Chương 5.5: Căn phòng bí ẩn

Sau khi đám trẻ đi mất Giang Tiểu Cận bắt đầu bật khóc cậu ta vừa khóc vừa mếu máo nói: "cả cuộc đời tôi chưa đối sử tốt với cha mẹ mà bây giờ chỉ còn một ngày còn sống nếu thời gian quay ngược trở lại tôi nhất định sẽ đối tốt với cha mẹ mình."Trần Vũ Văn hắn có chút cáu nói: "chưa gì đã bỏ cuộc bây giờ cậu mà còn khóc nưa không cần đợi đến khi nguyền rủa kích hoạt bây giờ tôi cũng có thể ném cậu ra ngoài đấy."

Giang Tiểu Cận sắc mặt có chút sợ hãi trả lời: "Đại ka đừng ném em xuống em chưa muốn chết."

Từ kiếp trước đến kiếp này Trần Vũ Văn hắn không phải là một người hiền lành kiếp trước chỉ vì được sống hắn đã cố gắng sống giả tạo suốt 16 năm trước mặt bố mẹ nuôi, bề ngoài đội lớp con nhà người ta mà không ai ngờ rằng 16 năm đó hắn đã lên kế hoạch để trả thù cho người thân chết trong nhà thương điên của mình. Bây giờ tình cảnh của hắn lại giống như lúc hắn chạy thoát khỏi nhà thương điên mờ mịt về mọi thứ không biết mình chết lúc nào.

Trần Vũ Văn Hắn nhìn từ tầng chín xuống đất hắn phát hiện hoàn toàn không thể nhìn thấy vì có sương đen quấn quanh toà nhà dường như nó đang che dấu thứ gì đó. Hắn không vội vào mấy căn phòng hắn bắt đầu đi một lượt xem mấy căn nhà trên hành lang, thấy hắn đi Giang Tiểu Cận ngay lập tức đi theo dường như là sợ mình bị bỏ lại. Thấy Giang Tiểu Cận đi theo Trần Vũ Văn hắn không quên trào phúng một câu: "không phải cậu thấy mình sắp chết thì đi theo tôi làm gì?."

Giang Tiểu Cận đỏ mặt trả lời: "đại ka à anh đừng tính toán với em không phải cảnh sát các anh đều rất thương dân sao."

Lúc này hắn khựng lại nhìn biển số nhà nếu đúng như số tầng thì mỗi tầng có mười căn hộ thì căn hộ trước mặt đáng lý phải là 202 mà nó lại là 1040 hắn có chút nghi hoặc quay sang tính hỏi Giang Tiểu Cận thì thấy sắc mặt cậu ta trắng bệch môi lắp bắp nói: "tại sao lại là 1040 rõ ràng phải là 202 chứ?."

Thấy biết chắc có hỏi cậu ta cũng không biết hắn liền kéo Giang Tiểu Cận đi sang căn phòng bên cạnh có để biển 201 mà đi vào.

Lúc này Giang Tiểu Cận có chút nghi ngờ hỏi: "đại ka sao lại vô căn phòng này không sợ có ma sao?."

Hắn chỉ nhàn nhạt đáp: "cậu chưa nghe qua câu điều bất thường ắt có quỷ bây giờ chúng ta đi vô mấy căn phòng này trước rồi mới đi vô căn phòng 1040."