Trong lòng Sở Mặc cảm thán. Trời xui đất khiến, hắn lại có thể thật sự thu được loại lực lượng khiến tất cả sinh linh trên thế gian này đều có chút hâm mộ và ghen tỵ. Điều này quả nhiên là một chuyện ngoài ý muốn, cũng không phải do hắn liều mạng cầu tới.
Lúc này, bảy người chúa tể bên kia mắt thấy dòng sông dài năm tháng khủng khϊếp kia lui lại, như là thuỷ triều xuống biển rộng, từ trên trời cao nơi này biến mất.
Mười cánh cửa luân hồi cũng từng chút một biến mất.
Bọn họ nhìn Sở Mặc tiếp tục đứng ở nơi đó, giống như một bức tượng, trên người tản ra từng sợi khí tức mỏng manh kỳ quái. Khí tức kia bọn họ chưa bao giờ cảm nhận được, cũng không biết đó là một loại trạng thái gì.
Chỉ có điều...
Một cơ hội tốt như thế!
Bảy người chúa tể đưa mắt nhìn nhau.
Đúng lúc này, vô số Thần tộc trên toàn bộ đại lục Thần Linh đột nhiên phát ra những tiếng hoan hô giống như núi kêu biển gào.
- Thiên Đế vô địch!
- Thiên Đế vô địch!
- Thiên Đế vô địch!
Sắc mặt của bảy người chúa tể thoáng cái trở nên buồn bã. Sau đó, bọn họ nhìn nhau cười khổ, cùng thở dài một cái.
Sau đó, lấy đại trưởng lão Lam thị dẫn đầu, bảy người này đi về phía Sở Mặc.
Nhìn bọn họ đi đến, Sở Mặc rời khỏi trạng thái giác ngộ này, sau đó bình tĩnh nhìn bọn họ.
Đây cũng là lần đầu tiên bảy người này gặp Sở Mặc.
Từ thời điểm bọn họ hạ xuống đến thế gian này, lại chưa bao giờ thật sự mặt đối mặt nhìn nhau như vậy.
Ở trước khi trận đại kiếp nạn này phát sinh, hai bên vẫn còn ở trạng thái đối địch. Thậm chí trận đại kiếp nạn này, cũng là bởi vì bảy người này muốn bắt cóc Đế hậu đưa đến. Thời gian thậm chí cũng cũng không qua được bao lâu. Chỉ là hiện tại nghĩ đến, lại khiến cho người ta tràn ngập thổn thức.
Cùng lúc đó, tất cả Thần tộc trên toàn bộ đại lục Thần Linh, cùng với vô số sinh linh năm đại thiên ở mạng lưới phù văn bên kia, tất cả đều đang khẩn trương nhìn cảnh tượng như vậy. Bọn họ muốn xem thử, rốt cuộc sẽ phát sinh chuyện như thế nào.
Kiếp nạn dòng sông dài năm tháng vừa qua. Nhưng ân oán giữa Nhân tộc và Thần tộc, lại chưa được tiêu trừ.
Vẫn sẽ phát sinh chiến tranh sao?
Không chỉ vô số sinh linh của thế giới năm đại thiên đang quan tâm vấn đề này, những Thần tộc của đại lục Thần Linh bên này... cũng đang quan tâm vấn đề này.
Bọn họ đều rất muốn biết, bảy người chúa tể sẽ làm ra lựa chọn như thế nào.
Nếu như... đám người chúa tể thật sự muốn phải tiếp tục khai chiến với Sở Thiên Đế, chúng ta sẽ đi con đường nào?
Ý niệm này xuất hiện ở trong lòng vô số Thần tộc.
Sau một khắc, bọn họ liền trực tiếp sinh ra một cái ý niệm khác: Sở Thiên Đế vì thế giới này, bỏ ra nhiều như vậy. Đến cuối cùng, thậm chí còn cứu mạng của chúng ta! Thần tộc có thể lạnh lùng, có thể không nói tình cảm, nhưng lại không thể đảo mắt liền quên ngay cả ơn cứu mạng chứ?
Cho nên, nếu như đám người chúa tể thật sự còn muốn chúng ta và Sở Thiên Đế đối địch, chúng ta nhất định sẽ không đáp ứng!
Đúng vậy, ta sẽ từ chối!
Trên đại lục Thần Linh, trong ánh mắt tuyệt đại đa số Thần tộc đều lộ ra vẻ kiên nghị.
Ngay cả Đỗ Duy trên người mang theo vết thương, may mắn sống sót, ở hư không xa xôi nhìn thấy cảnh tượng như vậy, nhìn bóng người cao lớn một mình đối mặt với bảy người Đại Chúa Tể. Hắn khẽ thở dài một cái, sau đó xoay người, trở lại. Trong lòng Đỗ Duy cũng đang thầm nghĩ: Lam Hiểu, Trần Phàm, ta thiếu các ngươi một câu xin lỗi!
