Chương 5

Vân Cảnh thản nhiên nhìn Anh Triệu, đang định thả Tinh thần lực ra thì đúng lúc này có một người cơ thể ngưng tụ rất nhiều linh khí chậm rãi xuất hiện cách đó không xa.

Vân Cảnh lập tức thu tinh thần lực lại, ngẩng đầu nhìn lên thì thấy một ông già tóc trắng đang đi tới. Ông già đó mặc bàn khấu kiểu Trung Quốc, mặc dù mặt mũi già nua nhưng Tinh Khí Thần lại thật tốt, tinh khí trong đôi mắt lộ ra ngoài khác hẳn với mấy ông lão bình thường, mặc dù thân thể ông ta gầy quắt nhưng lại cao ngất, thậm chí lúc đi đường còn mang theo chút gió, làm lay động y phục rộng lớn của ông ta, làm ông ta có vẻ càng thêm tiên phong đạo cốt.

Ánh mắt ông ta vốn nhìn về phía Anh Triệu nhưng rất nhanh đã bị Vân Cảnh hấp dẫn, ông ta chậm rãi đi tới trước mặt Vân Cảnh sau đó quan sát từ trên xuống dưới một lần, trên mặt hiện rõ vẽ cảm thán.

""Mày rậm, lưng eo, lông mày hình thoi, xương cứng, mắt hoa đào, mũi thẳng có thế, hạ đình rộng rãi, cao quý, giáp mộc che trời, thoát thai đắt mộc, khuôn mặt của chàng trai này rất tốt.""

Vân Cảnh còn chưa phản ứng thì Anh Triệu lập tức tiến lên kinh ngạc nói: ""Tại sao Tấn tiên sinh lại tới đây?""

Ánh mắt của Tấn tiên sinh khó khăn rời khỏi Vân Cảnh: ""Trung nhạc long trực, nam nhạc phương viên có thế, thiếu niên mặc dù nhỏ nhưng sau này sẽ rất tốt, quý càng thêm quý!"" (Kiểu xem tướng mấy ní ơi)

Anh Triệu nghe vậy kinh ngạc nhìn Vân Cảnh một cái, danh tiếng của lão già họ Tấn này rất lớn nhưng cũng nổi danh là quỷ tham tiền cũng may là ông ta lấy tiền làm việc, từ trước đến nay già trẻ không gạt, rất nhiều người có tiền có thế cần thì phần lớn đều nhịn đau bỏ những thứ yêu thích để xin ông ta xem tướng, sửa phong thủy giống như Anh Triệu bây giờ đang định xin ông ta xem giúp rốt cuộc nhà họ Triệu đã xảy ra chuyện gì. Đây là lần đầu tiên Anh Triệu nhìn thấy lão già họ Tấn không lấy tiền mà xem tướng cho người ta hơn nữa vừa mở miệng còn đánh giá cao như thế!

""Lão tiên sinh khen nhầm rồi."" Vân Cảnh cũng nhận ra được lão tiên sinh này không tầm thường, linh khí trong cơ thể Anh Triệu đã nhiều gấp đôi người thường mà lão tiên sinh này linh khí còn nhiều hơn gấp mười lần nếu ở trong thế giới cũ của Vân Cảnh thì dựa vào linh khí này ông ta có thể trực tiếp làm Linh Sư cấp một.

""Không phải vậy, lão xem tướng phú quý không biết bao nhiêu người nhưng giống cậu xem như là hiếm thấy, nếu nói về thiếu sót trên khuôn mặt thì cậu không phải là không có, nhìn mặt mà đoán thì trán cậu không đủ chiều cao và đầy đặn nói lên lúc trẻ sẽ khổ cực lao lực, hai lỗ tai nói lên vận khí trước mười sáu tuổi, hai tai cậu giống miệng gà, viền luân nhĩ ngược chứng tỏ cuộc sống trước mười lăm tuổi gian khổ, sự học khó thành, trời sinh tính phản nghịch cô độc, cha mẹ ly dị, gia đình không hòa thuận, không biết lão già này nói có đúng không?

Vân Cảnh khẽ mỉm cười: ""Tiên sinh lợi hại.""

Tấn tiên sinh khoát tay áo: ""Lão tính không sai, năm nay cậu tròn mười sáu tuổi chính là năm đổi mệnh, thời thiếu niên gian khổ đã qua, từ giờ trở đi vinh hoa phú quý dễ như trở bàn tay từ đó một bước lên mây không phải là mộng tưởng, có điều mệnh cách trước sau tương phản rất lớn, cần phải có người chỉ dẫn mới có thể bước lên con đường phú quý, hôm nay có thể gặp nhau chứng tỏ lão và cậu có duyên, thôi thôi, tiện đây lão sẽ kết một mối thiện duyên, đưa cậu đi một đoạn, cậu tên là gì?

