Chương 18: Cút cút cút

Hai người hướng dẫn còn lại đều rất sửng sốt.

Sao tạo hình và giai điệu nhạc của Thời Cẩn chẳng ăn nhập gì với nhau vậy?

Không lẽ cô thật sự tính tự rút lui chỉ để tỏ tình với Sở Lăng, rồi để lại trên sân khấu cuối cùng của mình một màn trình diễn bi tráng sao?

Theo từng điệu trống, Thời Cẩn đưa tay cởi chiếc váy dài trên người mình xuống.

Sau lớp váy dài lại là một bộ trang phục cao bồi gọn gàng, phác họa đôi chân thon dài và vòng eo nhỏ của cô.

Phản ứng đầu tiên của người xem đều là: “Mẹ ơi, trên đời có tồn tại một dáng người tuyệt đẹp thế này sao!”

Ngay cả khi đã che mặt, với dáng người hoàn hảo thế này cô cũng sẽ lập tức thu hút được sự chú ý từ người khác.

Ngay sau đó, Thời Cẩn cất tiếng hát. Cả tai và mắt của mọi người đều chìm đắm vào đó.

Giai điệu tuy hơi lạ tai nhưng rất lôi cuốn, mà lời nhạc thì…

Thời Cẩn bắt đầu cất lên những ca từ mà mọi người đã trông đợi từ lâu.

“Cút đi, đồ giả dối dẻo miệng

Cút đi, phiền nhiễu dây dưa mãi không dứt này

Cút đi, những tiếng yêu đường mật kia

Cút đi, lòng dạ thâm sâu khó lường

Ký ức luôn cảnh báo rằng tôi phải quên anh đi hoàn toàn

Cút đi, thứ độc dược luôn làm tôi mê muội

Cút cút cút!”

Không phải một bài trữ tình nhẹ nhàng, mà là một ca khúc như để phát tiết với giai điệu dồn dập tràn đầy vui sướиɠ, cũng là phong cách mà trước đây Thời Cẩn chưa từng thể hiện.

Fans Sở Lăng ở trường quay đều trố mắt ngạc nhiên, không biết ai là người đã vỗ tay đầu tiên.

Kéo theo đó là thêm nhiều tiếng vỗ tay khác nữa vang lên.

Du Quan Nam cũng cầm đầu nhóm người hướng dẫn đưa tay lên vỗ.

Du Quan Nam không ngờ được rằng sức bùng phát của Thời Cẩn sẽ mạnh mẽ đến thế. Vốn anh ta còn lo rằng cô sẽ không cách nào thể hiện được lực độ của lời ca đó.

Chỉ có sắc mặt của Sở Lăng nhanh chóng xuất hiện một vẻ ngoài ý muốn, sau đó hắn ta dùng khả năng kiềm chế đã qua mấy năm rèn luyện của mình để duy trì nụ cười trên mặt.



Tống Phàm biết mình đã được cứu vớt rồi.

Từ câu đầu tiên của Thời Cẩn thì anh ta đã biết.

Nhờ lời ca của Thời Cẩn mà cơn lạnh giá ngưng tụ ở nhà họ Phó suốt ba ngày nay dường như đã tan biến không còn dấu vết.

Cuối cùng anh ta cũng có can đảm nhìn qua làn đạn một cách nghiêm túc.

Làn đạn bị lấp đầy bởi một dãy “???”.

Mọi người đều biết phần trình diễn này của Thời Cẩn được phát trực tiếp và công khai, cũng là màn biểu diễn mà ai cũng cho rằng cái đuôi của Sở Lăng sẽ trực tiếp đến bám lấy hắn ta.

Càng nghĩ như thế, khi thấy được cảnh trước mắt thì bọn họ lại càng khϊếp sợ hơn.

“Sao thế? Vì sao lại làm thế?”

“Co ta đang muốn dứt hẳn với Sở Lăng sao?”

“Sao cô ta dám làm vậy với anh trai nhà này chứ?”

“Vô lý! Anh trai tôi tốt như vậy, Đá Cuội Nhỏ có thể buông được sao?”

“Bài hát này cũng không tệ đâu, tôi cũng muốn hát cho người yêu cũ của tôi nghe!”

“Cần liên kết tải bài ‘Cút’ này!”

Trong khi chương trình vẫn đang phát sóng, ca khúc ‘Cút’ do Thời Cẩn soạn nhạc viết lời đã ngay lập tức thống trị các bảng xếp hạng âm nhạc, lượt tìm kiếm và tải về đều đứng đầu!

Chương trình đạt được kỷ lục cao nhất từ khi phát sóng!

Đêm đó, buổi phát trực tiếp kết thúc.

Lần đầu tiên Thời Cẩn thoát khỏi vị trí vừa đủ đạt tiêu chuẩn, xếp hạng tăng 15 bậc, lọt vào top 30.

Đó là vì fans Sở Lăng trước đó đã bầu phiếu hết cho các thí sinh khác, cố ý chèn ép số phiếu của Thời Cẩn, nếu không thì với màn trình diễn của cô ít nhất cũng sẽ vào top 10.

Sở Lăng đi vào hậu trường với sắc mặt đen như than.

Người đại diện đi đằng sau khích lệ an ủi: “Sở Lăng, yên tâm đi, cũng chỉ là một bài hát thôi mà!”

Đặng Vũ Phi cũng nhỏ giọng nói: “Đúng thế, là một bài hát mà thôi. Anh họ, sẽ không ảnh hưởng gì tới anh đâu.”

“Đi ra ngoài hết đi!” Sở Lăng chỉ về phía cửa.

Hắn ta đương nhiên biết rằng đó chỉ là một bài hát, Thời Cẩn cũng chỉ là quá khứ trong đời hắn ta mà thôi.