Chương 101

Editor: Chúc Ý

Beta: Hana

Vì vẫn chưa có tin tức của Dư Trường Hạo nên hôn lễ quả nhiên bị huỷ.

Bởi vì tuyên bố huỷ bỏ hôn lễ trước hai ngày hôn kỳ, lúc này những họ hàng thân thích hoặc có quan hệ thông gia đến tham dự hôn lễ của Khúc Thấm đều đã đến Kinh Thành. Khúc nhị lão phu nhân tự mình dẫn theo Khúc đại phu nhân, và Quý thị đi xin lỗi bọn họ, hơn nữa còn giải thích nguyên nhân trong đó, rất dễ dàng có được sự thông cảm của đối phương.

Dư gia bên kia cũng vậy.

Nhưng Khúc gia rất nhanh liền biết từ quản sự được ohais đến Trấn An phủ trước hôn lễ rằng: hình như Dư gia ở Trấn An phủ bởi vì việc Dư Trường Hạo rơi xuống nước mất tích, trong lòng họ có vẻ oán trách, thậm chí có người còn cho rằng là do Khúc Thấm mệnh cứng, tương khắc với mệnh của Dư gia tông tử nên mới có thể xảy ra chuyện này trước khi diễn ra hôn lễ.

Bên Trấn An phủ không biết ai là người đã truyền ra tin tức ra ngoài rằng nữ nhi Khúc gia mệnh khắc, còn chưa vào cửa đã khắc trượng phu, mặc dù đó là lời nói vô căn cứ, nhưng thiên hạ này có không ít người bảo sao nghe đó, lời đồn này rất nhanh truyền đi khắp cả Trấn An, kể cả ở Dư gia cũng xuất hiện mấy lời đồn đãi.

Bên Kinh Thành thì lại không có lời đồn nào, chỉ vì Có Bình Dương Hầu phủ ở Kinh Thành, còn quan hệ thông gia tương lai giữa Khúc gia và Trấn Quốc Công phủ, không ai dám chạm vào hai phủ trong thời này, vì vậy tất nhiên không có lời đồn không tốt nào. Nhưng nửa tháng qua đi, vẫn là bên phủ Trấn An truyền đến vài tin tức

Loại chuyện này từ trước đến nay đều không giấu diếm nổi, lúc lời đồn lặng lẽ lan truyền trên đường phố, phụ nhân trong nội trạch tất nhiên không biết, sau này vẫn là khi Đại phu nhân Phương gia từ Giang Bắc vào Kinh Thành, đi ngang qua phủ Trấn An tới thăm tiểu cô —— khi hàn huyên với Khúc đại phu nhân, Khúc gia mới biết chuyện.

Thời điểm Khúc đại phu nhân biết được có lời đồn như vậy ở Trấn An, trong lòng rất tức giận, vội nói chuyện cùng trượng phu. Khúc đại lão gia nghe xong tức giận đến ném phăng chung trà, mặt mày xanh mét, thiếu chút nữa là đi phủ Dư Thương Thư hỏi cho ra lẽ.

Khúc đại phu nhân vội kéo hắn lại, nói: “Lão gia, ngươi đừng có xúc động, có lẽ chuyện này là do người có hiềm khích với Dư gia thả ra ngoài, muốn quấy rối hôn lễ này chăng? Nếu lúc này ngươi tức giận đến cửa Dư gia, chẳng phải làm cho bọn tiểu nhân thực hiện được ý đồ, Dư gia sẽ sinh ra bất mãn sao? Không biết có bao nhiêu kẻ trốn nơi đó để nhìn đâu.”

Cơn tức của Khúc đại lão gia vẫn chưa tiêu tan, tức giận nói: “Cô nương Khúc gia của chúng ta êm đẹp ở Kinh Thành đợi gả, cháu trai Dư gia xảy ra chuyện liên quan gì đến cô nương Khúc gia chứ? Không có lửa làm sao có khói, không chừng Dư gia cũng nghĩ như vậy, nếu không vì sao lại để lời đồn lan truyền mạnh mẽ như thế ở Trấn An chứ? Nếu họ có tâm thì ngay khi lời đồn mới truyền ra, đã sớm cho người ngăn chặn mới đúng, không có người quạt gió thêm củi, thì sự việc có thể biến thành như này sao?”