Vân Cảnh đã hiểu đại khái ý của Tấn tiên sinh: ""Tôi tên là Vân Cảnh.""

""Vân khai kiên thiên, nhật cái kinh hoa, tên rất hay!"" Tấn tiên sinh tán dương: ""Lão muốn tặng cậu một cơ duyên, chẳng qua là lão đã ra tay thì không thể tay không mà về, bỏ một thu một mới là đạo thường, như vậy đi, lão chỉ cậu một phần, cậu theo lão một tháng, thế nào?""

Anh Triệu nghe được yêu cầu của Tấn tiên sinh, cặp mắt thiếu chút nữa lồi ra ngoài. Hắn ta coi trọng Vân Cảnh bởi vì thằng nhóc này có khả năng đổ thạch nghịch thiên, lúc này lão già họ Tấn cũng đánh chủ ý lên Vân Cảnh hơn nữa vừa mở miệng là một tháng, làm sao hắn ta có thể cứng rắn giành người được. Anh Triệu không thể ngồi bàng quan được nữa, lập tức tiến lên ra vẻ chính nghĩa nói: ""Tấn tiên sinh, Vân Cảnh còn vị thành niên, cuối tuần còn phải đi học, ngài đã lớn tuổi cũng không thể làm chậm trễ cuộc đời của em ấy được.""

Tấn tiên sinh lập tức giơ tay lên gõ đầu Anh Triệu một cái: ""Thằng ranh, chớ có nói bậy, lão yêu mến tài năng nên mới sốt ruột muốn chỉ điểm một hai để cho đường đi sau này của đứa nhỏ này trôi chảy hơn một chút.""

Đã bao nhiêu năm Anh Triệu không bị người ta gõ vào đầu, giờ phút này lại bị người khác mắng là thằng ranh trước mặt đàn em thì trừng mắt nhưng những lời sau đó của Tấn tiên sinh lại khiến Anh Triệu mặt mày hớn hở.

Tấn tiên sinh nói với Vân Cảnh: ""Tuổi cậu không lớn, chỉ sợ là không tin vào huyền học, chi bằng cùng lão đi một chuyến đến nhà Tiểu Triệu xem phong thủy, thế nào?""

Anh Triệu lập tức bắt cơ hội: ""Tấn tiên sinh đồng ý xem phong thủy miễn phí cho kẻ hèn thật là may mắn ba đời, Vân Cảnh, Tấn tiên sinh đã ra tay mà không nhìn thì sẽ là tiếc nuối cả đời, có thể làm bạn với Tấn tiên sinh một tháng chính là vinh hạnh to lớn, em yên tâm, một tháng sau nếu em không thích thì Anh Triệu lập tức đón em về, lời hứa của anh với em luôn luôn có hiệu lực.""

Vân Cảnh cười như không cười nhìn Anh Triệu một cái, cuối cùng đi theo hai người lên xe tới nhà Anh Triệu.

Vân Cảnh tìm tòi trong trí nhớ của nguyên thân thì nhân vật như Tấn tiên sinh được gọi là thầy tướng số hoặc là thầy phong thủy, từ nhỏ đã bị ảnh hưởng bới nên giáo dục nên trong nội tâm nguyên thân cho rằng loại người này toàn mượn danh mê tín phong kiến đi lừa gạt người khác nhưng Vân Cảnh có thể thấy linh khí đương nhiên sẽ hiểu Tấn tiên sinh có đạo hạnh, có thể việc biết xem tướng và phong thủy có liên quan đến linh khí trong cơ thể ông ta.

