Chương 12.1: Tai nạn

Bài giảng kéo dài một tiếng đã nhanh chóng kết thúc.

Trần Hạo Triết hoàn toàn không nghe được gì nhiều.

Những người nổi tiếng đến Đông Đại bọn họ giảng bài là chuyện bình thường, nhưng đây là lần đầu tiên ngồi nghe cùng với một nữ sinh khóa dưới.

Mùi hương trên người Lâm Kinh Mặc như mọc chân, mơn trớn từng lỗ chân lông trên cơ thể anh ta, chỉ cần ngửi mùi hương trên cơ thể cô thôi cũng đủ khiến anh ta ngây ngất.

Trần Hạo Triết không phải xử nam, vào kỳ nghỉ hè khi anh ta tốt nghiệp cấp ba, một vài người bạn trong lớp cùng nhau đi du lịch tốt nghiệp, trong chuyến đi đó sau khi say rượu anh ta đã phát sinh quan hệ với một cô gái, cô gái kia cũng không phải lần đầu tiên quan hệ, sau đó họ chia tay và không bao giờ liên lạc lại. Học đại học gần bốn năm, anh ta cũng từng hẹn hò với một đàn chị khóa trên, cũng từng mở phòng vài lần. Nhưng không ai trong số họ khiến anh ta có cảm giác này, chỉ cần nghĩ đến cô ở ngay bên cạnh đã làm cho bụng dưới của anh ta bắt đầu rục rịch.

Ánh mắt Trần Hạo Triết không nhịn được nhìn xuống dưới.

Do tư thế ngồi của Lâm Kinh Mặc làm chiếc váy ngắn của cô bị đẩy lên một chút, chiếc váy không quá ngắn, nhưng bây giờ trông thật ái muội, chỉ che được cặp mông đầy đặn và làn da cực kỳ mịn màng của cô, ở trong góc tối dường như cũng đang phát sáng, kết cấu giống như da sữa, không chút tì vết, chính giữa nhô lên một chút đám mây mờ bên dưới làn váy, kéo dài đến tận phía sau.

Mềm mại trơn mượt, thậm chí còn tỏa ra mùi thơm…

Trần Hạo Triết không tự nhiên ho khan một tiếng, sau đó nhấc chân lên, ánh mắt trở nên nghiêm túc, nhưng trong đầu không khống chế được mơ mộng, cơ bản không chú ý đến thời gian trôi qua.

Lâm Kinh Mặc cảm nhận được sự thay đổi trên người của anh ta, ánh mắt của Trần Hạo Triết thật sự rất lộ liễu, có lẽ anh ta cảm thấy mình che giấu rất tốt. Nhưng so với sự phù phiếm và dễ dụ của anh ta, thì Đường Thiên Vũ có vẻ khó khăn hơn nhiều.

Đường Thiên Vũ có nghĩa là được trời ban tặng.

Chắc bố mẹ rất thương anh nên mới đặt cho anh cái tên như vậy.

Công ty của Thẩm Tinh Thần có giá trị thị trường hơn ba mươi tỷ nhân dân tệ, cộng thêm những tài sản khác của anh ta, bất kế thế nào, anh ta cũng được coi là chạm đến cửa đỉnh cấp của giới nhà giàu, anh Thẩm như vậy nhưng khi đối mặt với sinh viên năm cuối Đường Thiên Vũ vẫn phải lịch sự, vậy chắc anh sinh ra đã ngậm thìa nạm kim cương chăng?

Vẻ đẹp là nguồn tài nguyên khan hiếm, nhưng đối với những người giàu có top đầu, nó là nguồn tài nguyên dễ tiếp cận nhất.