Chương 1: Thành tích

"Kỳ Nghiên, em cũng biết sắp phải thi đại học rồi, nhưng mà em nhìn mấy bài thi này của em xem. Em phải đặt hết tâm tư vào chuyện học hành đi, vừa rồi mới đưa ra lời hứa trong buổi đại hội tuyên thệ mà giờ lại như vậy, còn chưa đầy một trăm ngày nữa là đến kỳ thi rồi. Cô phải làm sao với em đây..."

Trong văn phòng lớn của giáo viên, một người phụ nữ trẻ tuổi đang cầm trên tay mấy bài thi, vô cùng đau đầu nhìn nữ học sinh ngoan ngoãn trước mặt, trong lúc nhất thời không nói nên lời, mà có nói thêm gì nữa thì cũng quá nặng nề.

"Em nói cho cô biết, có phải em đang lén lút yêu đương không?"

Không ít giáo viên trong văn phòng làm việc lớn dựng tai lên nghe những lời đồn đoán về chuyện tình cảm của học sinh, điều này khiến họ có vẻ rất hứng thú.

Trong đó có một giáo viên nữ lớn tuổi vẫn còn chút ấn tượng với Kỳ Nghiên, vì cô và nữ giáo viên đang nói chuyện với Kỳ Nghiên kia cùng dạy chung lớp.

Năm lớp 10, 11, thành tích của Kỳ Nghiên luôn cầm cờ đi trước, có thể ổn định ở vị trí trong top 100 của trường. Lên lớp 12, lúc mới bắt đầu học cũng tương đối ổn định, điều này có giáo viên công nhận, họ coi cô là hạt giống tốt có thể đỗ vào một trường đại học trọng điểm.

Nhưng sau khi đại hội tuyên thệ trăm ngày kết thúc vào tuần trước, thành tích của Kỳ Nghiên liền tụt dốc, còn là ở những môn cô học giỏi.

Các giáo viên bộ môn cho rằng thành tích của Kỳ Nghiên chỉ là thất thường nhất thời, lại không nghĩ thành tích của cô càng ngày càng đi xuống, khó khăn lắm mới ổn định ở mức trung bình. Giáo viên nào cũng đứng ngồi không yên, lần lượt đến tìm cô để nói chuyện.

Bây giờ là giai đoạn nước rút, tất cả học sinh đều đang ra sức chạy về phía trước, tăng thêm giờ học để bổ sung kiến thức còn sót.

Kỳ Nghiên trước đó học rất tốt, ổn định trong hai năm liền, kiến thức cũng rất chắc, sao đột nhiên lại xảy ra vấn đề?

Cuối cùng thì các giáo viên bộ môn không còn cách nào khác là phải tìm đến giáo viên chủ nghiệm của Kỳ Nghiên.

"Cô, em thật sự không có."

Kỳ Nghiên cúi đầu, nhìn chằm chằm chiếc khóa kéo đồng phục học sinh phía dưới giống như muốn đem nó nhìn ra một đóa hoa.

"Được, ngày mai em khảo sát xong thì gọi phụ huynh đến đây, còn bây giờ thì về lớp chuẩn bị vào học đi."

Người phụ nữ nhìn đồng hồ trên tường, sắp vào tiết học khác nên không có ý định giữ cô ở lại nữa. Nếu có chuyện gì, tốt hơn hết là đợi phụ huynh học sinh đến rồi hỏi rõ.