Khúc đại phu nhân nhìn hắn tức giận mà đi đi lại lại trong phòng, lòng bà cũng có chút bất đắc dĩ

Từ khi Khúc Liễm đính hôn, Trấn Quốc Công tiết lộ lý do kết hôn của hai gia đình, trượng phu vẫn luôn cho rằng tiền đồ của mình cùng nhị thúc là do đệ đệ dùng tính mạng đổi mới có được, đối với tam phòng vô cùng chiếu cố, tam phòng gả nữ nhi, lại rơi vào tình cảnh này, đương nhiên rất tức giận, thậm chí mất đi vẻ bình tĩnh thường ngày, vậy mà còn muốn đến Dư gia để chất vấn

Nếu là ngày thường, trượng phu tuyệt đối không bao giờ làm ra chuyện như thế này. Có thể thấy được lúc này hắn thật sự đem tam phòng đặt ở trong lòng, ý định bù đắp cho họ.

Tuy nhiên, Khúc đại phu nhân cũng cảm thấy phân tích của trượng phu là hợp lý, chỉ tiếc Kinh Thành cách phủ Trấn An một khoảng cách khá xa, cho dù hiện tại có phái người đến đó thì đi qua lại cũng mất một tháng mới có thể biết được tình huống thực tế.

Không nghĩ đến, qua mấy ngày sau, Dư lão phu nhân tự mình đến cửa để xin lỗi.

Bởi vì hôn sự của Khúc Thấm biến đổi bất ngờ, bây giờ còn xảy ra chuyện này, Khúc nhị lão phu nhân rất lo lắng, gần đây thường xuyên đến thăm ngõ nhỏ Song Trà. Nhìn lão nhân gia như thế, Quý thị cùng tỷ đệ Khúc Thấm vô cùng cảm động. Cho nên hôm nay khi Dư lão phu nhân tới cửa, vừa khéo Khúc nhị lão phu nhân và Khúc đại phu nhân đang ở đó.

“Lão tỷ tỷ, hôm nay ta đặc biệt đến đây để xin lỗi.” Vẻ mặt Dư lão phu nhân áy náy, lôi kéo tay Khúc nhị lão phu nhân, muốn nói lại thôi.

Khúc nhị lão phu nhân tràn đầy bối rối, chỉ có Khúc đại phu nhân cùng đám người Khúc Thấm biết chuyện như thế nào, đều lạnh lùng nhìn không nói tiếng nào.

Sau khi nghe Dư lão phu nhân kể lời đồn ở Trấn An phủ, dẫu tính tình Khúc nhị lão phu nhân có tốt đến đâu, lúc này cũng lạnh mặt.

“Lão tỷ tỷ, việc này đều là lỗi của đám con cháu bất hiếu của Dư gia.” Dư lão phu nhân thở dài nói: “Vì để tranh giành gia sản, dưới tình huống sống chết của người thân vẫn chưa rõ ràng, không nghĩ đoàn kết nhất trí giúp đỡ tìm kiếm người thân rơi xuống nước, ngược lại còn bỏ đá xuống giếng, thật sự làm ta không có mặt mũi nào đi gặp người khác.”

Vẻ mặt Dư lão phu nhân hổ thẹn, “Hạo ca nhi rơi xuống nước mất tích, trong lòng chúng ta đều rất khổ sở, cũng biết Thấm Nhi vô cùng khó xử, lại không nghĩ đến những tôn tử bất hiếu trong nhà vì đối phó với đại phòng, tranh giành vị vị trí kế thừa tông tộc liền truyền ra lời đồn đãi như vậy, chờ đến khi cha nương của Hạo ca nhi biết được lời đồn bên ngoài, muốn ngăn chặn thì cũng đã qua muộn.”

Tục ngữ nói, việc xấu trong nhà không nói ra ngoài, nhưng nếu không nói rõ ràng, sợ là về sau Dư gia liền cùng Khúc gia, Bình Dương Hầu phủ, và các mối quan hệ thông gia đông đảo của hai nhà này trở mặt, đây cũng là nguyên nhân dù Dư lão phu nhân sức khoẻ không tốt, nhưng vẫn muốn tự mình đến giải thích rõ ràng.

Khúc nhị lão phu nhân muốn nói gì đó, nhưng chỉ nhấp môi.