Sở Mặc bình tĩnh nhìn bảy người chúa tể này.
Bảy người tới trước mặt Sở Mặc, cuối cùng, đầu bọn họ cúi thấp. Sau đó, bọn họ quay về phía Sở Mặc, khom người cúi đầu:
- Ra mắt Thiên Đế!
Ở giờ này phút này, toàn bộ đại lục Thần Linh và thế giới năm đại thiên hàon toàn yên tĩnh. Sau đó, toàn bộ sinh linh cũng gần như trong cùng một lúc, thở phào nhẹ nhõm. Chỉ có điều sau một khắc, bọn họ liền tiếp tục khẩn trương nhìn chằm chằm vào bản tin phù văn. Thần tộc của đại lục Thần Linh bên này đều khẩn trương nhìn Sở Mặc.
Bởi vì bọn họ còn không biết, Sở Thiên Đế... sẽ nói như thế nào.
Sở Mặc nhìn bảy người này, thản nhiên hỏi:
- Thật sự chết tâm?
Trên mặt bảy người đều lộ ra vẻ phức tạp. Thật sự chết tâm sao? Vạn Cổ chờ đợi, vô số kiếp dày vò, nhưng thủy chung không có thể bước ra một bước kia. Hiện tại hi vọng đang ở trước mắt, thắng lợi gần trong gang tấc. Chỉ cần vượt qua người trẻ tuổi này, hình như có thể thành công.
Nhưng có thể vượt qua được sao? Dám vượt qua sao?
Không thể! Cũng không dám!
Cho nên, vậy là hết hy vọng!
Trong lòng bảy người nghĩ như vậy, đồng thời gật đầu.
Sở Mặc nói:
- Như vậy, rất tốt. Hi vọng các ngươi thật sự bỏ qua ý nghĩ đó.
Sở Mặc không tiếp tục nói. Hắn không nói những lời ta sẽ thế nào. Bởi vì không cần phải đi nói những lời đó nữa.
Sau đó, Sở Mặc xoay người, một chân bước ra. Trong nháy mắt thân hình biến mất ở chỗ này.
Trong không khí, lưu lại một câu nói của hắn:
- Vận dụng lực lượng của các ngươi, xây dựng đại lục Thần Linh này thành thiên thứ bảy. Đương nhiên, nếu có Thần tộc nguyện ý đi tới năm đại thiên khác và thiên thứ sáu sắp hình thành, cũng có thể.
Sở Mặc đi, rời khỏi nơi đó.
Không có ai biết hắn đi tới nơi nào. Ngay cả những người trong Thiên Đình cũng không biết.
Lịch Bàn Cổ năm thứ bốn vạn.
Cách tai họa dòng sông dài năm tháng lần trước đã là một vạn năm.
Ở trong một vạn năm này, thế giới này trước sau xuất hiện thiên thứ sáu... thế giới Thiên Cung. Và thiên thứ bảy... thế giới Thần Linh.
Toàn thế giới cuối cùng từ năm đại thiên trước kia biến thành bảy đại thiên giới!
Mạng lưới phù văn cũng đã hoàn toàn bao trùm đến từng ngóc ngách của thế giới này. Thậm chí là cả những khu vực chưa thăm dò, không ngờ cũng bị những trí tuệ tính mạng này nối mạng lưới phù văn qua.
Cứ như vậy, cho dù những đoàn đội mạo hiểm thâm nhập tới nơi sâu nhất trong vũ trụ này, cũng có thể bảo đảm truyền tin tức ở đây ra ngoài, có thể duy trì sự liên lạc với người thân.
Thế giới này, ở trong một bầu không khí tích cực hướng lên, vững vàng vượt qua một vạn năm.
Bảy người Đại Chúa Tể Thần giới trước kia, sau khi cúi đầu trước Sở Mặc, cũng không có tiếp tục xuất hiện. Có lời đồn nói bọn họ trở lại thần giới bị tàn phá đổ nát đi tìm một vài thứ. Cũng có người nói bọn họ thật ra lại đang ở nơi nào đó trong thế giới Thần Linh, thiên thứ bảy. Còn có một ít lời đồn khác. Chỉ có điều phần lớn đều không mấy đáng tin.
Lời đồn liên quan tới Sở Thiên Đế, lại càng nhiều. Rất nhiều người đều cho rằng, sau khi bình định tai họa năm tháng kia, Sở Thiên Đế đã hoàn toàn thành thần. Sau đó hắn hóa thành Thiên Đạo cùng pháp tắc trong bốn phương giới này, thành tựu vĩnh hằng cùng bất diệt thật sự.
Cũng có rất nhiều người cho rằng, Sở Thiên Đế lại ở Thiên Đình bế quan. Thậm chí có những người thề son sắt bảo đảm, mình đã ra mắt Sở Thiên Đế.