Chương 50

Edit: Mon

Beta: Thỏ

"Nếu em đồng ý với thầy, thầy sẽ cho em chỗ đồ ăn vặt kia sao?"

Hạ Ti Ti chỉ tay vào túi đồ ăn vặt.

"Đúng vậy."

"Vậy thì em đồng ý với thầy."

Trong mắt Triệu Bạch Lương hiện lên tia vui vẻ, anh gấp đến mức không chờ nổi mà nhào về phía Ti Ti. Nhưng đôi môi đỏ mọng của người con gái ấy lại vô tình nói thêm một câu: "Chờ đến khi thứ này của thầy thu nhỏ lại một chút, em mới..."

Lời nói còn chưa dứt, Triệu Bạch Lương đã trực tiếp lao tới gấp rút bế cô lên giường bệnh phía bên trong phòng y tế.

Thu nhỏ lại?

Nói đùa đi.

Chỉ với ba động tác, Triệu Bạch Lương đã thuần thục lột sạch quần áo của Hạ Ti Ti. Cô tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, da thịt trắng nõn quả thật nhìn vô cùng mịn màng, cực kì mỹ lệ. Hô hấp Triệu Bạch Lương càng tăng lên, ngón tay di chuyển xuống nhằm vuốt ve, vừa qua vùng âm mao thưa thớt liền trực tiếp sờ đến tiểu huyệt của tiểu Ti Ti. Đang vuốt ve thì đột nhiên anh phát hiện ra có điểm không thích hợp.

"Ti Ti, ai đã liếʍ chỗ này của em?"

Sắc mặt Triệu Bạch Lương lập tức hiện vẻ tra xét, bởi vì tiểu huyệt của Ti Ti có nước bọt mà sự hưng phấn mới nãy liền trở thành khó có thể chấp nhận được.

"Ách? Là cô Trương..."

Hạ Ti Ti có chút choáng váng. Cô không nghĩ ra vì sao Triệu Bạch Lương lại biết được việc này, cũng giống như không nghĩ ra tại sao Trương Yến lại biết cô bị Triệu Bạch Lương làm.

"Cô Trương?"

"Là cô Trương Yến..."

Hạ Ti Ti cúi đầu, nửa ngày mới nói ra được. Triệu Bạch Lương xụ mặt, lấy khăn giấy ướt dùng một lần trong phòng y tế chà lau tiểu huyệt Ti Ti đến triệt để sạch sẽ, sau đó pha thêm nước ấm, giúp cô rửa sạch sẽ thêm lần nữa.

Tiểu Ti Ti ở trên chậu rửa mặt bị Triệu Bạch Lương kéo lại, Triệu Bạch Lương ghé sát gần nói một câu: "Về sau cách Trương Yến xa một chút, bà ta là loại người ghê tởm, đê tiện. Nếu để tôi thấy em tiếp xúc với bà ta, tôi liền làm em đến mức không thể đi được. Nghe rõ chưa?"

Hạ Ti Ti chậm nửa nhịp run run một chút: "Vâng..."

Cô không biết vì sao Triệu Bạch Lương lại tức giận đến như thế, mặc dù cô Trương Yến quả thật có chút biếи ŧɦái...

"Bò lên giường rồi quay mông hướng ra đây."

Khẩu khí ra lệnh, Triệu Bạch Lương nhìn hạ thể của bản thân, hoàn toàn không có hiện tượng bị mềm đi, ngược lại bởi vì Ti Ti mà bất tri bất giác trở nên thô to thêm một vòng. Hạ Ti Ti mặt đầy uỷ khuất, cô bước lên phía trước một bước, cảm thấy việc này thật bất lợi: "Không, em không muốn đồ ăn vặt nữa, em muốn đi về học."

Nói xong, cô định qua lấy lại quần áo mặc vào. Ngờ đâu, Triệu Bạch Lương một bước nhanh chóng tiến lên. Anh trực tiếp đè Ti Ti trên giường bệnh rồi rũ mắt xuống nhìn thiếu nữ dưới thân mình: "Đều đã cởi hết, em còn muốn chạy trốn?"

Hạ Ti Ti thấy thái độ của Triệu Bạch Lương, nước mắt lập tức ngưng tụ nơi hốc mắt, cô nức nở kêu lên: "Huhu... Thầy là kẻ lừa đảo, em phải đi về... huhuuuu...."

Từng giọt nước mắt nối tiếp nhau tràn ra từ khoé mắt. Trong lòng Hạ Ti Ti thật cảm thấy uỷ khuất, Triệu Bạch Lương đột nhiên mắng chửi người khác, còn chưa tính đến việc anh chưa làm được chuyện đã đồng ý với cô. Triệu Bạch Lương dùng lực đầu gối trực tiếp tách hai đùi trắng nõn và đẹp đẽ của Ti Ti ra. Một bàn tay dần trượt xuống vuốt ve, tiểu huyệt cũng vì thế mà tiết ra dâʍ ɖị©ɧ, còn lưu lại ở trên ngón tay thon dài của anh.

"Ti Ti, bộ dạng khi khóc của em càng khiến tôi muốn làm em."

Kim loại nặng cùng thanh âm khàn khàn quẩn quanh bên tai Hạ Ti Ti khiến cô bối rối. Tiếng khóc của cô đột nhiên im bặt.

"Thầy là kẻ lừa đảo, thứ đồ phía dưới của thầy hoàn toàn không có thu bé lại, em vừa mới thấy, thấy nó biến to hơn..."

Tuy rằng không còn khóc nhưng thanh âm lúc nói chuyện của cô vẫn còn nức nở. Qυყ đầυ to lớn bất động để trước cửa huyệt, nhiệt độ thập phần nóng bỏng. Chỉ một đυ.ng chạm nhỏ vào miệng huyệt, Ti Ti liền không nhịn được mà run rẩy.

"Ti Ti, hôm nay rất có khả năng em thật sự sẽ bị tôi làm đến mức không thể đi đường được..."