Dư lão phu nhân ho khan vài tiếng, lại tiếp tục nói: “Các người biết đấy, từ khi biết Hạo ca nhi rơi xuống nước mất tích, cha nương hắn không chỉ vội vàng chuyện trong nhà, còn muốn bớt thời gian đi tìm Hạo ca nhi, giờ đã qua hơn nửa tháng mà vẫn chưa có tin tức gì truyền đến, họ vì việc này mà gấp đến độ muốn phát hoả, cho nên có hơi lơ là trong việc này…..”

Nghe đến đó, sắc mặt Khúc nhị lão phu nhân đang căng thẳng rốt cuộc cũng buông lỏng vài phần, chỉ có thể thở dài nói: “Ta có thể thông cảm cho cha nương Hạo ca nhi, chỉ là các ngươi cũng biết đó, Thấm Nhi nhà ta là cô nương gia, không thể so với nam nhân, danh tiết lớn hơn trời, có đôi lúc lời đồn đãi cũng có thể gϊếŧ chết người, mong rằng Trấn An bên kia chú ý một chút.”

“Đây là chuyện đương nhiên, ngươi yên tâm đi.” Dư lão phu nhân đảm bảo: “Đường bá phụ của Hạo ca nhi đã cho người đi phủ Trấn An, qua chút thời gian nữa, lời đồn đại này sẽ không còn.”

Sắc mặt của Khúc đại phu nhân và đám người Quý thị cũng dịu đi rất nhiều, tuy rằng bây giờ bên cạnh Khúc đại phu nhân không có cô nương nào chuẩn bị xuất giá, nhưng nàng vẫn có một nữ nhi đã gả tới Phương gia, cũng sợ lời đồn làm ảnh hưởng đến cuộc sống của nữ nhi, cho nên đối với việc này nàng vô cùng để ý, bây giờ thấy cách xử lý của Dư gia vô cùng vừa lòng.

Nói xong về chuyện lời đồn, Khúc Dư hai nhà lại nói đến việc mất tích của Dư Trường Hạo.

Dư lão phu nhân mặt ủ mày chau, “Đã nhiều ngày trôi qua, không biết Hạo ca nhi thế nào.” Bà nhìn Khúc Thấm liếc mắt một cái, trong lòng không khỏi thở dài.

Khúc nhị lão phu nhân cũng thở dài, lúc trước bà vô cùng hài lòng với hôn sự này, cảm thấy Khúc Thấm cái gì cũng tốt, vô cùng xứng với tông tử Dư gia, lại không nghĩ đến trước hôn lễ lại xảy ra chuyện này, Dư Trường Hạo sống chết không rõ, làm người ta thật sự lo lắng.

Đối với chuyện này, mọi người đều tránh không nói rõ ràng, họ cho rằng chỉ cần một ngày vẫn không tìm được thi thể của Dư Trường Hạo thì họ vẫn tin tưởng hắn còn sống. Chỉ cần tìm được hắn, đến lúc đó hôn lễ vẫn sẽ chuẩn bị như cũ, Khúc Thấm vẫn là nàng dâu nhà họ Dư.

Khi Dư lão phu nhân cáo từ rời đi, bà ôm chặt Khúc Thấm nói: “Hài tử, mấy ngày nay vất vả cho con.”

Khúc Thấm cong môi cười, ôn nhu nói: “Xin lão phu nhân yên tâm, cháu tin Dư công tử sẽ không sao. Cho dù có sự việc gì xảy ra, Thấm Nhi đương nhiên tiếp tục chờ y, chờ y trở về.” Nàng nhẹ nhàng nở nụ cười.

Dư lão phu nhân thổn thức, cảm thấy khó tìm được cô nương nào như Khúc Thấm.

Bên này Dư lão phu nhân đến Khúc gia xin lỗi, biệt viện Tây Lăng Uyển bên kia, Lạc lão thái gia lúc này đang nhíu mày nhìn trưởng tử.

“Nương của ngươi nói thế nào?” Lão thái gia hỏi hắn.

Lạc đại lão gia cúi người nói: “Trong lòng nương cũng có hoài nghi cháu của Dư gia mất tích sợ là có liên quan với mấy vị trong cung, chỉ là không có chứng cứ, không dễ dàng phán đoán, trước mắt chỉ hy vọng có thể tìm ra cháu trai của Dư gia, sống phải thấy người, chết phải thấy xác.”

