Chương 6.1: Chân Tướng Của Rừng Trúc Nháo Quỷ

Nói đến chỗ này, Uông thị đột nhiên nhớ tới cái gì đó, vội nói: “Lão thái gia từng nói qua, Tịnh Xu đến tuổi thành thân thì không cần rừng đào này nữa. Nghĩa là thành thân là giải quyết được mọi chuyện?”

Tư Nam vẫn lắc đầu như cũ.

“Gả chồng là một biện pháp, có thể mượn vận thế chắn tai của phu quân, chỉ là mệnh cách nàng đặc thù, muốn tìm một phu quân thích hợp cũng không dễ dàng.”

“Vậy phải làm thế nào cho phải đây.” Uông thị gấp đến độ chảy nước mắt, tự trách nói: “Đều do ta tin vào lời tên thần côn kia, hại con ta!”

“Đừng khóc, nghe An thiếu gia nói xong.” Tịnh phụ đánh gãy lời nói của bà, Tịnh Xu cũng vội vàng mở miệng trấn an mẫu thân, chớ tự trách.

“Gả chồng là một biện pháp hay, người thích hợp hiện đúng là có một người.”

“Là ai?” Mọi người gấp không chờ nổi truy hỏi.

“Hoàng đế. Chân long thiên tử, có thể phù hộ. Nhưng làm phi tần thì không thể, chỉ khi trở thành Hoàng hậu mới được.”

Điều này sao có thể!

Không nói Hoàng hậu vẫn đang tốt, dù không có Hoàng hậu cũng không tới phiên nàng.

Tư Nam cũng biết điều này khó, không đợi bọn họ phản bác, còn nói thêm: “Trừ bỏ gả chồng. Chính là thanh đăng cổ phật, quy y Phật môn, nhờ Phật Tổ phù hộ, hoặc là bái nhập đạo môn.”

“Không có biện pháp khác sao?” Tịnh Dục nhịn không được xen vào hỏi: “Dùng trận pháp, bùa hộ mệnh gì đó không được sao?”

“Nàng đã đυ.ng phải quỷ, khí vận đã bị phá, muốn bổ sung lại rất khó. Trận pháp bình thường, bùa hộ mệnh đối với nàng đã không còn tác dụng, trừ phi có thể tìm được mười viên xá lợi tử, nhưng là hiện nay chỉ có tám viên, căn bản không gom đủ.”

“Xem ra ta chỉ có thể xuất gia làm ni cô.” Tịnh Xu méo miệng, không nghĩ tới mệnh bản thân lại thảm như vậy.

Tịnh phụ nghĩ nghĩ, lại hỏi: “Trừ bỏ gả cho Hoàng Thượng, còn có người khác được không?”

“Đương nhiên, còn có thể kết âm hôn cùng quỷ…”

Không đợi hắn nói xong, Tịnh Xu đã nhanh chóng đánh gãy: “Không được! Như vậy thì ta tình nguyện thanh đăng cổ Phật cả đời.”

Gả cho quỷ còn không bằng chết đi!

“Xu Nhi nghe An thiếu gia nói xong đã.”

Nhiều lần bị cắt ngang, Tư Nam bất đắc dĩ nói, đơn giản tổng kết lại: “Nói ngắn lại chính là: Người mà tiểu thư cần gả phải có bản lĩnh, có thể đối phó với âm tà chi vật, có thể bảo hộ nàng bình an vô sự, nếu như không tìm thấy, chỉ có thể quy y nhập đạo.”

Tư Nam nói xong lời này, trong lúc nhất thời cả căn phòng yên tĩnh. Mọi người đều có suy tư, đột nhiên Tịnh Dục hoài nghi nói: “Ta nói, không phải ngươi đang ám chỉ cái gì chứ?”

Có bản lĩnh, có thể đối phó với âm tà chi vật, trừ bỏ hoàng đế mệnh cách đặc thù, không phải hắn cũng phù hợp với điều kiện này sao?

Ánh mắt Tịnh Dục bất thiện nhìn hắn, Tịnh Xu đỏ mặt, nhớ tới thời điểm hôm qua ở phủ Công chúa. Hắn lập tức ngồi xuống đối diện nàng.

Tư Nam hé môi cười nói, “Không phải chính các ngươi hỏi sao? Trừ bỏ gả chồng, ta còn nói có thể quy y nhập đạo, đạo môn so với Phật môn không chú ý nhiều thứ, cũng không phải cạo tóc. Nàng có loại mệnh cách này, có duyên cùng quỷ, thích hợp nhập đạo. Các ngươi nếu tin có thể bái nhập môn hạ của ta, cũng có thể bái nhập đạo môn khác, chờ học được bản lĩnh, đến lúc đấy gả chồng hay không gả chồng đều được."

Quả thật chủ ý của hắn rất tốt, thay vì dựa vào người khác không bằng dựa vào chính mình. Nhưng mọi người đều không nói gì, chỉ có Uông thị nhịn không được rơi nước mắt nức nở kêu.

Tư Nam thấy vậy, không nhiều lời nữa. Để bọn họ tự suy xét, đứng dậy cáo từ.

“Chậm đã.” Tịnh Xu vội gọi hắn lại, kể lại cho hắn sự tình quỷ gõ cửa đêm qua, hỏi hắn nên làm cái gì?

“Ngươi yên tâm. Quỷ trong rừng trúc hôm nay ta đã giải quyết xong, sẽ không đến quấy rối ngươi nữa.”

Tịnh Xu sửng sốt. Thì ra hôm nay hắn một ngày chưa về nhà là đi xử lý quỷ.

Nhìn Tịnh Xu lặng im, Tư Nam hỏi: “Muốn biết chân tướng?”

Tịnh Xu theo bản năng gật đầu, chỉ nghe hắn nói: “Nữ quỷ rừng trúc giống nhau ngươi. Là đi tham gia xuân yến, đi giải quyết nhu cầu trong bữa tiệc, gặp phải Tam phò mã uống say, bị kéo vào rừng hãʍ Ꮒϊếp, xong việc thì nàng ta uất hận tự sát. Oán hận nên thành quỷ.”