Chương 36: Rơi vào bể tình

Chương 36: Rơi vào bể tình

Cả người Cẩm Sắt treo ở trên người Ngôn Giác, anh nghiêm túc tắm rửa cho cô.

“Ô ô...” Cẩm Sắt nắm lấy bả vai anh, có chút thẹn thùng lẩm bẩm.

“Thẹn thùng cái gì, chỗ đó anh không có xem...” Anh rút ngón tay ra, vết máu nhàn nhạt chảy ra, Ngôn Giác sững sờ.

“Em đến kinh nguyệt...” Cẩm Sắt ủy khuất ba ba mở miệng.

Ngôn Giác bật cười, “Hù chết anh, anh còn tưởng là thao bị thương em, em ngồi chỗ đó, anh tắm xong liền đi mua băng vệ sinh cho em.”

Cẩm Sắt đỏ mặt gật đầu, ngoan ngoãn ngồi trên bồn cầu, trên người khoác khăn tắm, nhìn anh tắm vòi sen, bỗng nhiên có chút động tâm khó hiểu. Cũng không biết thích ở điểm nào. Chính là thích thôi.

Cẩm Sắt nhìn cái túi trên bàn, “Anh mua nhiều như vậy, em dùng đến bao giờ mới hết.”

“Dùng từ từ đi Bảo Bối, anh cũng không biết mua cái nào.” Cẩm Sắt bị anh chọc cười.

“Em mặc ít như thế có ổn không? Còn đi chân trần?”

“Có máy sưởi mà sợ cái gì!” Cẩm Sắt ôm cổ Ngôn Giác cười.

Ngôn Giác ôm Cẩm Sắt đến khách cho phòng, ban đêm ngủ ở phòng này.

Ngôn Giác rửa mặt xong, nằm ở trên giường ôm Cẩm Sắt chơi game, tiến vào tổ đội, Cẩm Sắt không hiểu chơi như thế nào, liền nhìn anh chơi.

“Không phải đâu, Ngôn thiếu, anh chạy đi đâu rồi? Tin nhắn trong nhóm hoàn toàn không có anh.” Giọng nói từ điện thoại truyền ra.

“Ta phải bồi bạn gái, anh cho rằng ai cũng giống anh, độc thân cẩu sao.”

“Thao! Có thể nói tiếng người hay không! Cái gì mà độc thân cẩu! Ta như vậy gọi là kim quy.” Hạ An mở miệng.

“Con rùa mà thôi, thế nào a, kim vương bát, Vancouver bắn nhau không có đem cái mai của anh đánh nát a.” Ngôn Giác cười lớn.

“Sau khi Ngôn thiếu rơi vào bể tình, ở chung với tiểu tiên nữ thế nào?” Trình Tử Hiên cười ha hả.

“Trình thiếu sáng sớm ngủ không được sao? Còn cùng chúng ta chơi game.” Ngôn Giác dùng cằm cọ xát gương mặt mềm mại của cô.

“Còn không phải là học tập mệt mỏi, thư giãn tâm tình một chút, mấy người ở trong nhóm gửi link trò chơi, ta nhất định phải đến.”

“Thao, ba ba vừa tan học trở về, ba người ở trong nhóm trò chuyện cái gì vậy.” Giọng nói trong nhóm nhắc nhở có người gia nhập, giọng nói Ninh Tư Hàn truyền đến.

“Ninh thiếu a, người bận rộn a.” Trình Tử Hiên âm dương quái khí online.

“Ngôn thiếu so với ta càng bận rộn, bạn gái đâu? Lúc nào cho chúng ta nhìn một chút.”

“Nghĩ hay thật, bảo bối của ta là loại người phàm phu tục tử như mấy người có thể tùy tiện gặp sao.”

“Thao! Cái gì chứ, ta sắp về nước, Anh quốc gần đây đang sale, muốn mua đồ vật gì hay không, ta mua giúp mấy người.”

“Bảo bối, có muốn mua cái gì hay không, để con trai anh mua.” Ngôn Giác nhìn Cẩm Sắt.

Cẩm Sắt bị chọc cười, nhếch môi lắc đầu.

“Nha ~~ Có chuyện gì vậy? Có người ở bên cạnh anh sao? Ngôn thiếu chính là không giống nhau.” Hạ An kêu to.

Cẩm Sắt xích lại gần anh, ở khóe miệng của anh hôn một cái.

“Chậc.” Trên màn hình anh rời đi bãi cỏ, sau đó nhìn thoáng qua Cẩm Sắt.

“Lại hôn mấy cái.”

Cẩm Sắt bật cười, “Không muốn.”

“Ài ài ài, làm cái gì vậy, làm cái gì vậy? Cự tuyệt hoàng, cự tuyệt nội dung độc hại, biết không?” Ninh Tư Hàn hô hào.

Ngôn Giác ở trên môi Cẩm Sắt hôn mấy cái, Cẩm Sắt cười đẩy anh ra..

“Ngôn thiếu, năm nay đi Bắc Âu đón giao thừa sao.” Trình Tử Hiên cười ha hả nói.

“Muốn đi cũng là cùng bảo bối của ta đi, đừng quấy rầy chúng ta yêu đương.” Ngôn Giác cười cười.

“Khóc, nước mắt chảy xuống theo gương mặt của ta, nam nhân tốt như thế không phải ta, ta khóc.”

“Anh có thể đừng làm người buồn nôn được không? Kim vương bát, anh không về nước đi tìm cô gái kia sao?”

“Đừng nhắc đến nữ nhân, độc thân vạn tuế!” Hạ An cảm khái.

Ngôn Giác nhìn thoáng qua cô bé đang buồn ngủ, “Không nói với mấy người nữa, có thời gian trò chuyện tiếp, ba ba cùng mẹ mấy người đi ngủ đây.”