Chương 33

Dị thú cấp B dễ xử lý, nhưng dị thú cấp A với số lượng siêu nhiều lại khiến người ta phải đau đầu.

Tốc độ vượt ải của Mục Tinh Thần rõ ràng chậm lại. Điều này có thể thấy rõ qua 60 con dị thú cô đã gϊếŧ trong khi ban ngày cô đã ở chỗ này 4 tiếng đồng hồ.

Mục Tinh Thần đang gϊếŧ, đột nhiên thấy hệ thống bắn ra một khung thoại.

【 nhãi con, bố mày đến đây 】 mời bạn vào đội.

[ đồng ý ][ từ chối ]

Mục Tinh Thần:…

Hệ thống này còn có hình thức tổ đội à?

Mục Tinh Thần có chút tò mò, liền ấn đồng ý.

Cảnh vật chung quanh lóe lên, Mục Tinh Thần liền xuất hiện trong một căn phòng có bối cảnh màu xanh biển, trên mặt đất bên phải có một thứ đen tuyền đang ngồi xổm.

Mục Tinh Thần giật mình, cho rằng đây là loại dị thú kiểu mới kỳ lạ nào đó, chờ đến lúc phản ứng, bao tay cô đã hóa thành roi dài, quất mạnh về phía bóng đen kia.

“A!”

Một tiếng hét thảm vang vọng toàn bộ phòng.

Khi Mục Tinh Thần phục hồi tinh thần lại, bóng đen đã ôm cánh tay lăn thành một cục trên mặt đất, cô đề phòng, “Thứ gì?”

Bóng đen thở hổn hển, chờ cảm giác đau nguôi đi, ánh sáng trên người lóe lên, biến từ một thứ đen sì thành nam sinh vừa gặp dưới tầng khi nãy, bạn học nam nước mắt lưng tròng: “Cậu đánh tôi làm gì?”

Lúc này Mục Tinh Thần mới phát hiện trên đầu cậu ta đúng là sáu chữ 【 nhãi con, bố mày tới đây 】. Cô xấu hổ khụ hai tiếng, duỗi tay kéo cậu bạn dậy, “Tôi xin lỗi, tôi tưởng là dị thú gì.”

Cậu bạn nghe vậy, có chút kích động: “Dị thú cái gì chứ! Đó là ngoại hình ngụy trang của tôi, cậu không thấy đẹp à!”

Mục Tinh Thần: “Ngoại hình ngụy trang là cái gì?”

Nam sinh, “Cậu không tự cài đặt sao? Click mở icon “Tin tức cá nhân” phía trên bên phải kia, có thể cài đặt hình thức show ngoại hình cho người ngoài nhìn.”

“Lần đầu tiên tôi vào hình thức này.” Mục Tinh Thần click mở ra nhìn thử, không chỉ có cài đặt ngoại hình ngụy trang, còn có cài đặt riêng tư, ví dụ như cho phép xem đấu, cho phép ghi hình, giữ lại và đăng tải video, vân vân.

Mục Tinh Thần nghiên cứu một hồi rồi tắt giao diện, “Cậu có khỏe không, tôi không biết hình thức này còn có thể công kích người khác.”

Cậu bạn kia lắc lắc cánh tay, “Không có việc gì, sẽ không bị thương, chỉ đau một lát thôu.”

Nam sinh: “Đúng rồi, tôi tên là Trác Dương Nhứ, lớp chỉ huy số 3.”

Mục Tinh Thần: “Mục Tinh Thần, hiện tại ở lớp đơn binh số 1.”

Trong lúc bọn họ nói chuyện, lại có thêm ba người tiến vào, đều là người khi nãy gặp nhau ngoài tòa nhà.

Bọn họ lần lượt là Đổng Tiến lớp đơn binh số 4, Kha Văn Hiên lớp điều tra số 2, Mao Giai Thuy lớp đơn binh số 3.

Trong hình thức tổ đội, hệ thống sẽ tự động lựa chọn tiến độ vượt ải của người nhanh nhất toàn đội ngũ sử dụng đội ngũ để đồng bộ. Bởi vì cả đội có năm người, cho nên độ khó của cửa ải và số lượng dị thú đều nhân đôi.

