Chương 2: Chọn Một Trong Hai

“Đó là ai, tôi trước đây chưa từng gặp, cô ta có phải có bệnh? Lại mặc váy dạ hội của Thời Nhân từng mặc”.

“Không biết, dù sao cũng là người nhà họ Thời đưa đến, trông rất xinh đẹp, nhưng toàn thân lại có mùi đất quê mùa”.

“Tôi xem đó là người thân nghèo của nhà họ Thời, có lẽ cô ta mặc dày mày dạn cùng theo đến tham gia”.

……

Cô xấu hổ cực đồ, ngước mắt Thời Hiên đứng từ xa, đợi anh trai giải vây cho cô.

Nhưng Thời Hàm đứng đó rất lâu, cũng không nhìn thấy Thời Hiên lại gần cô.

Trong bữa tiệc Thời Hiên nhẹ nhàng giới thiệu thân phận Thời Nhân cho một người, “Đây là em gái tôi”.

Đến lượt Thời Hàm, anh ta do dự một lúc, “Đây là em gái nhà chúng tôi mới nhận nuôi”.

Em gái mới nhận nuôi? Thời Hàm bây giờ nhớ lại càng bật cười, thì ra cô mới ra đứa con bị nhận nuôi.

Người nhà cô, người nhà cùng huyết thống với cô, thì ra lựa chọn đều là Thời Nhân.

Giống như bây giờ, bác sỹ nói rõ cô bị thương nghiêm trọng hơn, nhưng Bạch Uyển Quân vẫn không một chút do dự chọn Thời Nhân.



Nghĩ kỹ những gì mình đã trải qua trong hai năm qua, cô thực sự mù quáng.

Cái gì gia đình đồ bỏ đi, bản thân một mình sống vô tư thoải mái không tốt sao?

“Đó là ai, tôi trước đây chưa từng gặp, cô ta có phải có bệnh? Lại mặc váy dạ hội của Thời Nhân từng mặc”.

“Không biết, dù sao cũng là người nhà họ Thời đưa đến, trông rất xinh đẹp, nhưng toàn thân lại có mùi đất quê mùa”.

“Tôi xem đó là người thân nghèo của nhà họ Thời, có lẽ cô ta mặc dày mày dạn cùng theo đến tham gia”.

……

Cô xấu hổ cực đồ, ngước mắt Thời Hiên đứng từ xa, đợi anh trai giải vây cho cô.

Nhưng Thời Hàm đứng đó rất lâu, cũng không nhìn thấy Thời Hiên lại gần cô.

Trong bữa tiệc Thời Hiên nhẹ nhàng giới thiệu thân phận Thời Nhân cho một người, “Đây là em gái tôi”.

Đến lượt Thời Hàm, anh ta do dự một lúc, “Đây là em gái nhà chúng tôi mới nhận nuôi”.

Em gái mới nhận nuôi? Thời Hàm bây giờ nhớ lại càng bật cười, thì ra cô mới ra đứa con bị nhận nuôi.

Người nhà cô, người nhà cùng huyết thống với cô, thì ra lựa chọn đều là Thời Nhân.



Giống như bây giờ, bác sỹ nói rõ cô bị thương nghiêm trọng hơn, nhưng Bạch Uyển Quân vẫn không một chút do dự chọn Thời Nhân.

Nghĩ kỹ những gì mình đã trải qua trong hai năm qua, cô thực sự mù quáng.

Cái gì gia đình đồ bỏ đi, bản thân một mình sống vô tư thoải mái không tốt sao?

Đôi mắt đen tuyền, mang theo vẻ lạnh lùng vô nhân tính, lông mày sắc bén có chút xấu, nhưng đường nét trên khuôn mặt nổi bật, rõ ràng ăn mặc giản dị nhưng lại tăng thêm cảm giác cấm đoán và ham muốn.

Thời Ham sửng sốt, bộ dạng của người đàn ông trước mắt đúng với thứ cô thích.

“Không sao chứ?” Người đàn ông thấp giọng nói.

Âm trầm! Âm thanh mà cô thích.

Nhưng cô rất nhanh nghĩ đến bản thân còn chuyện quan trọng phải làm, Thời Hàm định thần, cô lắc đầu, “Không sao”.

Cô từ nhỏ đến lớn tiếp xúc với đàn ông rất ít, đối với tình cảm nam nữ cũng không có hứng thứ, nhiều nhất cũng chỉ có thích thú.

Khi gặp được người đàn ông có gu thẩm mỹ phù hợp với mình, Thời Hàm hoàn toàn coi là đó là cuộc gặp bất ngờ.

Cô nhìn đối phương gật đầu ám thị, sau đó rời đi.