Chương 7: Không thể

Ji Yoo trợn tròn mắt lên lườm Jeon JungKook, thật muốn bật bài viết đăng hôm trước rồi đập thẳng mặt cậu.

Cậu trai nào đó vẫn không cảm thấy mình nói sai: "Đại thiếu gia em quả thật là mỹ nam tốt bụng..."

Ji Yoo không nghe nổi nữa, ngắt lời Jeon JungKook: "Được rồi, sáng sớm đừng lên cơn. Tại sao là "không thể giải nghệ" chứ không phải là "không giải nghệ?" Rốt cuộc có câu chuyện gì đằng sau hả?"

Jeon JungKook súc miệng xong, rút khăn giấy lau khóe môi. Nhìn vào ánh mắt vẫn luôn săm soi mình của Ji Yoo qua gương.

Mắt Jeon JungKook to, tròn, đen láy hệt như chứa đựng một dãy sao trời. Ngay cả Ji Yoo đã có chủ cũng phải ngạc nhiên khi thấy vẻ đẹp của Jeon JungKook .

Khi Ji Yoo sắp sửa quên mất mình đang chờ Jeon JungKook đáp lời, cậu đã chớp mắt, nghiêm túc lên tiếng: "Bởi vì sau khi em giải nghệ, sẽ phải gả cho tên chó Kim Taehyung kia, kế thừa sự nghiệp ăn không ngồi rồi..."

Ji Yoo không biết suýt cười chết ngất, "Đủ rồi đại thiếu gia, càng lúc càng khoác lác vô bờ bến. Tôi vẫn nên chọn đại thiếu gia tốt bụng, nhan sắc đỉnh cao, giọng hát mê đắm thì hơn!"

Trên khuôn mặt Jeon JungKook in đậm hai chữ "NÓI THẬT", thản nhiên mở vòi nước rửa mặt.

Bữa sáng của Jeon JungKook luôn có người giúp việc chuẩn bị sẵn hoặc là do Ji Yoo sắp xếp. Đợi cậu rửa mặt xong, hai người đến thẳng phòng ăn.

Sau khi ngồi xuống đối diện nhau, Ji Yoo cầm thìa khuấy cháo yến mạch thịt bằm nghiêm trang nói: "Chuyện của Kim Taehyung, chị đã điều tra tỉ mỉ một phen, phát hiện được kẻ đứng đằng sau châm ngòi lửa chửi em lên hot-search không chỉ có một người, ban đầu em quá nổi bật, bây giờ bọn họ khó khăn lắm mới thoát khỏi cái bóng của em, hoàn toàn không muốn núp sau nữa. Chị cảm thấy em vẫn cứ đi hát đi, chứ nếu em muốn thử sức làm diễn viên tỉ lệ công rất thấp.

Vả lại cũng có rất nhiều người coi thường idol như các em. Em cũng chưa có nhiều kinh nghiệm. Người xem đều nói em... diễn đơ. Hay em thử tham gia một vài chương trình thực tế đi, cải thiện khả năng diễn xuất. Đài US sắp phát hành một chương trình tên là Flower Crew, một trong những người sản xuất có quen biết với chị, người đó bảo em đi ăn với họ một bữa cơm..."

Jeon JungKook im lặng nghe Ji Yoo nói nãy giờ, chợt ngẩng đầu nhìn cô ấy với ánh mắt kinh ngạc: "Đài US á? Chị có chắc em lên chương trình của họ được không? Chị đừng quên năm ngoái em tham gia một chương trình khác của họ, một MC đã chê em, nói là đàn ông đàn ang mà như thế này thế nọ. Em tức quá vớ lấy bình hoa gần đó đập vào đầu ông ta, đến giờ hình như trán ông ta vẫn còn sẹo..."

"Đúng! Là người ta đã né em, nhưng lần này người chị nhờ có quan hệ máu mặt." Ji Yoo nuốt thêm một miếng cháo, nói tiếp: "Chị cần em bảo đảm không xảy ra chuyện hễ chướng tai gai mắt là ra tay đánh người thêm lần nữa, vậy sẽ không có vấn đề!"

Jeon JungKook chẳng buồn lưỡng lự, "Em không dám đảm bảo."

Ji Yoo nghẹn họng.

"Có phải em cố ý làm trái chị không? Em sợ không chọc chị chết vì tức hả? Mẹ nó, chị phải nghi em là gián điệp đối thủ cài đến bẫy chị thêm lần nữa đấy."

"Gián điệp đối thủ cử đến" gắp một đũa mì tôm cho vào miệng, cười cười.