Chương 9: Thần bí

Kim Taehyung chẳng nói chẳng rằng, đi thẳng vào phòng tắm, đóng sầm cửa lại.

"Ê thằng kia, ý chú mày là sao, ê!" Yoongi gân cổ kêu gào.

Phòng tắm truyền ra tiếng nước chảy. Chưa đến năm phút, cửa phòng tắm bật mở, Kim Taehyung mặc áo choàng tắm, đi ra với mái tóc nhỏ nước "tong tỏng".

"Kim Taehyung..." Yoongi ngồi trên sofa thì bật dậy, song Kim Taehyung đi vào phòng thay quần áo, tiện tay đóng luôn cửa lại.

Chốc lát sau, Kim Taehyung mặc áo hoodie quần jeans nhãn hiệu đắt đỏ, kéo cửa phòng thay quần áo ra.

Nhìn Kim Taehyung đi đến trước gương sấy tóc, Yoongi nghiêm túc lên tiếng: "Kim Taehyung!"

Kim Taehyung không hề ngoảnh lại, vừa sấy tóc vừa "ừ" một tiếng.

Yoongi hoang mang: "Anh cảm thấy con người của cậu cũng hơi bạc tình. Dù sao Jeon JungKook cũng từng là người yêu cậu, cậu nghe thấy tin này lại thờ ơ mặc kệ. Ngay cả tôi và Jeon JungKook chẳng có quan hệ gì mà tôi còn không chấp nhận được..."

Kim Taehyung sấy tóc xong, buông máy sấy, nhẹ giọng thốt ra năm chữ: "Người yêu cũ của em..."

Yoongi không đoán được ý anh, đứng dậy: "Thôi, xem như anh chưa nói với cậu, để anh tự đi một chuyến..."

Lúc Yoongi đi ngang qua, Kim Taehyung lại cất giọng nhắc nhở, nói rất bình tĩnh: "Người yêu cũ của em chứ không phải của anh."

Khuôn mặt Yoongi in đậm ba chữ "Ha Ha Ha" có điều anh ta chưa đến cửa phòng ngủ đã bị gối đập trúng gáy.

Kim Taehyung ném rất mạnh, tuy gối êm nhưng cộng vào sức mạnh đã khiến Yoongi không hề đề phòng suýt ngã sấp mặt.

Yoongi ôm gáy, quay lại trừng mắt với Kim Taehyung: "Cậu muốn đánh nhau đúng không?"

"Đúng là muốn đánh nhau, nhưng bây giờ không rảnh đánh anh." Kim Taehyung lấy di động trên tủ đầu giường, tìm sạc dự phòng, sau đó cầm chìa khóa xe đi thẳng ra cửa trong ánh nhìn căm tức của Yoongi.

Lúc đi ngang đến cửa, Kim Taehyung liếc Yoongi: "Mẹ kiếp, anh cũng biết đó là người yêu cũ của em đấy."

Đến khi bên ngoài vang lên tiếng xe, Yoongi mới hiểu được ý của Kim Taehyung. Mặt anh đen như đít nồi, rống to lên: "Thằng chó!"

Sao anh lại quên mất tên kia là người ngoài nói một đằng trong nghĩ một nẻo chứ.

***

Trước giờ, Ji Yoo luôn có hiệu suất làm việc cao đáng nể, cô ấy bảo đã móc nối quan hệ với phía nhà sản xuất giúp Jeon JungKook thì ba ngày sau đã sắp xếp ổn thỏa buổi gặp mặt. Có điều thời gian hẹn không đẹp cho lắm. Hôm đó Ji Yoo có việc bận, không thể đi cùng Jeon JungKook.

Tuy nhiên, trước khi Jeon JungKook lên đường, Ji Yoo vẫn gọi cho cậu những ba mươi phút: "JungKook, chị sẽ chạy về với tốc độ nhanh nhất, lúc tiệc kết thúc chị cam đoan sẽ đón em.

Nhưng mà... chị chỉ có thể sắp xếp người trong công ty đưa em đi. Em nhớ kỹ, phải bình tĩnh, đừng tùy tiện nổi điên, mỉm cười trước mọi tình huống, cười thì đừng nói chuyện, nói chuyện thì đừng ra tay... Ngoan nha."

Jeon JungKook tự tin trả lời: "Ji Yoo chị cứ lo việc của chị đi, yên tâm ở em."

"Chính vì chị không yên tâm nên mới dặn dò em mãi thế!"

Trong tiếng căn dặn liên miên của Ji Yoo, Jeon JungKook lên xe. Sau khi cúp điện thoại, cậu không kiềm được tự kiểm điểm lại mình. Cậu... có khiến bà chị già lo lắng đến mức thế không?

Nói là dự tiệc nhưng khi đến điểm hẹn, Jeon JungKook phát hiện không hề có thức ăn.

Đó là một phòng VIP của câu lạc bộ xa hoa trụy lạc, ngoại trừ ba nhà sản xuất, còn có mấy nam-nữ nghệ sĩ mà Jeon JungKook không biết tên. Phòng VIP khá lớn, thay vì nói là phòng VIP thì chi bằng nói đây là một khu giải trí mi-ni, có đủ loại hình ăn chơi như karaoke, máy đánh bạc, bàn bi-a... Thế nên, dù trong phòng có mười mấy người những vẫn có vẻ trống trải.

Jeon JungKook vừa vào, toàn bộ người trong phòng đều đổ dồn ánh mắt về phía cậu. Tuy nhiên bên phía sản xuất giả vờ làm cao, họ nhìn thì nhìn nhưng không lên tiếng. Jeon JungKook nhớ lời dặn của Ji Yoo nở nụ cười lịch sự, chào hỏi ba nhà sản xuất, sau đó ngồi vị trí cách họ khá xa.

Ba nhà sản xuất kia ôm ấp mấy nữ nghệ sĩ, lén liếc về phía cậu.

Nhà sản xuất A rót một ly rượu, mời: "Jeon JungKook uống chút rượu không?"

Jeon JungKook cười, đáp: "Xin lỗi, tôi dị ứng chất cồn."

Nhà sản xuất B cầm một điếu cigar đưa ra trước mặt Jeon JungKook: "Cậu hút một điếu không?"

Jeon JungKook cản lại: "Xin lỗi tôi không hút thuốc, cảm ơn ông."

Cứ thế Jeon JungKook giữ nụ cười ấy suốt nửa tiếng đồng hồ. Cho đến khi điện thoại của nhà sản xuất C vang lên, hắn ta hào hứng thông báo: "Nhóm chúng ta có thêm người đến, đây là khách quý lát nữa các em phải dỗ ngon dỗ ngọt người ta nhé."

Có người tò mò: "Ai mà thần bí thế?"

Nhà sản xuất C định lên tiếng, cửa phòng VIP bị đẩy ra.

Jeon JungKook quay đầu, sau khi thấy rõ người đến. Nụ cười lịch sự dán trên mặt của cậu trở nên cứng đờ.