Chương 9

Mục đích thực sự của Từ Ngộ Vãn hoàn toàn không ở chỗ này, thế nên cô trả lời rất lơ đãng, thỉnh thoảng lại hùa theo cười một chút.

Bữa tiệc diễn ra được một nửa thì Giang Trầm mới xuất hiện. Anh mặc một chiếc áo sơ mi đơn giản, quần tây vừa vặn, không đeo cà vạt, hai cúc áo bên trên không cài. Gương mặt của anh vẫn lạnh lùng vô cảm như vậy, cả người toát lên khí chất cấm dục.

Bởi vì khí chất của anh quá nổi bật nên anh vừa mới xuất hiện đã lập tức thu hút sự chú ý của những cô gái ở đây, không ít cô gái chủ động tiến lên bắt chuyện với anh.

Giang Trầm không có phản ứng gì, không bài xích cũng không từ chối. Anh chỉ cầm ly rượu, hờ hững nghe các cô gái nói chuyện.

Từ Ngộ Vãn đã nhìn thấy anh từ lâu, nhưng cô không lại gần, chỉ chờ khi bọn họ nói chuyện đủ rồi thì mới chậm rãi đi tới, khoác lấy cánh tay Giang Trầm, mỉm cười chào hỏi các cô gái đó.

“Xin chào, mọi người chơi vui vẻ chứ?”

Không đợi các cô trả lời, cô đã quay sang nhìn Giang Trầm, mặt đối mặt với anh. Sau đó, Từ Ngộ Vãn lại bày ra dáng vẻ giảo hoạt, nháy mắt với các cô gái ở đây: “Thế nào, có phải anh trai tôi rất đẹp trai không?”

Rất đẹp trai. Tất cả mọi người đều mỉm cười, ngầm thừa nhận.

Từ Ngộ Vãn: “Tôi cũng cảm thấy anh ấy rất đẹp trai, nhưng mà lại là kiểu người cuồng công việc. Tuy vậy, nếu như có cô gái nào coi trọng anh trai tôi thì cứ nói với tôi nhé.”

Mấy cô gái ở đây đều đỏ mặt, ánh mắt không tự chủ được mà nhìn về phía Giang Trầm.

Giang Trầm uống một ngụm rượu, giọng nói vẫn không chút dao động: “Từ Ngộ Vãn.”

Từ Ngộ Vãn không khách khí chút nào, nói lại: “Làm sao? Em làm thế này là vì tốt cho anh. Đây là ý của cha đó nhé, anh đã từng này tuổi rồi, cũng nên tìm cho em một người chị dâu đi chứ? Anh nhìn này, những chị gái ở đây ai cũng vô cùng xinh đẹp, thế mà anh lại cứ bày ra cái vẻ mặt đó!”

Sau đó, cô lại làm ra vẻ không chịu nổi Giang Trầm, quay đầu nhìn mấy cô gái: “Đấy, các cô nhìn đi, mỗi lần anh ấy không nói lại được tôi là lại muốn uy hϊếp tôi, xấu xa lắm! Về sau có ai là chị dâu của tôi thì nhất định phải liên thủ với tôi để bắt nạt anh ấy đấy!”

Nghe cô nói xong, một cô gái trong số đó cười khúc khích, tinh tế nói: “Tình cảm của hai anh em cô thật tốt.”

Từ Ngộ Vãn cũng cười, gật đầu tán đồng: “Đúng vậy, anh trai tôi thương tôi lắm.”

Hai người thực sự giống như anh em. Như thế những đêm điên cuồng chẳng còn nữa, cô rất muốn từ bỏ tất cả, trở lại vị trí em gái của anh, lặng lẽ nhìn anh.

Lúc này mọi người đang khiêu vũ, điệu nhạc valse vang vọng khắp căn phòng.

Từ Ngộ Vãn và Giang Trầm đi tới bên cạnh một chiếc sô pha trong góc hẻo lánh rồi ngồi xuống. Cô lôi kéo cánh tay anh, chỉ về phía một người đàn ông, hưng phấn hỏi: “Người kia, người kia, anh nhìn xem, thấy anh ta thế nào?”

Giang Trầm vô thức nhìn về phương hướng cô chỉ. Đó là một người đàn ông cao gầy, tư thế cầm ly rất tao nhã và nghiêm trang, nhìn qua giống như một nhân sĩ thành đạt.

Giang Trầm cũng đã nghe nói đến mục đích bữa tiệc này của Từ Ngộ Vãn, anh chỉ khẽ liếc mắt một cái rồi thu hồi tầm mắt: “Dáng người không tệ, ngoại hình cũng ổn, em có mắt nhìn đấy.”

Anh khen ngợi cô.

Từ Ngộ Vãn khẽ mỉm cười: “Ừm, em cũng cảm thấy mắt nhìn người của em không tệ.”

Từ Ngộ Vãn nghiêng người cầm hai ly vang đỏ rồi đưa một ly cho Giang Trầm. Giang Trầm yên lặng chớp mắt một cái, nhưng vẫn nhận lấy.

Anh vừa nâng tay lên thì miếng băng gạc quấn quanh cổ tay vô tình lộ ra ngoài. Từ Ngộ Vãn nhìn thấy thì nhất thời quên hết mọi khổ tâm trong lòng. Cô nắm lấy cổ tay anh, lo lắng hỏi: “Tay anh làm sao thế này?”

Giang Trầm thản nhiên nói: “Lúc rửa dao phẫu thuật không cẩn thận cắt phải, không sao, đã xử lý vết thương rồi.”

Từ Ngộ Vãn biết anh là bác sĩ chuyên nghiệp, nói không sao thì có nghĩa là không sao, nhưng trong lòng cô vẫn cảm thấy lo lắng không yên. Cô lập tức không cho anh uống rượu nữa, còn muốn anh đi lên tầng hai của hội quán để kiểm tra vết thương xem có thực sự không sao hay không.

Giang Trầm để mặc cho cô kéo mình đi lên tầng hai, nhưng nhất quyết không để cô nhìn vết thương của mình. Từ Ngộ Vãn không vui, lập tức đẩy anh lên ghế sô pha, muốn làm loạn lên để uy hϊếp anh.