Chương 21: Kịch Liệt (3)- H

Chất lượng giấc ngủ của Giang Trầm chưa bao giờ tốt cả. Trước khi phát sinh quan hệ với Từ Ngộ Vãn, Từ Ngộ Vãn thường xuyên ôm anh và ngủ cùng anh, nhưng sau khi hai người phát sinh quan hệ thì cô chỉ làʍ t̠ìиɦ với anh chứ không ngủ với anh nữa.

Bởi vì không dám.

Từ Ngộ Vãn thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, tiểu huyệt ngậm chặt lấy dươиɠ ѵậŧ nóng hổi của anh, ôm lấy anh chìm vào giấc ngủ.

Giang Trầm không thích nói chuyện, thế nên từ trước tới nay anh cũng chưa từng cùng Từ Ngộ Vãn nói chuyện này, đó là trước năm mười bốn tuổi anh đều không thể nào ngủ được một đêm ngon giấc. Mỗi ngày anh đều thức dậy trong một môi trường tăm tối và bẩn thỉu. Nhưng sau năm mười bốn tuổi, anh được gặp cô, được cô quấy rầy hết lần này đến lần khác, đó chính là khoảng thời gian thoải mái và an tâm nhất của anh. Khi đó anh mới tám tuổi, lúc nào cũng lẽo đẽo đi theo anh, trốn vào trong l*иg ngực anh, anh đều cảm thấy vô cùng an tâm.

Giang Trầm mở mắt nhìn lên trần nhà. Sắc trời dần sáng lên, bóng tối chậm rãi tan biến, Từ Ngộ Vãn nằm trong lòng anh khẽ nhúc nhích. Anh nhẹ nhàng vuốt tóc cô, ôm chặt lấy cô, cảm giác da thịt cận kề khiến tâm trạng của anh trở nên vui vẻ, khiến anh thỏa mãn, khiến anh mê muội.

Nhiệt độ da thịt lại tăng lên, khiến anh cảm nhận được cô thực sự đang nằm trong lòng mình.

Nhưng thỉnh thoảng anh cũng cảm thấy rất ghét sự kề cận da thịt này, bởi vì da thịt trở thành khoảng cách của bọn họ, nếu như bóc lớp da này ra thì hai người sẽ còn càng thêm gần gũi hơn.

Đây là cách anh cảm thấy gần nhau nhất.

Thân thể anh lại có phản ứng, dươиɠ ѵậŧ cứng rắn đến phát đau, nằm chặt trong tiểu huyệt của cô. Giang Trầm thở dài, vẫn rút dươиɠ ѵậŧ của mình ra, ôm cô đi tắm.

Từ Ngộ Vãn ngủ rất say, nhưng khi thứ to lớn trong người cô được rút ra thì cô vẫn mơ mơ màng màng ưm một tiếng.

Giang Trầm giúp cô tắm rửa sạch sẽ, ôm cô mặc quần áo, rồi lại ôm cô nằm trở lại giường lớn. Cô vẫn ngủ say không tỉnh lại, vùi đầu vào ngực anh.

Không biết có phải cô nằm mơ thấy gì không mà lại ôm chặt lấy anh.

Giang Trầm ôm cô một lúc, đột nhiên cảm thấy không chịu đựng nổi. Anh khẽ cụp mắt xuống, tinh tế hôn lên gương mặt đang say ngủ của cô, gò má, trán, mũi, bờ môi.



Anh hôn từ từ, từ hôn nhẹ đến hôn sâu.

Từ Ngộ Vãn bị hôn đến tỉnh, trong mơ có một người không ngừng vuốt ve cánh môi cô, khiến cô không thể nào hô hấp được. Cô không tình nguyện mở mắt ra, muốn nhìn xem người nào nhàm chán như vậy, chơi đùa với cái miệng của cô thì có gì vui chứ?

Kết quả là, vừa mở mắt ra đã nhìn thấy Giang Trầm đang cúi đầu hôn cô.

Từ Ngộ Vãn vừa mới tỉnh, không biết là đang tỉnh hay mơ. Cô mờ mịt nhìn anh trai mình, nhắm mắt lại, rồi lại mở mắt ra.

Cô giống như không xác định được người trước mắt mình có phải là người thật hay không, thế nên phải dùng phương pháp ngây thơ như vậy để xác nhận.

Khi cô mở mắt ra lần nữa thì Giang Trầm đã ấn lấy gáy cô, hôn cô thật sâu. Khoảng nửa phút sau, chờ khi cô thở không ra hơi thì anh mới buông tha cho cô, bình tĩnh hỏi: “Xác nhận được chưa?”

Từ Ngộ Vãn chớp chớp mắt.

Xác nhận được rồi.

Tối hôm qua, cô và anh trai đã làʍ t̠ìиɦ cả một buổi tối.

Là anh trai chủ động.

Lần này không chỉ là xác nhận được, mà cô còn muốn nổ tung.

Chỉ riêng chuyện anh trai chủ động đã đủ khiến cô lệ nóng doanh tròng.

Cô không nhịn được mà khóc.