nạ đó là 1 khuôn mặt mỹ nhân nhưng đáng tiếc chưa ai được chiêm ngưỡng nó.
Nhỏ- đeo mặt nạ bạc thì ung dung tự tại như không có chuyện gì xảy ra (OMG, chị gϊếŧ quá chừng người mà không có chuyện gì xảy ra ư, con au này xin bó tay)
Cô cũng đeo 1 chiếc mặt nạ bạc như nhỏ nhưng nó có hình 1 con đại bàng, cô lên tiếng:
- Jin, dọn dẹp, đừng để bọn cớm làm to chuyện lên!-vâng, thưa thủ lĩnh-Jin
***Giới thiệu nhân vật mới:
Đỗ Bảo Quân(Jin)17t, đẹp, cute, là em họ nó, rất được nó tin tưởng,thân thế bí ẩn. giỏi võ, chế tạo vũ khí, là quản lí bar nó và quản lí bang.
________________________________________________
Sáng hôm sau, 7.00a.m, Mỹ
Tại biệt thự Black Snow - Tụi mày mau dậy không thì đừng trách tao- Nó lạnh giọng nói. Khỏi nói cũng biết, nhỏ và cô ở trong chăn nghe giọng nói "oanh tạc" của nó mà nổi cả da gà. Nhỏ và cô không muốn lập lại lịch sử nữa đâu, huhu.
***Flashback***
Vào ngày ấy
-Tao đếm đến 3 tụi mày không dậy đừng ngạc nhiên tại sao thiên thần hóa thành ác quỷ, xe đạp không ngừng lên giá- và hãy đoán xem giọng đó là của ai, vâng là nó đấy.
-1.....2....3....- Tụi nó vẫn không dậy, nó bây giờ tỏa sát khì ngụt trời. Nhỏ và cô cũng lạnh gáy nhưng tụi nó(nhỏ, cô) là ai, là con sâu ngủ đó. Bình tĩnh, nó kiềm lại.-one...two...three... BỚ BÀ CON, BỚ LÀNG XÓM! ĐỘNG ĐẤT, SÓNG THẦN, CHÁY NHÀ RỒI!!!!- Haizzz, tội nghiệp mấy chú chim rớt xuống đất bộp, bộp do tiếng siêu âm của nó (au: hãy dành 1 giây để tưởng niệm những chú chim gãy giò gãy cánh vì rớt từ độ cao hơn 2 mét, haizzz)
Tất nhiên nhỏ và cô ....... vẫn chưa dậy. OMG! Người đâu mà ham ngủ sợ dậy thế không biết,A, NÓ cười cười khiến con au tui nổi cả da gà. Rón ra rón rén nó vơ lấy nguyên một chùm pháo rồi để vô chăn của tụi nó rồi làm làm cái gì ấy. Tiếng pháo lảnh lót vang lên, nhỏ và cô bật dậy la inh ỏi tóc tai rối xù, mặt thì tèm lem, hình ảnh bây giờ phải nói là "khuôn mặt đáng thương, đóa hoa úa tàn" sau đó thì bị trượt chân do dầu ăn xong rồi thì bị chó đuổi nói chung là tồi tệ, quá tồi tệ. Còn nó, ngồi cười ngặt nghẽo, chỉ khi ở bên nhỏ và cô nó mới bước ra vỏ bộc đó. Nói trước nó quậy không kém đâu à nha.
***Endflash***
Ấy da, chỉ nghĩ đến đó thui là đã nổi da gà. Đó là một khoảng thời gian vui sướиɠ....*lộn chủ đề* là thời gian đau khổ ấy chớ. Vì thế nên nhỏ và cô nghe tiếng nó liền với vận tốc ánh sáng VSCN trong vòng ....5 phút(o.O siêu nhiên tóa)-Kêu chi sớm dzữ zậy- Nhỏ ngáp ngắn ngáp dài- Mua đồ dùng đi học- với giọng lạnh nó nói vẻ thủng thẳng (nó bây giờ lạnh rồi nha, lúc nóng lúc lạnh zậy đó). Còn nhỏ và cô, mắt chữ A miệng chữ O.Chứ sao nữa cả ba người ai cũng có bằng đại học hết rồi lại bị bắt đi học nữa, sao số tui khổ vậy nè trời. Nhỏ cô khóc không ra nước mắt, lạy trời van đất thống thiết.
_______________________________________________________________________________________________________
Tại TTTM nhà nó
- Tí nữa gặp nhau ở đây nhé!-cô nhanh nhảu nói-OK- nhỏ và nó. Tụi nó(nó,nhỏ,cô) tản nhau bắt đầu càn quét. Cô thì chui vào 1 quán Cà Phê Sách. Tay cầm một quyển tiểu thuyết thể loại Romance, tay kia cầm ly cà phê đen đậm đặc, tai cắm tai nghe. Gió nhẹ nhàng đùa giỡn mái tóc màu vàng óng. Vài tia nắng len lỏi qua khe cửa nhảy nhót quanh cô. Cô đẹp như một thiên thần không vướng bụi trần gian. Cả không gian dường như im lặng nhường cho khung cảnh thơ mộng kia. Cô không hề biết rằng có người đang theo dõi cô với ánh mắt chứa đầy những tình cảm nhẹ nhàng nhưng ấm áp- Cuối cùng anh cũng tìm được em, người con gái của anh.
