Chương 1: Xuyên

A Xu vừa mở mắt ra, lập tức phát hiện mình đang nằm trong một căn phòng trống trải lạnh lẽo.

Cả người nàng dính dính, đầu óc cũng hỗn loạn, toàn thân lạnh lẽo cực kỳ.

A Xu đảo mắt đánh giá căn phòng này, chỉ thấy toàn bộ phòng được trang trí đơn giản rõ ràng, ngoại trừ một tủ quần áo, một bàn học, một cái ghế cùng với một cái giường lớn, cái gì cũng không có.

Nhìn vách tường trắng như tuyết trên đỉnh đầu không treo bất kỳ đồ trang trí nào, vẻ mặt A Xu mơ hồ có chút mờ mịt.

Sao nàng lại tỉnh lại chứ?

Không đợi nàng suy nghĩ sâu xa, cảm giác tứ chi càng ngày càng cứng ngắc đã hấp dẫn sự chú ý của nàng.

Cảm nhận được cơn đau nhức truyền đến từ cổ tay trái, A Xu đảo mắt nhìn lại.

Chỉ thấy trên cổ tay trắng nõn, có một vết xước thật dài khắc sâu tận xương tủy.

Nhìn máu tươi đang không ngừng tuôn ra từ cổ tay, cùng với ga giường bị máu thấm ướt dưới thân, A Xu ngưng tụ khí lực toàn thân còn sót lại ở ngón giữa tay phải, sau đó đưa tay nhanh như tia chớp điểm một cái trên cánh tay trái.

Máu tươi rất nhanh đã dừng lại.

Thoát khỏi nguy hiểm tính mạng, nàng nằm thẳng trên giường, không nhúc nhích.

Tuy rằng nghi hoặc trong lòng đã được giải trừ, nhưng đáy mắt A Xu lại tràn đầy quạnh quẽ, biểu cảm trên mặt cũng thờ ơ.

Hiển nhiên, nguyên nhân khiến nàng tỉnh dậy sau giấc ngủ sâu là do ý thức khác trong cơ thể nàng đã chọn cách tự sát, ý thức của nàng sụp đổ, nhưng cơ thể đang hấp hối lại bộc phát khát vọng sống sót, đánh thức nàng.

Nói tới đây, cũng không thể không nhắc tới một chút quan hệ của nàng và thân thể này của nguyên chủ.

Nàng vốn là một cô hồn đến từ thế giới khác, thân là đại ma đầu bị toàn thể võ lâm truy sát, nàng diễu võ dương oai trên giang hồ, có thể nói đã khiến cho người ta hận nghiến răng nghiến lợi.

Dù cho gϊếŧ chết nhiều giang hồ hào kiệt và kẻ thù nguy hiểm như vậy, nàng cũng không hề lật xe, chết ở trong tay người khác.

Không, cũng không thể nói như thế.

Dù sao đời trước khi nàng chết mới chừng bốn mươi tuổi, thân là đại tông sư của võ đạo, vốn sống tới ngàn tuổi là chuyện hoàn toàn không có vấn đề với nàng, nhưng chừng bốn mươi tuổi nàng đã ra đi, xét đến cùng tất cả đều là bởi vì khi còn bé thân thể và căn cơ của nàng đều bị hủy hoại, cùng bộ công pháp mà nàng tu luyện kia, quá mức tàn phá thân thể người tu luyện.

Vì vậy, cái chết của nàng hoàn toàn không thể tách rời khỏi sự đàn áp của Ma Giáo.

Chẳng qua, cũng may trước khi nàng chết, đã kịp gϊếŧ sạch toàn bộ những người làm hại nàng biến thành bộ dáng như vậy.

Dù cho là người của Ma Giáo, hay là cha mẹ nuôi đẩy nàng vào vực sâu, tất cả nàng đều gϊếŧ sạch sẽ.

Cho nên kiếp trước, thù nên báo nàng cũng đã báo, người nên gϊếŧ cũng đã gϊếŧ, khi chết có thể nói là một chút tiếc nuối cũng không có.

Cũng là bởi vậy, sau khi chết đi tới thế giới này, nàng cũng cảm thấy rất bối rối.

Nàng xuyên đến thế giới này khi còn là một thai nhi.

Thời điểm vừa tới thế giới này, mẹ của thân thể này mới mang thai bốn tháng, lúc đó nàng còn là một thai nhi chưa thành hình.

Nàng vốn cho rằng mình là cá lọt lưới dưới canh Mạnh Bà, nhưng cũng không lâu lắm nàng đã cảm nhận được trong thân thể mình đang thai nghén một ý thức khác.

Cũng là bởi vậy, nàng biết, nàng đang chiếm lấy thân thể của nguyên chủ.

Thật giống như đoạt xá trong kịch bản vậy.

Sau khi phát hiện loại tình huống này, nàng quyết đoán lựa chọn lâm vào ngủ say, nhường thân thể này cho tia ý thức mới đó.

Nếu như để những thân sĩ võ lâm đời trước hận nàng đến mức không thể băm vằm nàng thành trăm mảnh biết được chuyện này, chỉ sợ họ sẽ cười rụng răng.

Nhưng đối với A Xu mà nói, một đời đã đủ rồi, kiếp thứ hai này nàng không vướng bận, không cừu không oán, cũng không cần phải sống.