Chương 2.3: Chuyện cũ

Mười năm trước, cô không phải Lâm Kinh Mặc, cô là Cố Từ Ân.

Năm ấy cô đang học lớp 12, ở độ tuổi vô tư lự, chuyện buồn phiền lớn nhất chính là bao giờ có thể giành được vị trí đứng đầu trong các kỳ thi.

Một ngày trước kỳ nghỉ lễ, đúng vào giờ học, cô xin ra ngoài đi vệ sinh thì bắt gặp hai học sinh lớp dưới làʍ t̠ìиɦ trong nhà vệ sinh.

Hai người làm quá nhiệt tình, cửa cũng không kịp đóng lại. Cô nhìn nữ sinh, nữ sinh cũng nhìn thấy cô.

Đến khi cả nhà cô ngã xuống vách núi, cô vẫn tưởng chuyện này chỉ là một khúc nhạc dạo nho nhỏ.

Cô vật lộn dưới vách núi một đêm mới chết.

Nhưng có lẽ ông trời có mắt, trước khi nhắm mắt, cô nhìn thấy tất cả ở góc nhìn của thượng đế.

Thì ra thế giới cô sống là một thế giới trong sách, còn là thế giới thịt văn np không tam quan. Nữ sinh làʍ t̠ìиɦ ở nhà vệ sinh chính là nữ chính trong sách, nam chính đè cô ấy lên tường làʍ t̠ìиɦ là anh trai ruột của cô ấy.

Sau khi cô phá đám chuyện làʍ t̠ìиɦ của nữ chính thì nhanh chóng có người báo cáo cô ấy làm loạn ở trường học, còn bị gọi phụ huynh. Cô ấy cho rằng ba mẹ biết chuyện mình và anh trai lσạи ɭυâи thì lập tức bỏ nhà đi rồi bị cưỡиɠ ɠiαи. Vì vậy anh trai cô ấy đổ hết mọi tội lỗi lên đầu nữ sinh phát hiện bọn họ ở nhà vệ sinh, sắp xếp một vụ tai nạn xe, dẫn tới sự việc cả nhà nữ sinh kia chết.

Mặc dù sau đó nữ chính biết hành động điên cuồng của anh trai nhưng cũng chỉ mắng anh ta vài câu như kẻ điên, sau đó lại bị anh ta thu phục ở trên giường.

Nếu Cố Từ Ân không phải là công cụ đáng thương không đáng được gọi là nữ phụ pháo hôi thì cô chỉ biết lạy cốt truyện lệch lạc này một lạy rồi im lặng tránh ra.

Nhưng cô lại chính là nữ phụ pháo hôi kia.

Cố Từ Ân trong bóng tối từ hoang mang khϊếp sợ chuyển sang phẫn nộ bất bình, tại sao? Tại sao? Ngay cả bóng tối dày đặc cũng không thể ngăn cản cơn lửa giận đang hừng hực cháy trong mắt cô, dường như sự phẫn uất của cô muốn xé nát bóng đêm trước mắt.

Mà ngay sau đó, bóng tối trước mắt lập tức vỡ tan.

Cố Từ Ân tỉnh lại, cô biến thành một đứa trẻ tám tuổi, cô bé tên Lâm Kinh Mặc, từ gia đình đến tên, ngoại hình không giống Cố Từ Ân một chút nào, điểm tương đồng duy nhất chính là ngày cô chết đi trùng với ngày sinh nhật của Lâm Kinh Mặc.

Ông trời lại cho cô một cơ hội.