Nhỏ: Tất nhiên con heo ăn ấy không chui vào quán kem thì chui vào nhà hàng. Nhỏ vừa bước ra từ một quán kem, tay cầm cây kem hương vani vừa ăn vừa đi hát líu lo. Bỗng một tốp người bu xung quanh nhỏ. Nhỏ tức vì bị giành lấy cây kem "iu vấu". Một thằng to con, có vẻ là đại ca. Hắn ta giở giọng cờ hó:-em đi với bọn anh một đêm nha, honey!. Núi lửa cuối cùng đã bùng phát, nhỏ đấm 1 cú vào khuôn mặt da^ʍ dê vô giáo dục của hắn ta. Hắn kêu oai oải: Khuôn mặt hàng hiệu của tui.(nổi da gà) Nhỏ nói:- Khuôn mặt mi hàng hiệu, tính tình kênh kiệu, mi đúng là đồ phế liệu. - nhỏ này láo, anh em, LÊN!- Huhu ai cứu tui với, chúng đòi tui phải làm cave kìa, không đâu anh ơi,cứu tôi với,huhu- Nhỏ khóc sướt mướt. -Đúng là đồ đểu cáng- người 1-Tội nghiệp cô gái, đúng là "hồng nhan bạc phận" haizzz-người 2-ai gọi 113 đi- người 3.Đám người xúm lại bàn tán. Tốp người khi nãy thẹn quá cuốn gói bỏ đi. Nhỏ đứng đó nở 1 nụ cười khép kín. Ai đó đứng một góc,nói" cô gí này thú vị đấy, OK, nhắm con mồi này"
Nó: Chui vào một cửa hàng trang sức, Nó định kêu chị bán hàng lấy cho sợi dây chuyền có hình 1 bông hoa hồng ôm một trái tim thì :-chị lấy cho tôi sợi dây chuyền này- con tắc kè xanh ý lộn 1 con nhỏ kênh kiệu nói. Bên cạnh là 1 chàng trai quá đẹp nhưng nó không hề để ý.-Xin lỗi, cô này đến trước ạ- cô bán hàng. -tui lấy trước-nhỏ"tắc kè" nói. - người đã xấu, não còn phẳng, không tế nhị, haizzz không biết có phải con gái không nữa-nó. -hừ, cô... Cô đứng đó cho tôi. Rồi nhỏ ta quay sang anh ta -anh à, lấy dùm em đi nha, nha darling.- nhỏ"tắc kè" nũng nịu với chàng trai bên cạnh. Anh ta định ngước lên nhìn nó nhưng nó đã đi xa cùng với sợi dây chuyền đã thanh toán. Con nhỏ kia tức quá đuổi theo nó và tát nó. Chao đảo, nó ngước lên, mắt hằn lên những tia chết chóc, nhỏ "tắc kè" sợ sệt nhưng ỷ có hắn nên hất mặt- đưa dây chuyền đây- nhỏ đó. Nó lấy lại bình tĩnh nói như nó là chuyện hiển nhiên: -Chó ngoan chớ cản đường, cô có thật là con người không, chả có duyên mà còn chu mỏ sủa càng- Rồi nó lấy điện thoại ra bấm bấm gì đó. Một tốp người bảo vệ đứng nghiêm chỉnh cúi người 45 độ:-kính chào giám đốc-nhỏ "tắc kè giật mình- đưa người ra ngoài, không cho đặt chân vào nhưng TTTM của ta nữa-nó lạnh giọng rồi thủng thẳng về, để lại một bức tượng đứng hình. nhỏ ta hoàn hồn, cắn răng- tao khong trả thù chuyện này thì tao không phải là Kana.
*GTNV mới
Đoàn Thảo Nhi ( Kana) 17t, xấu mà còn chảnh, đẹp nhờ son phấn, dao kéo, ỷ lại là con gia đình Đoàn gia đứng nhất Việt Nam nên không coi ai ra gì, thích hắn, ba lần bảy lượt bày mưu tính kế để hại nó, IQ 100/300
Thế là một ngày dài đã hết. Tụi nó về nhà thì lăn đùng ra ngủ, hết nói nổi luôn.
__________________________________________________________________________________________________________
hello , everybody. mình xin chào các bạn, đây là lần đầu mình viết không biết hay không, mong các bạn đừng chọi đá, chọi cà chua thui nhé( cho nó đẹp da, hehe). cChúc các bạn giáng sinh zz, MERRY CHRISTMAS
CHƯƠNG 2: CUỘC Đυ.NG ĐỘ ĐÁNG GHÉT (Ngày 27/12/2015) mong các bạn đón đọc.
BYE