Trong tiểu đội này, người có tiến độ nhanh nhất chính là cậu bạn có nickname 【 nhãi con, bố mày tới đây 】 Trác Dương Nhứ.

Trước mắt, trên bảng xếp hạng đứng thứ 3021, tổng điểm là 4916, đang kẹt ở cửa ải số 20.

Các thành viên khác cơ bản đều loanh quanh ở hạng bốn năm nghìn, thấp nhất là Kha Văn Hiên lớp điều tra, đã vượt 16 ải. Tổng điểm của Mục Tinh Thần trong số năm người bọn họ xem như thứ hai, nhưng số cửa ải đã vượt qua trong cả đội lại là thấp nhất, 13 ải.

Trong hình thức ghép đơn, ải 20 hẳn là chỉ có 31 con dị thú cấp B và 19 con dị thú cấp A, nhưng vì bọn họ đang ghép đội, độ khó nhân đôi, cho nên hiện tại là 62 con dị thú cấp B và 38 con dị thú cấp A.

May là đám dị thú này sẽ xuất hiện thành từng nhóm, mỗi lần khoảng 6 con dị thú cấp A và 20 con dị thú cấp B.

Cửa ải thứ 20 ở trong một mảnh rừng rậm, dị thú cấp B là ong độc đại vương, dị thú cấp A là nhện tiêu cốt.

Lúc vừa vào cửa ải này, trong lòng Đổng Tiến, Kha Văn Hiên, Mao Giai Thụy đều lo sợ, ít nhiều còn có chút áp lực. Đừng nói ba bọn họ, ngay cả Trác Dương Nhứ cũng căng thẳng mà nuốt một ngụm nước miếng.

Từ khi vào cửa ải đến lúc bắt đầu chém gϊếŧ, bọn họ phải đi bộ vào phạm vi công kích của dị thú.

Trác Dương Nhứ nói: “Cửa ải này tôi thử tự đánh rồi, chết hai lần cũng chưa sờ được đến một cái chân nào của nhện tiêu cốt, các anh em, nhờ cả vào các cậu đấy.”

Các anh em cũng sợ hãi nuốt một ngụm nước miếng.

Mục Tinh Thần lại đột nhiên hiếm thấy mà hỏi một câu, “Các cậu gϊếŧ dị thú có dùng dị năng không?”

Cô hỏi lời này, mấy người đều choáng váng, “Không dùng thì chờ chết à?”

Mục Tinh Thần: “Nếu các cậu muốn lấy điểm cao, tốt nhất đừng dùng.”

Bốn người: “Gì cơ?”

Mục Tinh Thần: “Các cậu không nghiên cứu quy tắc hệ thống à?”

Trác Dương Nhứ: “Nghiên cứu cái kia làm gì?”

Mục Tinh Thần kéo giao diện số liệu của mình ra cho mọi người xem, “Vượt 13 ải, tổng điểm 4545.6, đây là tác dụng của việc nghiên cứu quy tắc.”

“Vãi chưởng?”

“13 ải 4500 điểm?!!”

“Mẹ nó, tôi vượt đến 18 ải cũng chưa được đến 4500 điểm!! Sao cậu làm được vậy?”

“Thành tích trên mỗi đầu thú chả cậu là bao nhiêu?”

Mục Tinh Thần: “Từ cửa ải thứ hai trở đi, mỗi con 10 điểm.”

“10 điểm!!” Bốn người trăm miệng một lời mà hô.

“Thành tích trên mỗi đầu thú sao có thể được 10 điểm?!”

“Mẹ ơi, nói như vậy, người khác phải gϊếŧ 400 con dị thú, vượt 8 ải mới được 2000 điểm, cậu chỉ cần gϊếŧ 200 con thú, vượt 4 ải là được?”

Mục Tinh Thần gật đầu, “Không sai.”

“Cậu làm thế nào vậy!?”

Mục Tinh Thần: “Muốn biết à?”

Bốn người đồng thời gật đầu, “Muốn muốn.”

>/>

“Một lát nữa vào thì nghe tôi chỉ huy.” Mục Tinh Thần nói xong nhìn về phía Trác Dương Nhứ lớp chỉ huy, “Có được không?”

Trác Dương Nhứ: “Không vấn đề, mời ngài, chỉ cần có thể cọ được điểm cao, muốn tôi gọi cậu là bố cũng được.”