Lạc lão thái gia hừ một tiếng, nói: “Chỉ sợ cháu trai của Dư gia cả đời không xuất hiện, liền muốn làm chậm trễ cháu ngoại ngươi cả đời, phải thủ tiết cho hắn.”

Trong lòng Lạc đại lão gia chấn động, lúc trước hắn vẫn không nghĩ đến khả năng này, không khỏi nóng nảy, “Phụ thân, phải làm thế nào mới tốt đây? Nếu vẫn không tìm được tông tử Dư gia, chẳng phải cả đời này của Thấm nha đầu phải bị trì hoãn? Nương cũng sẽ vì vậy mà tự trách…..”

Lời còn chưa nói xong, liền có một chung trà ném thẳng vào mặt hắn, Lạc đại lão gia theo bản năng nghiêng đầu né tránh, chung trà sứ Thanh Hoa bị ném qua rơi trên mặt đất, tiếp sau đó là tiếng gầm của lão gia tử.

“Ngươi còn có mặt mũi để nói? Nếu không phải tại lũ súc sinh ngu dốt các ngươi, muốn lấy lòng cả hai bên thì sẽ đưa mấy thứ sát tinh kia đến sao? Các ngươi cho rằng con cháu hoàng thất là tốt? Đương kim Hoàng Thượng không bằng tiên đế, tiên đế mất sớm, chỉ để lại hai hoàng tử, căn bản không có gì tranh giành, khi đó lại có một Vô thượng hoàng tọa trấn nên chúng ta mới có thể sống tốt. Nhưng hôm nay, Hoàng Thượng có nhiều hoàng tử hơn, cũng không lo lắng sẽ không có hoàng tử kế thừa đại thống, thời điểm này phải giấu tài mới đúng, mà các ngươi mấy tên gia súc này, lại cố tình muốn đứng chung một phe với bọn họ, bây giờ đã xảy ra chuyện đúng chưa? Ta thấy không cần chờ đến lúc ta chết, cái nhà này đã không còn…….”

Nói đến kích động, Lạc lão thái gia ho một trận, trên khuôn mặt đen xám hiện lên một vệt đỏ ửng, làm Lạc đại lão gia không dám nói tiếng nào, còn sợ lão gia tử tức giận lại có chuyện gì.

Chờ người hầu đứng ngoài cửa nhanh chóng đem thuốc đến, Lạc lão gia dùng thuốc xong mới tốt hơn một chút, hít thở đều trở lại, mới nói: “Bây giờ hết cách rồi, chỉ có thể nhanh chóng tìm được tông tử Dư gia, sống hay chết cũng được, cũng có câu trả lời cho cháu ngoại gái của ngươi, nếu thực sự kéo dài để nàng thủ tiết cả đời sống quả, ngươi coi chừng nửa đêm muội muội của ngươi hiện về gõ cửa!”

Lạc đại lão gia hoảng sợ, gã không muốn muội muội ruột đã chết mười mấy năm thật sự nửa đêm đến gõ cửa phòng mình đâu, vội nói: “Phụ thân người yên tâm, con chắc chắn phái thêm nhiều người đi tìm cháu trai của Dư gia.”

“Cút.”

Chờ Lạc đại lão gia lăn ra ngoài, trung phó đến đỡ Lạc lão thái gia đi nghỉ ngơi, khuyên nhủ: “Lão thái gia cần gì phải nóng giận như vậy? Tính khí mấy vị lão gia cần phải có cách dạy dỗ thật tốt.”

Lạc lão thái gia lại hừ một tiếng nói: “Nhìn thấy bọn chúng ta liền tức giận! Nếu không phải bọn chúng ngu xuẩn như vậy, cũng sẽ không nháo chuyện đến nông nỗi này.” Sau đó than một tiếng: “Chỉ là đáng thương cho Thấm nha đầu, việc này vốn là không liên quan đến nó, Lạc gia còn nhờ nó mới tránh khỏi một kiếp, mình thì lại gặp phải chuyện đó, trở thành đối tượng trả thù của mấy vị kia, ta thực có lỗi với nó…..”

