Chương 21

-Tóm Tắt : Trương Đông thắng liên tiếp vào ván (do cách chơi váng đầu quá nên chịu)



Lúc này Trương Đông mới là người thắng lớn, thắng hơn 8.000 tệ.

Giờ thì không sợ thua thêm vài ván.

Tiền nước chỉ mất có 5-600 tệ.

Cô gái trẻ trí thức thua hơn 11.000 tệ.

Nhưng Trương Đông cũng hâm mộ nàng, mặt không đỏ tim không gấp.

Nàng là người đầu tiên nói muốn rời đi, có lẽ là phản ứng tốt nhất.

Sau một vòng này, chênh lệch tổng thể không lớn, nhưng khi Trương Đông đến đây.

Anh lại đứng ở hai người chia bài, và số tiền thắng được đã vượt quá 10.000 nhân dân tệ.

Người phụ nữ trẻ trí thức hết tiền nên bảo Lâm Yên trả giúp trước nhưng không nói gì thêm.

Cuối cùng thì ván bài cũng kết thúc, và đã hơn một giờ chiều.

Bà già và cô gái trẻ trí thức có vẻ vội vã, chạy đi mà không thèm chào hỏi gì.

Duỗi eo, Lâm Yên vừa đếm tiền nước vừa tức giận nói:

"Trời tối như vậy, ta còn tưởng rằng tối nay rút được hơn 1.000, nhưng lại thua bài, tiền nước cũng không được bao nhiêu."

Lúc này, mặt đất đầy muội than từ thuốc lá của Trương Đông, khói đen mù mịt khắp nơi.

Lâm Yên đang có tâm trạng không tốt, cô nói năng không lịch sự chút nào.

Nhưng Trương Đông lại có tâm trạng tốt như sau khi trúng số nên anh phớt lờ cô.

Anh vừa cười vừa nói trong khi đếm tiền:

"Mỗi ngày nếu đều được một lần như vậy! Mấy trăm vạn một tháng, cần gì đi làm nữa chứ."

Lâm Yên vươn eo đứng dậy, cô không muốn thu dọn đống hỗn độn này.

Cô quay đầu lại, nửa đùa nửa thật nói với anh:

“Được rồi, anh trai à, nếu ta không gọi anh, anh sẽ không thể thắng nhiều như vậy, ngươi xem vậy có cần gì không?"

"Được, bữa tối là tôi mời."

Trương Đông đang có tâm trạng khá tốt, kiếm được 11.000 nhân dân tệ không khá sao được.

Nhớ lại thì dường như anh chưa bao giờ thắng nhiều như vậy khi chơi mạt chược từ trước đến nay.

Trước kia Trương Đông cũng không dám chơi lớn như vậy.

Thứ nhất là hắn không chịu nổi chênh lệch quá lớn.

Hắn lúc đầu hy vọng là cục diện hòa bình, không có tổn thất lớn.

Bằng cách này, con bạc sẽ có tiền để tiếp tục đến cổ vũ.

Nếu thua nhiều, con bạc sẽ không có tiền – sẽ không tới nữa.

Còn nếu ngươi có thể thắng nhiều hơn, ngươi có thể sẽ rất vui, nhưng ngươi sẽ không đến thêm lần nào nữa.

Điều tồi tệ nhất khi mở một sòng bài mạt chược là vậy, 3 chân thiếu 1 cái cũng không được.

Đến chơi không được chơi thì con bạc dễ dàng đi chỗ khác chơi.

Cho nên những người bắt đầu trò chơi đều hy vọng chơi yên ổn, không nên có lỗ hổng quá lớn để đảm bảo luôn có nguồn khách tham gia.

Như vậy sẽ không xảy ra tình trạng xới bạc không có người chơi.

Cảm ơn anh!

Trương Đông cười thầm, nếu không phải Trương Dũng chuyển tiền, anh ấy sẽ không có lá gan để chơi với họ nhiều như vậy.

Nhờ vậy mà anh ấy đã kiếm được 11 nghìn nhân dân tệ một lần, nó làm anh ấy thực sự rất thoải mái.

"Ừm, ngươi đi xuống lầu trước đi, ta thay quần áo xong sẽ tới ngay, ta thật hôi."

Lâm Yên ngáp một cái, nháy mắt với Trương Đông rồi quay trở lại phòng.

"Ừm, ta chờ ngươi."

Nhìn dáng vẻ quyến rũ của Lâm Yên, trái tim Trương Đông run lên:

“Người đàn ông cô đơn và phụ nữ có chồng, thật là kịch bản JAV kí©h thí©ɧ!”

Nhưng nghĩ đến rằng lúc này, chồng và em gái của Lâm Yên đang ở dưới lầu.

Xem ra anh không có cơ hội thích hợp làm tội phạm rồi.

Trương Đông chỉ có thể kìm nén du͙© vọиɠ này mà đi xuống lầu.

Lầu hai khá yên tĩnh, lầu một thì không có người.

Lâm Linh đang ngồi sau quầy và ngáp một cái dài.

Cô dụi mắt và nghịch chiếc điện thoại di động cũ.

Không biết trong đó có trò gì vui vậy, nhưng thật khó để cô có thể nghĩ về cái gì khác.

Khi xuống lầu, Trương Đông vừa vặn nhìn thấy một chiếc Toyota đang lái đi ngoài cửa.

Có vẻ đó chính là người phụ nữ trẻ trí thức vừa lái xe đi.

Trương Đông chạy đến quầy, dụi mắt và chào Lâm Linh.

Anh không ngừng khoe khoang những gì anh đã kiếm được tối qua và cũng nhân tiện mời cô ăn tối.

Nói chuyện vài câu, Lâm Linh biết chuyện mới thở phào nhẹ nhõm.

Cô cười nói:

"May mà ngươi thắng, nếu mà thua ta liền cảm thấy áy náy rồi! Cứ có cảm giác như vừa lừa ngươi mất tiền vậy, bình thường tỷ tỷ của ta cũng không hay chơi mạt chược như vậy! Uhm, bình thường chỉ có mấy nữ nhân này đến chơi với nhau! Chỉ sợ ngươi chơi quá nhiều, sợ ngươi đều thua thì..."

"Ngươi sợ bọn họ cởϊ qυầи của ta sao?"

Trương Đông cười dâʍ đãиɠ nói:

"Yên tâm đi, nếu có nợ cờ bạc ta vẫn có thể nguyện ý trả."

"Đừng nói nữa, nói nhiều vậy."

Lâm Linh không khỏi đỏ mặt, nhìn Trương Đông một cách quyến rũ và nói:

"Những người phụ nữ đó trong gia đình họ là những người rất giàu có. Nếu không phải vì để kết bạn với họ, chị gái ta sẽ không dám chơi với bọn họ như vậy! Cũng không biết bọn họ là người như thế nào! Có tiền đi du lịch không phải là tốt sao? Cả ngày cũng chỉ biết chơi mạt chược, không sợ mắc bệnh trĩ sao!"

Nói xong những lời này, Lâm Linh tựa hồ ý thức được lời này có chút thô tục.

Cô lập tức cảm thấy có chút khó xử.