Dù sao linh khí trong cơ thể Tấn tiên sinh cũng cao hơn người thường gấp mười lần nên chỉ cần liếc một cái đã nhận ra Vân Cảnh không phải người phàm. Tinh thần lực của cậu rất mạnh nhưng trong cơ thể lại nhưng không có chút linh lực nào, có lẽ Tấn tiên sinh cho rằng tiên hồn của Vân Cảnh rất mạnh là thiên tài tuyệt thế, còn Vân Cảnh đoán nguyên nhân Tấn tiên sinh muốn giữ mình bên cạnh là để hướng dẫn anh lợi dụng Tinh thần lực mạnh mẽ sẵn có để chải vuốt linh lực trong cơ thể Tấn tiên sinh giúp tu vi của ông ta tăng tiến thêm một bước. Bởi vì như thế nên Tấn tiên sinh mới nói là không làm việc không công, tiếp theo lại đồng ý xem phong thủy miễn phí cho Anh Triệu, đây là phí mượn người đấy. Cùng lúc đó Vân Cảnh cũng cảm thấy rất hứng thú với Tấn tiên sinh. Hiện tại thứ anh thiếu nhất chính là linh khí, ngoại trừ thị trường đổ thạch thì vẫn còn có biện pháp khác có thể lấy được linh khí, đối với Vân Cảnh mà nói thì chuyện này có sức hút rất lớn.

Tràng khẩu Giang Ngạn vốn ở rất xa mà nhà của Anh Triệu lại ở hướng ngược lại với tràng khẩu, đi từ nơi này cộng thêm trên đường kẹt xe sợ rằng cũng phải mất ba giờ, trong lúc đó không biết Tấn tiên sinh lấy được tin tức từ đâu mà đột nhiên mở miệng hỏi thăm Vân Cảnh: ""Nghe nói Tiểu Cảnh cắt được một khối hoàng gia tử?""

Vân Cảnh gật đầu: ""Vâng.""

""Có thể cho lão xem một chút không?"" Tấn tiên sinh nói.

Lập tức Anh Triệu cảm giác được nguy cơ, tài sản của Tấn tiên sinh chỉ nhiều hơn hắn chứ không ít, nếu lão cũng coi trọng hoàng gia tử vậy thì làm gì tới lượt hắn nhưng nghĩ đến việc muốn Tấn tiên sinh xem phong thủy thì chỉ có thể nhịn xuống, giữa chén trà mà Khang Hi gia thích và hoàng gia tử thì hắn quyết định giữ vợ nhỏ của mình.

Tấn tiên sinh nhận lấy hoàng gia tử quan sát trong chốc lát thì thấy ý tím trước mắt chảy xuôi giống như hồ băng lạnh lẽo khiến người cầm không buông ra được: ""Có lẽ Vân Cảnh đã có ước lượng về giá của hoàng gia tử nhưng đối với lão mà nói sự quý giá của nó không phải là vẻ ngoài xinh đẹp mà vẻ đẹp bên trong càng khiến lão động lòng hơn. Tiểu Cành à, tử phỉ này bán không?""

""Chỉ cần giá cả thích hợp là được.""

""Một ngàn hai vạn."" Tấn tiên sinh cũng không úp mở, trực tiếp đưa ra cái giá cao nhất mà Vân Cảnh nghe được.

Vân Cảnh biết lúc trước Anh Triệu đưa ra giá một ngàn vạn đã là rất cao rồi, Tấn tiên sinh lại hô một ngàn hai vạn, hoàn toàn có thành ý, hiện tại Vân Cảnh cũng đang cần tiền, anh cũng không ậm ờ nữa mà lập tức đồng ý.

Cách nhà Anh Triệu càng ngày càng gần, dần dần vẻ mặt Vân Cảnh cũng thay đổi, chuyện có chút nghiệm trọng. Lúc trước vì cách khá xa nên không có cảm giác gì, lúc này cách nhà họ Triều càng gần thì nhịp tim Vân Cảnh bắt đầu đập nhanh giống như phía trước có một thứ vô cùng quan trọng đang đợi anh. Lúc này Vân Cảnh thả Tinh thần lực ra cẩn thận cảm nhận nhưng bất luận là anh có làm thế nào cũng đều không thể phát hiện bất cứ vấn đề gì khiến Vân Cảnh không thể làm gì khác hơn là tạm thời thu Tinh thần lực lại, dĩ bất biến ứng vạn biến.

Nhà họ Triệu ở bên trong khu dân cư lưng chừng núi thành Nam, nơi này đất cao người thưa, càng vào bên trong càng yên lặng, thanh tịnh, cây cối xung quanh liên tục lướt qua, phong cảnh hết sức đẹp đẽ. Mặc dù trong đầu Vân Cảnh có trí nhớ của nguyên thân nhưng trước kia nguyên thân chỉ là thằng nhóc nghèo khổ, khu nhà giàu như thế này chắc chắn hăn chưa từng tới mà bản thân Vân Cảnh lại tới từ thế giới khác vì vậy phong cảnh nhìn qua cửa sổ xe có chút mới mẻ. Dõi mắt nhìn lại thì hiển nhiên linh khí nơi này đậm hơn nơi khác rất nhiều, mặc dù là hai thế giới khác nhau nhưng tình cảnh của quan lại quyền quý lại rất giống, đều thích ở nơi yên tĩnh, có sống có núi, linh khí đầy đủ. Dáng vẻ tò mò của Vân Cảnh bị Anh Triệu và Tấn tiên sinh bắt gặp, Tấn tiên sinh cố ý kết giao với Vân Cảnh nên thấy Vân Cảnh cảm thấy hứng thú thì lập tức mở miệng nói.

