Quyển 1 - Chương 2: Trầm thụy (ngủ say)
Thánh Anh học viện là một học viện quý tộc có thể giúp học viên bộc lộ hết tài năng, cũng trở thành học viện hạng nhất thế giới, trong học viện, hương thơm thánh khiết của hoa anh đào lan tỏa, hoa anh đào xinh đẹp đua nhau nở rộ, sau đó như hờn giỗi mà rối rít bay xuống theo gió, khung cảnh thực thuần khiết.
Trong Thánh Anh học viện có rất nhiều chủng loại hoa đào bao gồm cát dã anh, sơn anh, đại đảo anh có 75 loại, số lượng ước chừng 1500 cây, trong đó có những cây đào hiếm có ở những địa phương khác như lý anh cùng nhất diệp anh, quan sơn anh, phổ hiền tượng có trên dưới 400 gốc cây. Hàng năm bắt đầu từ giữa tháng 4, cát dã anh sẽ nở sớm nhất, kế tiếp là nhất diệp anh, hàn anh, phổ hiền tượng, cuối cùng mới là lý anh tám cánh, có thể xem hoa anh đào ở bất kỳ nơi nào trong Thánh Anh học viện.
Bởi vậy khoảng giữa tháng 4 hàng năm, học sinh của Thánh Anh học viện đặc biệt thích tỏ tình với người mình yêu mến dưới cây hoa anh đào.
Năm nay so với năm trước lại càng náo nhiệt.
Bởi vì trong những tân sinh mới tới của Thánh Anh học viện có một nam sinh thập phần tuấn mỹ, ưu nhã.
Thiếu niên lười nhác tựa lưng vào cây hoa anh đào, đôi mắt ôn hòa như nước mỉm cười nhìn cô bé có chút thẹn thùng đang đứng trước mặt.
“Ta thích ngươi.” Cô bé dùng ánh mắt ngượng ngùng nhìn thiếu niên phía trước.
“Ta không thích ngươi.” Ánh mắt mê người của thiếu niên vẫn như cũ hàm chứa ý cười, song thanh âm nhả ra không mang nửa phân tình cảm.
Cô bé nhất thời rơi lệ, ánh mắt bi thương rưng rưng nhìn thiếu niên.
“Hư.” Thiếu niên nghiêng thân về phía trước, lau đi nước mắt cho cô bé, thanh âm nhàn nhạt mang theo một cổ thương tiếc như có như không, che phủ khuôn mặt cô bé, hương thơm của thiếu niên thổi qua bên người, là mùi vị anh đào nhàn nhạt, tim cô bé đập cũng đồng thời đập nhanh , song lời nói kế tiếp của thiếu niên, khiến cô bé vội vã rời đi.
Ta thích nam nhân.
Trong rừng hoa đào tựa hồ còn phảng phất những lời này của thiếu niên, thật lâu sau thiếu niên mỉm cười…
Thiếu niên linh hoạt trèo lên trên cây hoa anh đào, bây giờ có thể ngủ một giấc thật tốt.
Thế nhưng sau khi thiếu niên trèo lên cây hoa anh đào, có một dòng chữ nho nhã hấp dẫn sự chú ý của cậu, chữ viết kia nhìn phi thường quen mắt, rất giống nét chữ mỗi ngày cậu viết.
Không riêng gì giống nhau mà là hoàn toàn giống nhau, vậy ba từ kia là tự mình viết: Thiên Nguyệt Triệt.
Mặc dù có chút nghi ngờ nhưng vẫn chống cự không nổi cơn mệt mỏi, thiếu niên mông lung tiến vào mộng đẹp, nhưng là không còn tỉnh lại.