Trung phó không biết phải khuyên nhủ như thế nào, chỉ có thể nói: “Lão thái gia yên tâm, thuộc hạ cho cho người đến chỗ Tào Bang để tìm người, chắc sẽ nhanh chóng có tin tức thôi.”

“Hy vọng là như thế.”

*****

Khúc Liễm không nghĩ đến thù hận vớitỷ tỷ lại lớn như vậy, thủ đoạn của đối phương quả thực cứ ùn ùn không dứt, một bộ nếu không khiến tỷ tỷ nàng chết thì sẽ không bỏ qua, trong lòng nàng vô cùng nôn nóng.

Dư Trường Hạo mất tích còn chưa nói, còn muốn truyền ra lời đồn hất nước bẩn lên tỷ tỷ, hành động này quả thực vô sỉ, không lên được mặt bàn, nhưng lại có hiệu quả.

Đã qua một tháng, vẫn như cũ không có tin tức của Dư Trường Hạo.

Khúc Liễm lại lo lắng, nếu cả đời này tìm không được Dư trường Hạo, chẳng lẽ tỷ tỷ nàng cả đời này không gả chồng?

Nàng chống cằm suy nghĩ một lát rồi tự vỗ đầu mình, nếu đúng như vậy thì không chừng tỷ tỷ nàng còn vui vẻ tiếp nhận. Chỉ là nếu vì một mạng người mà sống như vậy, thì còn có cái gì mà vui vẻ chứ?

Khúc Liễm nhất thời lại uể oải.

Mà trong khoảng thời gian này, Khúc Thấm càng an tĩnh, nàng có thể bên cạnh Quý thị cả ngày ở tiểu Phật đường, cùng Quý thị lễ Phật, người không hiểu còn tưởng rằng sau này nàng muốn xuất gia làm ni cô.

Vì vậy, sau khi Khúc Thấm đi ra từ tiểu Phật đường, Khúc Liễm liền chạy đi tìm nàng.

“Tỷ tỷ, tỷ thật sự sẽ không…..” Khúc Liễm còn chưa nói hết lời, ánh mắt nhìn tiểu Phật đường có chút rối rắm.

Khúc Thấm khẽ mỉm cười, ôn hoà cười nói: “Ta phát hiện sao chép kinh thư trước mặt Phật Tổ khiến cả người ta bình tĩnh, rời xa hỗn loạn sôi nổi, rất tốt.”

Khoé miệng Khúc Liễm ngập ngừng, nhỏ giọng nói: “Nếu thật sự không tìm được Dư công tử, có phải tỷ sẽ…..”

“Đúng vậy.” Khúc Thấm bình tĩnh nói: “Nếu thật sự Dư công tử xảy ra chuyện gì, nửa đời sau ta sẽ ăn chay niệm phật, đền bù cho y.”

Sắc mặt Khúc Liễm ảm đạm đi, tỷ tỷ đừng tích cực như vậy có được không? Việc này không phải tỷ sai, là hung thủ sai, tỷ có liên quan gì đâu?

Khúc Thấm thấy nàng rồi rắm, nhịn không được bật cười, sờ đầu nàng, vẫn là câu nói cũ: “Đừng lo lắng, ta có chừng mực.”

Khúc Liễm bị nụ cười của nàng làm cho đau lòng, trong lòng cảm thấy nếu sau này tỷ tỷ thật sự làm bạn với thanh đăng cổ phật, nàng sẽ không chịu đựng nổi. Đời này của tỷ tỷ còn có một đống ngày tháng tươi đẹp sau này, chẳng lẽ cả hai đời nàng phải chết trong tay kẻ tiểu nhân, không thể chạy thoát? Bản thân Khúc Liễm không tin số mệnh, sao có thể để cho người ta cứ tính kế mình?

Lúc này, nàng đặt tay lên vai của tỷ tỷ, nghiêm túc nói: “Chúng ta sẽ không từ bỏ, chắc chắc chắn, mọi việc sẽ tốt thôi.”

Khúc Thấm nhìn chằm chằm muội muội thấp hơn mình nửa cái đầu, sau đó đưa tay kéo nàng ôm vào trong ngực, “A Liễm, cảm ơn muội.”

Ngay khi Khúc Liễm suy nghĩ lung tung để tìm cách, cuối cùng Kỷ Lẫm cũng mang đến cho nàng một tin tức tốt.