Chương 8.1: Ký túc xá

Lúc Lâm Kinh Mặc trở lại trường học, mọi người đã đến ký túc xá đầy đủ.

Nữ sinh mà cô gặp đầu tiên là Hứa Ninh, là người Đông Cảng. Còn cô gái mặc đồ màu trung tính ở đối diện giường của cô là Trần Thần Ngữ, da cô ấy hơi ngăm đen, ngũ quan lại không tệ, ấn tượng lần đầu tiên gặp mặt cũng khá tốt. Một cô gái khác có khuôn mặt trẻ con tên là Nhậm Thời Dĩnh, mái cắt bằng và mặc đồng phục của Mỹ, trang điểm cũng rất đẹp.

Nhậm Thời Dĩnh vừa nhìn thấy Lâm Kinh Mặc, hai mắt liền sáng lên: “Wao, người đẹp.”

Cô ấy khoa trương nói.

Nhậm Thời Dĩnh không có ác ý gì, Lâm Kinh Mặc mím môi mỉm cười, giống như hoà tan không khí trong trẻo trên mặt trăng, như sương tan sau cơn mưa rào. Cô khách khí trả lời: “Cậu cũng rất đẹp.”

Nói xong, cô bò lên giường sắp xếp chăn gối.

Cô không mang theo mấy thứ này cho nên chỉ có thể dùng đồ của trường trước, cũng may chất lượng đồ dùng ở đại học Đông Đại không quá tệ, chất liệu của ga giường và vỏ chăn đều là cotton.

Nhậm Thời Dĩnh: “Tôi giúp cậu.”

Lâm Kinh Mặc xua tay nói: “Không cần đâu, tôi tự làm được, ở nhà cũng đều do một mình tôi làm.”

“Nhà cậu ở đâu vậy?”

“Tỉnh M.”

“Là Giang Ninh sao?”

Giang Ninh trực thuộc tỉnh M, nhưng vì tỉnh M quá nghèo nên Giang Ninh cũng chỉ là một thành phố tuyến ba.

Lâm Kinh Mặc không muốn nhiều lời nên nói thẳng: “Là một địa phương nhỏ.”

“Hình như cậu không giống đến từ địa phương nhỏ cho lắm.” Nhậm Thời Dĩnh về vị trí của mình, ánh mắt nhìn về phía túi da rắn mà Lâm Kinh Mặc lấy từ trong tủ ra.

Tay đang kéo khóa của Lâm Kinh Mặc dừng một chút, cô nhạy cảm nhận ra những lời này không có ý tốt gì, nhưng vừa tới ký túc xá, cô cũng không muốn trở mặt với bất kì ai nên không trả lời.

Chuẩn bị chăn gối xong, Trần Thần Ngữ đối diện nói với cô và Nhậm Thời Dĩnh: “Tôi và Hứa Ninh muốn tham quan trường một chút, các cậu có đi không?”

Lâm Kinh Mặc còn chưa mở miệng, Nhậm Thời Dĩnh đã cướp lời: “Đi đi, chúng ta phải hưởng ké hào quang của tân hoa khôi.”

Lâm Kinh Mặc nhíu mày: “Hoa khôi gì cơ?”

“Cậu chưa biết chuyện gì sao? Cậu xem đi…” Nhậm Thời Dĩnh giơ điện thoại cho cô xem, phía trên là giao diện đặc biệt của diễn đàn đại học Đông Cảng, ảnh của cô ở trang đầu tiên, có người trả lời: Lâm Kinh Mặc lớp 2 của khoa ngôn ngữ Anh học viện Ngoại ngữ, muốn tìm hiểu thêm thì đẩy nhiệt giúp tôi!

Lướt xuống dưới một chút nữa còn có người nói hoa khôi của học viện Ngoại ngữ sắp bị thay thế rồi, lượt phản hồi cũng được đẩy rất cao.

“Tân hoa khôi, phú quý cũng đừng quên bạn bè.” Nhầm Thời Dĩnh cười tủm tỉm.