Chương 11.1: Mùi hương

Ánh mắt hời hợt của Lâm Kinh Mặc nhìn lướt qua Đường Thiên Vũ.

Khuôn mặt anh lãnh đạm, có lẽ anh không thích khung cảnh ồn ào lúc này, nhìn anh hơi khó chịu, hàng lông mày sắc bén, ánh mắt phảng phất thần thái đặc trưng của một chàng trai hơn hai mươi tuổi, nhưng so với bạn bè cùng trang lứa thì dáng vẻ của anh nhìn tăm tối và bàng bạc khó diễn tả hơn.

Ngay cả khi không nhìn đến bộ quần áo giản dị nhưng sang trọng trên người thì vẻ ngoài của anh cũng đủ xuất sắc, nổi bật giữa đám đông trong toàn bộ khán phòng.

Lâm Kinh Mặc thầm nghĩ, cô thật may mắn, quyến rũ được người này cũng không thiệt thòi.

Cô xem đi xe lại rất nhiều lần những bức ảnh trong tay, trong những bức ảnh này thái độ của Thẩm Tinh Thần đối với Đường Thiên Vũ rất khách sáo, người có thể được anh ta xem trọng như vậy nhất định lai lịch không nhỏ.

Đáng tiếc, Lâm Kinh Mặc đã dùng nhiều cách để thu thập tin tức nhưng cô chỉ biết gia đình Đường Thiên Vũ rất giàu có, làm kinh doanh, còn kinh doanh về cái gì thì không ai biết cả. Cuộc sống tình cảm của anh rất bình thường, được biết sau khi vào đại học anh đã đổi hai người bạn gái, người bạn gái hiện tại là Như Duyệt Nhiên, người trước cũng học ở Đông Đại, nhưng cô gái này đã ra nước ngoài vào nửa cuối năm hai đại học, sau đó anh có một thời gian ngắn hẹn hò với một cô gái ở ngoài trường, cô gái này thường đến trường đi học cùng anh nên rất nhiều người ở Đông Đại biết. Sau đó là Như Duyệt Nhiên, hai người bắt đầu hẹn hò vào đầu học kỳ của Đường Thiên Vũ, đến nay đã được một năm.

Đối với đứa con trời, sinh ra trong gia đình giàu có như anh mà nói, tần suất đổi bạn gái như vậy đã là bình thường lắm rồi.

Lâm Kinh Mặc quay đầu, mái tóc dài óng ả như sa tanh che khuất một bên mặt, chỉ nhìn thoáng thấy được một nửa khuôn mặt xinh đẹp như tranh vẽ của cô.

Bắp chân của cô hơi nghiêng, da đầu gối nhẹ nhàng cạ vào xương đầu gối nhô ra của Đường Thiên Vũ, chiếc quần anh đang mặc vừa vặn dài đến đầu gối. Trên đùi còn mang theo cảm giác mát mẻ bên ngoài, nhưng lại trơn mượt giống như lông vũ mềm mại, dù chỉ tiếp xúc trong thời gian rất ngắn nhưng có thể xoa dịu một phần nào đó phiền muộn.

Rất thoải mái.

Ánh mắt Đường Thiên Vũ vô thức nhìn theo, cô gái trước mặt khom lưng đi về phía trước, váy denim ngắn vì sự di chuyển mà hất lên ở phía sau, lộ ra viền ren của qυầи ɭóŧ.

Tiếp đó, không chỉ là đường viền váy mà cả cặp mông đầy đặn và tròn trịa cũng được chiếc váy bó sát ôm lấy, đường cong hoàn mỹ lộ ra nhìn không sót một chỗ nào.

Đường Thiên Vũ không quan tâm đến những chủ đề hot trong trường học, so với những sinh viên mới ra trường chưa bước vào xã hội này, thế giới của anh đã tương đối trưởng thành, điều này khó tránh khỏi khiến anh cảm thấy một số thứ họ theo đuổi đối với anh vô cùng ấu trĩ, đặc biệt là đánh giá hot girl hot boy trong trường, càng thêm nhàm chán buồn cười.

Vì vậy, anh không nhận ra Lâm Kinh Mặc vừa đi ngang qua là cô sinh viên mới khá nổi tiếng trong đám học sinh nam gần đây.

Con người đều là động vật dùng thị giác, Đường Thiên Vũ thừa nhận Lâm Kinh Mặc xinh đẹp, nhưng cũng chỉ có thế mà thôi.

Anh thu hồi ánh mắt, Trần Hạo Triết đang đi theo sau Lâm Kinh Mặc.