Chương 49

Editor: Fishie

Beta: Thỏ

Tư Duyên vừa tiến đến liền đi tới bên người Đường Loan Như: "Cậu ấy đâu?"

"Hình như Ti Ti có chuyện... Đợi, đợi lát nữa sẽ trở về..." Đường Loan Như không biết lần cuối cùng bản thân nói chuyện với Tư Duyên là khi nào, sắc mặt Đường Loan Như ửng hồng, cúi đầu không dám nhìn thẳng Tư Duyên.

"Nga. Vậy nhờ bạn chuyển giúp tớ cái này đến cho cậu ấy." Tư Duyên đưa hộp quà trong tay cho Đường Loan Như.

Đường Loan Như vươn tay lấy quà, lúc đυ.ng vào hộp quà một cái liền không cẩn thận đυ.ng phải ngón tay Tư Duyên, sắc mặt Đường Loan Như lại càng thêm hồng...

Tư Duyên cơ hồ là không có cảm xúc gì mà trực tiếp lạnh mặt rời đi.

...

Hạ Ti Ti một đường bị dụ dỗ tới phòng y tế của trường học.

Triệu Bạch Lương cầm bao nilon trong tay mà quơ quơ: "Ti Ti, muốn ăn sao?"

Nhìn bộ dáng mất hồn của Ti Ti, khóe môi Triệu Bạch Lương nhếch lên một nụ cười tà, quả nhiên giống như những gì anh đoán, chỉ cần dùng một ít đồ ăn vặt là có thể nhanh chóng lừa gạt được Ti Ti.

Hạ Ti Ti gật gật đầu, hai mắt sáng lên tiến tới gần Triệu Bạch Lương: "Em muốn."

Triệu Bạch Lương đặt cái túi trong tay sang một bên, một bàn tay anh nắm lấy cằm Ti Ti, một cái tay khác ôm lấy eo thon của cô: "Vậy em có cho tôi làm tiểu huyệt hay không?"

Hơi thở ấm áp phun ở bên tai Ti Ti.

Cả người Hạ Ti Ti cứng đờ, quyết đoán phản kháng: "Em không cho."

"Chỉ cần em hàm chứa tϊиɧ ɖϊ©h͙ tôi đi học, thì về sau mỗi ngày tôi đều mua cho em ăn."

"Không, không, em đây từ bỏ."

Hạ Ti Ti nói xong liền muốn chạy trốn, cô không ngờ rằng Triệu Bạch Lương thế nhưng là loại người này, hảo cảm ngày hôm qua cô sinh ra hoàn toàn biến mất.

Không!

Cô đột nhiên nhớ tới, tối hôm qua người đàn ông này còn làm tiểu huyệt của cô.

Trong lòng lại bốc lên một bụng lửa giận: "Thầy cút ngay!"

Cô đẩy Triệu Bạch Lương ra một chút.

Ti Ti đột nhiên phát hỏa làm Triệu Bạch Lương hơi hơi nhăn mi lại: "Làm sao vậy?"

"Thầy cùng Cố Đình, cả hai người tối hôm qua đều cưỡиɠ ɠiαи em, em đời này đều sẽ không tha thứ cho hai người." Hạ Ti Ti phồng quai hàm lên, đầy mặt đều là phẫn nộ, hồi tưởng vừa rồi bản thân còn nói nhiều như vậy với Cố Đình, quả thực chính là một kẻ lỗ mãng.

"Ân... Vậy cũng đúng, thế hiện tại tôi liền ở cưỡиɠ ɠiαи em thêm một lần." Triệu Bạch Lương khi nói chuyện liền cởϊ qυầи ra, côn ŧᏂịŧ ở bên trong đã sớm căng đến phát đau trực tiếp nhảy ra ngoài, trên qυყ đầυ cực lớn còn chảy ra chất lỏng ấm nóng, gân xanh trên thân gậy nổi lên dữ dằn tựa hồ đang bày ra dáng vẻ oai hùng.

Hạ Ti Ti cúi đầu nhìn đại kê kê* của Triệu Bạch Lương, cô dại ra một chút, thứ này thật lớn!

(*) Đại kê kê: Bìu dái ở nam giới (bên trong chứa tinh hoàn và mào tinh hoàn)

Hình như cô chưa từng quan sát cẩn thận thứ này, tuy rằng có một lần ở bên trong xe bị Triệu Bạch Lương nhanh chóng ăn sạch sẽ, nhưng bởi vì quá mức thẹn thùng nên cô không dám nhìn nhiều...

Nhưng hiện tại quan sát với khoảng cách gần như vậy, trong lòng cô hơi có chút hoài nghi, phần dưới của thứ này căn bản là không có khả năng hoàn toàn tiến vào bên trong cơ thể mình.

"Không được không được, cái này của thầy quá lớn, em không thể bị thầy cưỡиɠ ɠiαи..." Tuy rằng Hạ Ti Ti đang nói chuyện, nhưng ánh mắt đã như có như không bay đến phía đồ ăn vặt, cô quả nhiên vẫn là muốn ăn.

Triệu Bạch Lương cong cong khóe miệng, cái gì mà anh quá lớn? Chỉ là...

Tiểu Ti Ti đây là ở khen anh sao?

Côn ŧᏂịŧ thô to bởi vì lời nói của Ti Ti mà không nhịn được nhảy lên hai lượt, Triệu Bạch Lương tiến đến gần Ti Ti: "Tiểu Ti Ti, cho tôi làm, được không?"

Hạ Ti Ti nhìn Triệu Bạch Lương, cô hít hít cái mũi, thu hồi ánh mắt khỏi bao nilon, nhìn hành động của Triệu Bạch Lương, hình như kể cả cô có không đồng ý thì khẳng định cũng sẽ bị anh nhanh chóng cưỡиɠ ɠiαи, vậy chi bằng...