""Tiểu Triệu chọn nơi ở không tệ, địa hình nơi này được gọi là đầu gối hạc, nơi long mạch tụ lại, là địa linh."" Thấy Vân Cảnh có vẻ không hiểu, Tấn tiên sinh lại dùng tay vẻ phát thảo địa thế qua cửa sổ xe: ""Đầu gối hạc tức là bộ phận giữa chân chim hạc, có đặc điểm là to hơn hai đầu chân hạc. Ngoại trừ đầu gối hạc thì còn có thắt lưng ong, hai thứ kết hợp với nhau chính là rồng qua đầu gối hạc thắt lưng ong, trong đó thắt lưng ong ngược với đầu gối hạc, hai đầu to, giữa nhỏ. Khách quan mà nói thì nơi này sinh khí tràn đầy kết hợp huyệt rồng trung thượng đẳng, độ eo chủ yếu là thắt lưng ong nhưng sinh khí sẽ yếu hơn, thường thường thì hay chọn đầu gối hạc. Có lẽ lúc xây ngôi nhà này Tiểu Triệu cũng đã từng xin cao nhân chỉ điểm, xem ra vị trí nhà cậu là dựa vào long khí bị trói buộc mà chọn hướng, chắc là cắt đầu gối hạc, hồ nước ở chỗ này cũng là vì đánh động Long thần lưu lại long khí. Nhiều nơi khác nếu xây hồ nước lớn một chút có thể càng đắc khí nhưng nơi này không thể, xây nhà đoạn cuối đầu gối hạc nếu hồ nước quá lớn thì khí tiêu tán, hồ này Tiểu Triệu làm vừa đúng, độ lớn nhỏ của hồ nước ảnh hưởng tới vận khí và tiền tài, hồ này có thể giúp Tiểu Triệu ở mấy năm gần đây thu được nhiều tiền tài. Lại nhìn hướng núi, có hai núi bảo vệ hai hướng trước sau, thế núi cao nhọn, bố cục thế núi này được đặt tên là song tiến quý nhân, đại biểu cho việc có quý nhân giúp đỡ, có tài, có vận, có quý nhân, Tiểu Triệu có thể có ngày hôm nay chính là do phong thủy ứng nghiệm.""

Vân Cảnh nghe vậy gật đầu một cái, anh không hiểu lắm ý tứ trong lời nói của Tấn tiên sinh nhưng có thể hiểu linh khí, mỗi một chỗ Tấn tiên sinh chỉ đều là vị trí trọng yếu linh khí lưu động chính bởi vì bố cục này thúc đẩy linh khí lưu động nên linh khí chỗ này mới đậm hơn những chỗ khác không ít. Nhưng điểm Vân Cảnh chú ý cũng không phải ở trên núi mà là ở dưới đất. Từ tràng đổ thạch đến nhà họ Triệu mất ba tiếng, đi qua rất nhiều đường xá và vô số phong cảnh trong đó khu nhà cao cấp không phải chưa thấy nhưng không có chỗ nào có thể làm Vân Cảnh chấn động như vậy. Cách càng gần Vân Cảnh càng có thể cảm giác được dưới lòng đất cất giấu một nguồn năng lượng làm người ta khϊếp sợ, chính năng lượng nay đã kí©h thí©ɧ cảm ứng của Vân Cảnh khiến anh dự đoán được sắp có chuyện xảy ra. Linh khí này có năng lượng kinh khủng như thế lại ẩn nấp sâu như vậy, Vân Cảnh phải dùng Tinh thần lực ở khoàng cách gần mới miễn cưỡng nhận ra được vài điểm khác biệt, Vân Cảnh nhìn khu nhà cao cấp của nhà họ Triệu, đối với thứ ở dưới đất anh cảm thấy rất hứng thú. Cảm giác thần bí này lại tới nữa, thứ nhà họ Triệu đang che giấu phía dưới là thứ anh hy vọng sao?