Chương 13: Cho anh một cơ hội

Chương 13: Cho anh một cơ hội

“Cô bé, anh nói, anh không chơi xử nữ, anh trở về tìm em, là xác nhận một chuyện.” Ngôn Giác bị chọc cười, híp mắt dựa vào chỗ ngồi.

Cẩm Sắt nhìn anh.

“Cô bé, anh đang nghiêm túc theo đuổi em... Thế nào?” Đầu ngón tay Ngôn Giác gõ nhẹ... Cẩm Sắt đảo mắt.

“Nhưng nếu ở bên anh thì giống như là đất khách luyến, không đúng, dị quốc luyến...” Cẩm Sắt chớp chớp mắt.

“Cô bé, đừng đùa anh được không... Đừng lấy điều này làm cớ, mặc dù nó rất có sức thuyết phục.” Ngôn Giác có chút bất đắc dĩ cười cười.

Cẩm Sắt mím môi bị chọc cười, lúm đồng tiền nhàn nhạt ở trên mặt, “Ngôn Giác, em thích tiền của anh.”

“Vừa vặn, anh không thiếu tiền...”

“Sắc đẹp là sẽ quá hạn.”

“Cô bé, chỉ có đồ ngốc mới có thể dùng sắc đẹp để giữ lại lòng của nam nhân, vẻ đẹp của em là chỗ mà anh chú ý tới em, nhưng không phải nguyên nhân để anh bay trở về tìm em.”

“Anh chưa từng nghe qua sao? Yêu nhanh rất có thể sẽ chia tay nhanh.” Cẩm Sắt cười cười.

“Cô bé, đừng đùa anh...” Anh từ trong túi lấy ra một viên kẹo.

“Đừng lộn xộn, hôm nay để anh thoát đơn được không?” Cẩm Sắt bị anh chọc cười, “Anh cứ như vậy mà thổ lộ sao.”

“Cô bé, cho anh một cơ hội? Hử? Ngày mai anh bay, kỳ nghỉ chỉ có ba ngày, trên đường liền dùng hai ngày. Anh ở trường học trong đầu ngoại trừ em thì vẫn là em, thuyết trình PPT cũng vô ý nói ra tên của em... Em hạ độc anh sao? Hả?” Ngôn Giác đến gần sát Cẩm Sắt.

Mùi hương trên người anh rất dễ ngửi làm Cẩm Sắt cười cười...

“Ngôn Giác, em muốn ngủ anh, có ngủ hay không?” Bàn tay mềm mại của Cẩm Sắt sờ vuốt sau gáy anh, hầu kết của Ngôn Giác giật giật.

“Không ngủ? Vậy em... Ưʍ.”

Tay Ngôn Giác ôm chặt đầu Cẩm Sắt, đầu lưỡi cạy mở răng môi, ở trong miệng cô khuấy động... Cẩm Sắt thở không nổi, vỗ bả vai anh.

“Cô bé, lần đầu tiên của con gái rất quan trọng... Không thể tuỳ tiện cho người khác.” Ngôn Giác sờ sờ gương mặt trắng nõn mềm mại của cô.

“Bao gồm anh sao?”

Ngôn Giác lộ ra biểu cảm cam chịu, ánh mắt nghiêm túc, “Bao gồm anh.”

Cẩm Sắt híp mắt, “Vậy, em muốn anh thao em thì làm sao đây...” Tay cô mò đến phía dưới của anh, một khối thật lớn... Cẩm Sắt nhướng mày, có thể a.

“Cẩm Sắt, em đừng đùa anh...” Ngôn Giác nghiến răng.

“Em đùa anh cái gì...” Cẩm Sắt rướn người về phía trước, môi lưỡi mềm mại nhẹ nhàng lướt qua cổ, hầu kết anh...

“Ngôn Giác, có thao hay không? Không thao em có thể đi...” Cô cởϊ áσ khoác ra, da thịt trắng noãn đâm vào mắt Ngôn Giác...

“Cẩm Sắt! Em đã từng làm điều này với người khác sao.” Ngôn Giác nhìn chằm chằm xương quai xanh của cô, cả người căng chặt.

“Em? Anh đoán xem...” Bàn tay Cẩm Sắt vuốt ve sau lưng anh, hơi thở ấm áp phả vào tai anh.

“Em sẽ bị anh thao đó, em biết không...” Ngôn Giác nghiến răng.

“Em ướt rồi... Ngôn Giác, một lần cuối cùng, có thao hay không?”

Mấy chương tiếp theo đều sẽ có H (18+), mọi người cân nhắc trước khi đọc nha.